Thế Chiến Tu Chân Giới

Chương 87 - Quyển 1: Tân Đại Lục - Chương 87: Ma Cũ Ăn Hiếp Ma Mới (H+)

Chống hai tay xuống giường, Âu Dương Giai Tuệ trong tư thế quỳ bò như em bé mới tập đi bằng bốn chân. Tư thế quá mức dâm đãng muôn phần xấu hổ rồi đi khiến cho Âu Dương Giai Tuệ ngượng chín cả mặt, bất quá nàng chẳng còn tâm trí màng đến nó nữa.

- A~ Hy Hy... Ứm~.

Âu Dương Giai Tuệ nóng mặt rên rỉ trong khi đó Huyết Thần đã úp mặt vào nơi tư mật của nàng, vươn lưỡi dài liếm láp hoa hạch đang nở rộ diễm lệ.

Tê dại lan toả khắp người, phần đùi non được bàn tay Huyết Thần nắm lấy, xúc cảm khó tả trào dâng trong tâm trí khiến từng lỗ chân lông giãn nở cực điểm trước sự thăng hoa cảm xúc.

- Ứm ứm~... Lưỡi của Hy Hy thật giỏi... Làm muội thoải mái... A~.

Cái lưỡi điêu luyện như con lươn luồn lách vào hang động trơn trượt, ẩm thấp, đầu lưỡi dẻo dai đánh qua đánh lại vào cánh hoa, thỉnh thoảng đâm thọc sâu vào trong hút lấy mật ngọt đang rỉ ra.

Âu Dương Giai Tuệ chẳng thể chịu nổi tập kích, hai tay run rẩy kịch liệt chẳng còn sức để mà chống đỡ thân người, sảng khoái đến khép hờ mi mắt, tóc tán loạn phủ trên lưng trần đẹp đẽ kiêu sa.

- Muội yêu Hy Hy... Aaa~.

Bụng dưới co thắt phun ra một dòng nước ấm tưới đầy mặt Huyết Thần, một số được cô húp trọn vào bụng phát ra âm thanh uống nước ừng ực. Rút đầu khỏi nơi tư mật, Huyết Thần ngắm nhìn thân thể dâm mỹ của Âu Dương Giai Tuệ mà liếm khoé môi, ẩn ý cười.

Ngực phập phồng hô hấp, cảm giác lân lân như hồn lìa khỏi xác, quá mức sung sướng khoái lạc!. Cao trào qua đi, Âu Dương Giai Tuệ cảm giác bụng dưới khó chịu cần được ngón tay của cô lấp đầy khoảng trống. Nàng phe phẩy cái mông vểnh cao lên, mời gọi Huyết Thần hãy mau dày vò nàng thật nhiều vào.

"Chát."

- Muội dâm quá vậy hả?.

Huyết Thần đánh yêu vào cánh mông trắng nõn như viên ngọc trai phát sáng. Bàn tay vuốt dọc cánh hoa mập mạp hồng hào, chỉ cần chạm nhẹ vào liền rỉ nước nhờn, nàng thật mẫn cảm nha!.

- Đừng đánh mà~... Hy Hy mau trừng phạt muội đi.

Âu Dương Giai Tuệ quay đầu ra sau, mắt mê ly nhìn cô, chẳng còn ý thức được lời nói dâm đãng phát ra từ chính miệng mình, chỉ biết một điều nàng đang rất khó chịu cần được cô âu yếm, chỉ vậy thôi.

- Là muội nói đó, đừng có trách tỷ không thương hoa tiếc ngọc nha.

Huyết Thần Hy cười tà nói, ngón tay theo đó xâm nhập từ phía sau đâm thật mạnh vào nơi u cốc hút hồn. Bàn tay còn lại luồn ra phía trước bắt lấy khoả đồi đang đung đưa trong không khí mà ra sức xoa nắn.

- Á~... Hy Hy... um~ â~... muội sướng.

Âu Dương Giai Tuệ nhếch mông thật cao lại hóp bụng phối hợp với động tác ra vào của Huyết Thần, với tư thế này dị vật có thể xâm nhập thật sâu vào tận cùng bên trong, chạm đến cửa thành trì ra sức công phá đoạt thành, nếu đổi lại Huyết Thần là nam nhân chắc có lẽ Âu Dương Giai Tuệ đã hoài thai sinh một hài tử rồi cũng không chừng, tuy thế ở thế giới Tu Chân này giữa nữ nhân với nhau vẫn có thai là điều bình thường, bất quá cần phải có sự trợ giúp của một loại Linh Quả. Chuyện này hẳn hãy nói sau.

