Thê Chủ, Đừng Giận - Tể Tể Trảo Thư

Chương 8

Ngoại truyện: Góc nhìn nam chính.

1.

Có một lần, khi tôi đi đến tiền tuyến tiêu diệt cướp sao, tinh thần lực của tôi bị suy yếu, và tôi vô tình lạc vào một hành tinh hẻo lánh.  

Tôi được một cô giống cái nhỏ nhận nuôi. 

Thần thú trên cao, tôi chưa bao giờ gặp một giống cái nào dịu dàng đến thế. Cô ấy sẽ chăm sóc vết thương cho tôi, bôi thuốc, băng bó cẩn thận. Cô ấy không hề kiêu ngạo như những giống cái khác.  

Từ lúc ấy, tôi đã quyết định, tôi sẽ cưới cô ấy!  

Thén kìu cả nhà đã đọc truyện từ nhà dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận được tbao triện mới nhe :333

Dưới sự điều khiển của tôi, mọi thứ đều rất thuận lợi. 

Cuối cùng, tôi đã cưới được người trong mộng, người tôi luôn day dứt. Nhưng cuộc sống sau khi kết hôn lại không giống như tôi tưởng tượng.  

Vợ tôi dường như đã thay đổi. Cô ấy không còn dịu dàng nữa, mà giống như những giống cái khác, ngang ngược đánh đập tôi.  

Tôi không biết mình đã làm sai điều gì. Có phải vì tôi tham lam đòi hỏi quá nhiều, nên trời xanh mới trừng phạt tôi như vậy?  

Hai năm sau hôn nhân, tôi vẫn chìm trong tình trạng mơ màng, không rõ ràng. Cho đến khi bị vợ đẩy xuống vách đá, tôi gặp một giống cái tên là Tô Nhiễm Nhiễm.  

Tôi nhận ra mình luôn nghe thấy cô ấy trò chuyện với một thứ gọi là hệ thống.  

Cô ấy nói: “Lúc này cứu Mặc Bạch chẳng khác gì thần linh xuống trần, anh ta chắc chắn sẽ yêu tôi." 

“Đáng tiếc việc g.i.ế.c Ninh Uyên tốn mất tôi khá nhiều công sức."

“Tôi vốn phải đứng ở đỉnh cao của thế giới thú, tất cả những kẻ mạnh ở đây sẽ thuộc về tôi."

“Ninh Uyên? Cô ta là cái gì?"

Lúc này tôi mới hiểu, có vẻ cô ấy là một người xuyên không. Cô ấy đi khắp các thế giới để thực hiện nhiệm vụ, và đã trở thành nữ chính trong thế giới của chúng tôi.  

Tôi chẳng quan tâm cô ấy có phải nữ chính hay không. Cô ấy g.i.ế.c vợ tôi, vậy thì tôi sẽ g.i.ế.c cô ấy. Giết cô ấy xong, tôi sẽ nghiền nát hệ thống của cô ấy. 

Nhưng đột nhiên tôi nhận ra mọi thứ đang đảo ngược.  

Thế giới này dường như sắp sụp đổ.  

2.

Tôi bị đưa vào ý thức của thế giới, và Thế giới đó nói sẽ cho tôi một cơ hội, xem tôi có thể nắm bắt được hay không.  

Tối qua tôi đã thức đêm đọc một cuốn tiểu thuyết Mary Sue về thế giới thú, kể về nữ chính có một mình trị vì chín người chồng.  

Một.

Ở đây khả năng của tôi bị hạn chế, tôi trở thành một con ch.ó trắng.  

Cuối cùng tôi cũng gặp được cô ấy, người tôi ngày đêm mong nhớ. Nhưng tôi bẩn thỉu như thế này, tồi tệ hơn cả lần đầu chúng tôi gặp nhau, tôi chỉ dám núp ở chỗ tối mà nhìn cô ấy.  

Cuộc sống trên Trái Đất không dễ dàng, những con ch.ó hoang khác cũng muốn tranh giành lãnh thổ ở dưới khu chung cư nơi vợ tôi ở, và tôi đương nhiên không đồng ý.  

Tôi đã tiến lên và đánh với chúng 800 hiệp, mặc dù tôi thắng, nhưng trên má lại bị cắn mất một miếng thịt.  

Tôi càng không dám xuất hiện trước mặt vợ tôi nữa, cứ vậy mà trốn tránh.  

Tôi không phải đang mơ chứ! Tôi thực sự thấy vợ tôi đang đi về phía tôi! Cô ấy giúp tôi bôi thuốc! Cho tôi ăn ngon!

Ôi, yêu cô ấy c.h.ế.t mất.

Tôi bẩn thỉu như vậy, toàn thân xộc xệch, thậm chí không phải là người, mà cô ấy vẫn đối xử tốt với tôi như thế.  

Tôi không thể tin cô ấy lại thay đổi như vậy.  

Tôi là vệ sĩ trung thành nhất của vợ tôi, không ai được phép làm tổn thương cô ấy.  

Đã đến lúc quay lại thế giới thú rồi.  

Mọi thứ bắt đầu lại từ đầu, tôi tham lam nhìn vào đôi mắt vợ tôi, lần này tôi nhất định sẽ bảo vệ cô ấy thật tốt.

(The end).

Bình Luận (0)
Comment