Thể Dục Sinh - Đại Nãi Hạnh Nhân

Chương 2

2: Lấy lý do kiểm tra lên xe bị bác sĩ xoa ngực sờ vú/ hút mạnh núm vú/ sờ đến bắn

Editor: bevitlangthang

Gân xanh cuồn cuộn nơi cánh tay chạy dọc xuống mu bàn tay, hai bàn tay to thon dài mạnh mẽ, đốt ngón tay rõ ràng, phủ lên bầu vú no đủ trắng nõn trước ngực.

Đầu ngón tay khiêu khích đùa bỡn đầu v* phấn nộn, khảy khảy núm vú sưng to đứng thẳng, ngón cái và ngón trỏ kép lấy đầu v* run rẩy tàn nhẫn kéo dài nó ra, đột nhiên lòng bàn tay phủ lên bầu vú, bộ ngực no đủ ưỡn lên bị đôi bàn tay không ngừng dùng sức bắt lấy, xoa bóp đè ép khiến nó biến dạng làm người nhìn cảm thấy xấu hổ, bầu ngực bị nắm đến đỏ bừng.

Sau đó bàn tay lần mò xuống dưới tìm kiếm, rồi bắt lấy gậy th*t cương cứng giữa hai chân, sục lên sục xuống, lòng bàn tay mang theo vết chai mỏng ma sát quy đầu đã rỉ nước, mang đến một khoái cảm lẫn lộn với đau đớn, tinh dịch bắn ra ồ ạt……

“Bà mẹ nó, làm dơ thêm một cái nữa rồi.” Bạch Du sờ soạng giữa hai chân một phen, quần lót đã ướt đẫm, cậu giơ tay che kín mắt, không thiết sống nữa.

Đã liên tục mấy ngày rồi, Bạch Du luôn tỉnh lại từ trong giấc mơ kia, trong mơ cậu mất liêm sỉ chủ động nâng hai vú, mặc cho đôi tay kia tuỳ ý đùa bỡn, thậm chí cậu còn cùng vỗ về chơi đùa cùng với cặp bàn tay kia.

Rõ ràng cậu không phải là người ham muốn, nhưng bây giờ lại bị đôi bàn tay đó làm cho mỗi ngày đều phải bò dậy giặt quần lót.

Bạch Du chìm đắm trong sự hoài nghi cùng bực bội của mình. Cậu bực là vì biết rõ chủ nhân của đôi bàn tay kia là ai.

Mà hoài nghi là vì, 21 năm trước cậu chưa từng nghĩ mình sẽ thích con trai, mặc dù chưa từng yêu đương với phụ nữ bao giờ, nhưng nữ sinh từng theo đuổi cậu cũng không ít, vì sao cậu lại đối với đôi bàn tay của một người đàn ông nhớ mãi không quên, còn ở trong mơ làm những chuyện thẹn thùng như vậy.

Điện thoại vang lên hai tiếng, Bạch Du tiện tay bấm nhận đặt bên tai.

“Du ca, lát nữa sẽ có tiết của lão Lưu, điểm danh từng người một, anh nhớ tới đó nha.” Giọng nói của Lâm Duệ từ trong điện thoại truyền đến, Bạch Du trả lời ‘đến liền đây’, sau đó cậu cúp máy chậm rãi mặc quần áo vào, ăn cơm sáng xong thì đi bộ đến trường, chuẩn bị vào học.

Theo thói quen Bạch Du định vào từ cửa sau, cậu ngồi hàng sau bên cạnh Lâm Duệ, vừa ngẩng đầu liền chạm mắt với người đang đứng trên bục giảng, vừa liếc mắt một cái trong lòng cậu lập tức hốt hoảng.

Trên đài không phải lão Lưu dong dài, mà là một người đàn ông mặc tây trang, khuôn mặt anh tuấn, quan trọng là mặc dù hắn không mặc áo blouse trắng cũng không mang khẩu trang, nhưng Bạch Du chỉ cần liếc mắt một cái liền nhận ra hắn là tên bác sĩ ngày hôm đó.

Tóc mái trên trán người đàn ông cũng không còn tuỳ ý rũ trước mắt giống như hôm đó nữa, mà là chỉnh tề vuốt ra sau, lộ ra vầng trán trơn bóng cùng cái mũi cao thẳng, hai mảnh môi hơi mỏng lúc đóng lúc mở giảng về bài học tẻ nhạt, hai tay tuỳ ý chống hai bên bục giảng, cổ tay áo hơi sắn lên một chút làm lộ ra cánh tay rắn chắc, có một chút thành thục cùng cấm dục khó nói thành lời.

Lâm Duệ dường như nhận ra được nỗi khiếp sợ của cậu, nhanh chóng giải thích sự nghi hoặc đó: “Hình như là học sinh của lão Lưu lên lớp dạy thay đó, xem đám con gái mê trai này đi, giơ điện thoại cũng không chụp bài học, chụp trai đẹp thì có.”