Huyết Thần chơi ác ý, ngón tay xoay tròn rồi nhấn vào điểm gồ lên bên trong nơi tư mật, cứ mỗi lần như thế Âu Dương Giai Tuệ lại sướng đến giật nảy mình, trốn tránh khoái cảm quá mức mãnh liệt. Nàng không chịu nổi rất mau nằm bẹp xuống giường chỉ còn mông là vẫn chổng lên cao mà thôi.

Không biết Huyết Thần cùng Âu Dương Giai Tuệ song tu đến khi nào mà chỉ biết tiếng rên rỉ của nàng từ lớn đến lúc chỉ còn ngâm nga trong cổ họng, họ vẫn chưa dừng lại, xem ra Huyết Thần rất tận tâm mà giúp Âu Dương Giai Tuệ đột phá tu vi lên cảnh giới mới.

*

"Chi nha."

Vừa mới mở cửa phòng Âu Dương Giai Tuệ đã thoáng hú hồn một phen khi bản mặt Hàn Tuấn Sảng phóng đại trước mắt.

- Chào buổi sáng học tỷ, đệ đến tìm Hy tỷ.

Hàn Tuấn Sảng nở nụ cười tươi như nắng sáng ban mai, vẫy tay chào Âu Dương Giai Tuệ, hắn bỗng nhiên nhíp mắt nhìn nàng từ trên xuống đánh giá một lượt.

- Coi bộ đêm qua phòng của tỷ thật nhiều muỗi nga.

Hàn Tuấn Sảng cười hắc hắc trêu ghẹo Âu Dương Giai Tuệ khi nhìn thấy cổ trắng ngần của nàng chi chít dấu hôn đo đỏ, mờ có, đậm đó, cho thấy đêm qua hai người kịch liệt đến nhường nào.

- Đệ ở đây đợi Hy Hy, tỷ đi phơi chăn cái đã.

Âu Dương Giai Tuệ đỏ bừng mặt trước câu nói ẩn ý của Hàn Tuấn Sảng, nói xong liền chạy đi mất, quá mức xấu hổ rồi! Cũng tại Huyết Thần Hy hết, đã hôn rồi thì thôi đi còn để lại mấy dấu ngân này nữa, người khác không chú ý mới lạ, định cho cả ngoại viện biết đêm qua nàng mới bị thị tẩm sao.

Buổi sáng hôm nay các tân học viên sẽ phải đến khu tập trung để nghe chỉ giảng về việc tu luyện. Thư Các nơi cất giữ các bí tịch, đấu kỹ đa dạng theo từng nguyên tố, chỉ có điều các đồng học háo hức đến thế nào thì riêng Huyết Thần Hy chẳng có hứng thú cho lắm, mấy thứ đó đối với cô là tầm thường, thứ mà Huyết Thần muốn chính là đến Thư Các và Ngọc Khố ở nội viện để xem có thiên tài địa bảo nào hay không thôi.

Mọi chuyện thuận lợi nếu chẳng có gì để nói cho đến khi một nhóm ba người được cho là học viên cũ, học huynh, học tỷ ngang nhiên chặn đường tân học viên đòi phí bảo kê.

Trong đó có hai nam và một nữ, người đứng ở giữa là một nam nhân trông có vẻ là thủ lĩnh của nhóm này, sở hữu gương mặt cướp biển với một bên mắt bị hư, dùng bịt mắt che lại được gọi với biệt danh Độc Nhãn Long, người nam còn lại thân hình ốm như con cò ma, mỏ nhọn hoắc được gọi là Vịt Trời, duy nhất nữ nhân mập mạp trong nhóm này được biết đến với cái tên Bé Bự.

Một đội hình quá ư là xuất chúng, gu ăn mặc cũng lạ nữa, nhìn vào liền liên tưởng đến biệt đội siêu nhân trong phim hoạt hình, tóc tai cứ như nhóm nhạc HKT, quá là ấn tượng khiến người khác nhớ mãi không quên, ám ảnh cả trong tâm trí.

- Các ngươi là ai mà lại dám đặt ra cái luật rừng như thế cơ chứ?.

Năm tân học viên bị chặng đường, một trong số đó bức xúc nói.

- Nếu các ngươi đã thành tâm muốn biết thì chúng ta xin trả lời.

- Ta Độc Nhãn Long.

- Ta Vịt Trời.

- Còn ta Bé Bự.

- Biệt đội bảo kê học viên ngoại viện khỏi những thế lực xấu xa, mang đến nền hoà bình cho mọi người, hố hố hố.

Một màn giới thiệu đầy hoành tráng lệ, Vịt Trời cùng Bé Bự quỳ một chân, nâng tay hướng đến Độc Nhãn Long đứng ở giữa, tôn vinh hắn như một ánh hào quang chói lọi.

Bình Luận (0)
Comment