Khoảnh khắc ánh mắt hai người chạm nhau giống như chỉ là ảo giác, người đàn ông không nhìn về phía này nữa, nhưng thật ra chỉ có mình Bạch Du lại giống như đứng trên đống lửa, ngồi trong đống than, trong lòng thầm nghĩ đã mười ngày rồi, chắc hắn không còn nhớ rõ cậu là ai đâu nhỉ.

Ráng nhịn đến giờ tan học, Bạch Du lập tức vọt lẹ, nhanh chân đi về ký túc xá, giống như sợ gặp phải ai đó. Đột nhiên phía sau lưng có người bóp kèn làm Bạch Du sợ tới mức run người, quay đầu lại vừa muốn mắng ‘thằng ngu nào thế’, thì nhìn thấy cửa kính xe chậm rãi hạ xuống, lộ ra gương mặt đẹp trai.

“Lên xe.” Giọng điệu hắn trầm thấp không hề cho đối phương có ý từ chối, trong lòng Bạch Du thầm mắng nhưng không biểu hiện ra ngoài, cậu không muốn sự xấu hổ của mình để người khác thấy được, đành phải ngoan ngoãn lên xe.

“Vì sao không tới kiểm tra.” Người đàn ông vừa nói vừa quay đầu liếc nhìn cậu một cái, chính xác mà nói là quét qua ngực cậu, mặt Bạch Du lập tức đỏ bừng.

“Dạo này bận lắm, không có thời gian.” Bạch Du xấu hổ cười cười.

“Trùng hợp bây giờ tôi về bệnh viện, đi cùng đi.” Người đàn ông không chờ Bạch Du trả lời liền khởi động xe, lái ra khỏi trường học.

Hai người không nói gì thêm, bên trong xe dần dần yên tĩnh lại. Đôi mắt Bạch Du nhịn không được mà nhìn chăm chú vào bàn tay đang nắm vô lăng của người đàn ông, thon dài mạnh mẽ, khớp xương rõ ràng, hình như có chút lạnh, khi hắn dùng sức xoay vô lăng gân xanh liền nổi lên, làm Bạch Du nhớ đến giấc mơ buổi sáng.

Trong mơ đôi bàn tay nào đốt lửa khắp người cậu, hung hăng đè ép xoa bóp hai bầu vú, còn tùy ý đùa bỡn đầu ti……

Nghĩ vậy, ngực Bạch Du ngực dần dần nóng lên, đầu v* cọ xát quần áo thật giống như bị đôi bàn tay kia thô lỗ ma sát, giữa hai chân thấp thoáng đã gồ lên một lều trại. Bạch Du vừa xấu hổ vừa bực mình, cậu kẹp chặt hai chân, muốn nhanh chóng dằn xuống cơn xúc động này, nhưng càng cố gắng không nghĩ tới, đầu óc lại càng không nhịn được mà nhớ lại cảm giác cực nóng đó.

Theo Bạch Du một đường suy nghĩ miên man, xe chạy đến bãi đỗ xe ngầm của bệnh viện. Con chim khô nóng giữa hai chân Bạch Du vẫn chưa có dấu hiệu đi xuống, quần ngoài đã nhô lên một túp lều nhỏ, trong lòng Bạch Du phát điên, như vậy sao cậu xuống xe được đây, bị người ta thấy còn nghĩ cậu là tên biến thái không chừng!

Người đàn ông dừng xe lại, mở cửa xe vừa bước một chân xuống, Bạch Du liền bất chấp tất cả gọi hắn lại: “Bác sĩ, hổng ấy……. Kiểm tra ở đây luôn đi.”

Người đàn ông nhìn khuôn mặt trắng nõn của Bạch Du đã đỏ ửng, đôi mắt lập loè chớp tắt không dám nhìn hắn, hắn cũng không hỏi lý do liền ngồi lại vào xe, đóng cửa lại. Không chờ bác sĩ mở miệng, Bạch Du liền nhanh chóng cởi áo trên lên, che đi con chim cương cứng giữa hai chân.

Bầu vú trước ngực không được chà đạp âu yếm đã khôi phục lại bộ dáng trắng nõn, no đủ căng đầy như cũ, núm vú hồng nhạt run rẩy trong không khí, xinh đẹp quyến rũ, giống như chủ nhân của tụi nó vậy, hai má phiếm hồng, cắn môi như đang kiềm nén gì đó, thoạt nhìn vừa ngây thơ lại sắc tình.

Hô hấp của người đàn ông trở nên nặng nề, hai mắt tối sầm, khàn giọng nói: “Lại đây.”

Bạch Du nghe lời liền chồm về phía hắn, ưỡn ngực dâng lên hai vú, người đàn ông trực tiếp ấn ngón cái vào núm vú, rồi tàn nhẫn xoa nắn quầng vú, không có dầu bôi trơn nên có hơi khô khốc và đau đớn, Bạch Du chịu không nổi kích thích này, cậu theo bản năng hơi lui về sau một chút, lại bị người đàn ông bóp chặt ngực, ngón cái tiếp tục dùng sức moi móc lỗ núm vú bên trong.

Tư thế mặt đối mặt làm tầm nhìn của Bạch Du muốn tránh cũng không thể tránh, chỉ có thể nhìn bàn tay bác sĩ đang mát xa trên ngực mình, đầu ngón tay có vết chai mỏng thô lỗ nghiền nát đầu v* giống như trong mơ vậy, đùa bỡn đầu v* cho đến khi nó vừa sưng vừa lớn, hai bàn tay tuỳ ý nắn bóp thịt mềm xung quanh, thậm chí bàn tay còn siết chặt giống như muốn vắt ra sữa vậy.

Bạch Du bị cảnh tượng dâm mĩ này làm cho xấu hổ, gậy th*t giữa hai chân bị kích thích mà nhảy lên, lửa nóng gắng gượng đâm vào quân, hai chân khó nhịn trộm cọ xát.

Đột nhiên bác sĩ thả tay ra, mò xuống phía dưới tìm kiếm, xốc áo khoác giữa hai chân Bạch Du lên.

“Đừng mà!” Bạch Du lớn tiếng hô lên cũng không giải quyết được gì, túp lều nhỏ giữa hai chân cậu đã bị phát hiện.

Trong mắt người đàn ông tối đen khó lường, nhìn gương mặt ửng đỏ cùng núm vú đỏ tươi trước mắt, hai tay cậu còn xấu hổ che giữa hai chân mình lại, ánh mắt đen láy ngập nước, ngơ ngác nhìn hắn.

Dục hỏa đã cướp đi lý trí, một tay người đàn ông kéo Bạch Du qua ấn trước ngực mình, phủ lên nhũ thịt cậu, ác độc xoa nắn mạnh mẽ, một tay khác luồn vào trong cầm lấy con chim trướng nóng cách quần lót của cậu, xoa nắn lên xuống, quy đầu rỉ ra chút tinh dịch dính vào quần lót, đầu ngón tay người đàn ông nồng mùi dịch, hắn mò xuống dưới bắt lấy hai hòn dái, dùng lòng bàn tay xoa nắn nó.

Bạch Du bị bắt lấy chỗ mềm, trên dưới đều bị tấn công khiến cậu đã mất năng lực tự hỏi, hai mắt phiếm hồng ật nước xụi lơ trong ngực người đàn ông, chỉ có thể dùng sức cắn tay mình, không cho bất kì tiếng rên rỉ dâm đãng nào lọt ra ngoài.

Người đàn ông bắt lấy cánh tay Bạch Du khoá phía sau cậu, làm cậu chỉ có thể ưỡn ngực lên, hắn cúi đầu ngậm lên đầu v* bị chơi đến sưng đỏ, đầu lưỡi liếm hai cái rồi cuốn lấy núm vú mút mát, vừa liếm vừa hút, Bạch Du bị kích thích ngực phập phồng kịch liệt, tiếng rên rỉ trong cổ họng cuối cùng cũng không kiềm nén được nữa mà rên ra ngoài, khóc nức nở xin tha: “Đừng liếm chỗ đó, đừng mà.”

Bạch Du lắc đầu, muốn tránh thoát khỏi đầu lưỡi của người đàn ông, nhưng trả lời cậu lại là hành động bú mút điên cuồng của hắn, thậm chí mút tới mức phát ra tiếng vang chùn chụt vang vọng trong xe.

Nước miếng tẩm ướt đầu v* sưng đỏ óng ánh, rốt cuộc người đàn ông cũng buông tha bên này, ngậm lấy bên còn lại, dùng hàm răng nhẹ nhàng nhây nhây đầu v*, truyền đến từng đợt đau đớn, bàn tay giữa hai chân cũng bắt đầu không thành thật luồn vào quần lót, nắm chặt lấy gậy th*t nóng hổi, nhanh chóng sục lên sục xuống.

Bộ ngực bị liếm mút gặm cắn cùng với gậy th*t bị chơi đùa trong tay hắn, hai nơi trên dưới mang đến khoái cảm hoàn toàn nuốt chửng Bạch Du, cậu không còn kiềm nén âm thanh nơi yết hầu được nữa, bãi đỗ xe không ngừng truyền đến từng đợt từng đợt tiếng rên rỉ nhỏ vụn.

Người đàn ông gặm cắn thịt vú trắng nõn trong miệng, làm ngực cậu óng ánh đầy rẫy dấu răng và dấu dâu, dương v*t giữa hai chân bị bàn tay người đàn ông thô lỗ nghiền nát ma xát quy đầu, đầu ngón tay moi mọc lỗ sáo bên trên, một cơn đau đớn sắc bén dội ngược trong người cậu, rốt cuộc Bạch Du chịu không nổi nữa, cậu thở hổn hển than nhẹ một tiếng, gậy th*t ở trong lòng bàn tay người đàn ông giật lên rồi bắn tinh.

______

Editor: Bộ này tui edit gần xong òi, mọi người votes cho tui có động lực nha:)))
Bình Luận (0)
Comment