Chương 106: Phê bình
Chương 106: Phê bìnhChương 106: Phê bình
Phê bình
Trải qua một tháng học tập, Valhein đã có nhận thức rõ ràng hơn với thế giới này, trong đầu đã hình thành phác thảo ước mơ.
Con người phải từ trên cao nhìn xuống mới có thể chọn con đường chính xác.
Suy nghĩ cuộc đời xong rồi, Valhein tiếp tục đối diện hiện thực, làm bài tập.
Sáng sớm hôm sau, Valhein lao thẳng đến sân đấu của học viện, đầu tiên là liên tục không ngừng sử dụng dây ma pháp, thuật phong nhẫn và ánh sáng lơ lửng, hao hết ma lực thì đi nơi minh tưởng để minh tưởng, sau khi khôi phục tinh lực mới đến phòng học.
Như mọi khi, Valhein và Hoth vừa đi trên bãi cỏ học viện vừa học tập.
Tiếng chuông reo lên, hai người đi trở vê phòng học.
Chốc lát sau, Niedern mái tóc lửa đỏ xuất hiện ở phòng học, dùng đôi mắt một con thật một con giả nhìn quét tất cả học sinh.
Có học sinh thấp thỏm bất an, có học sinh tràn ngập mong đợi, có học sinh ngoài mặt thấp thỏm bất an thực tế tràn ngập mong đợi.
Niedern vẫn nghiêm túc như mọi khi, hắn mở ra sách ma pháp, nhìn lướt qua nội dung trong sách, ngẩng đầu nói: "Lần này thi kiểm tra ma pháp học cơ sở, có ba người lấy tròn điểm”
Rất nhiều bạn học phát ra tiếng khen khe khẽ, tuy cuộc thi lần này không khó nhưng cũng không đơn giản, có thể đến chín mươi điểm, nhưng khả năng được một trăm điểm rất nhỏ.
Valhein nói:
"Gồm có Lake, Paloma và Rollon."
Tất cả học sinh ở bốn hàng đầu cùng quay đầu nhìn ba người ngồi hàng thứ năm.
Bất ngờ là ba người đều bình tĩnh nhìn Niedern ở đằng trước, không ánh mắt giao nhau với bất kỳ bạn học nào.
Hoth cười tủm tỉm, dường như hoàn toàn thói quen trường hợp này.
Jimmy mỉm cười, Albert vội vàng bụm mặt.
Valhein hơi lúng túng, một bàn bảy người, ba người tròn điểm, chính mình ngồi chung với bọn họ có phải là hơi mất mặt?
Giọng Valhein vang lên:
“Ta đặc biệt phê bình bạn học Niedern.' Nghe vào lỗ tai của Valhein tựa như tiếng gâm của ác ma.
Vì sao là ta?
Đa số học sinh cố nén ý cười, chỉ có vài người rất không khách khí cười ra tiếng, rất hiển nhiên, bị giáo viên điểm danh phê bình chứng minh thành tích của Valhein cực kỳ tệ, lúc trước nói thứ tự số một, giờ bảo là số một từ dưới đếm lên là rất bình thường.
Hutton tức giận nạt mấy người cười nhạo kia:
"Cười cái gì? Đều là bạn học, có cái gì buồn cười?"
Mấy học sinh kia tuy gia thế không kém nhưng cũng không sánh bằng quý tộc, không dám xung đột trực tiếp với Hutton, đành quay đầu trở lại.
Không khí trong lớp phi thường lúng túng.
Valhein hơi buôn bực, ngày hôm qua mình điền hết tất cả bài thi mà, dù ghi sai không được tròn điểm nhưng không đến mức bị trọng điểm phê bình chứ?
Trong con mắt thực của Niedern lộ tia nghiền ngẫm, chậm rãi nói:
"Lớp chúng ta vốn có bốn người số một, vượt qua lớp khác, nhưng bởi vì Valhein chọn sai một từ đơn, bị trừ hai điểm, được chín mươi tám điểm, mất cơ hội vượt qua lớp khác. Cho nên, ta muốn trọng điểm phê bình Valhein."
Trong phòng học vang lên từng tiếng kêu.
Tất cả mọi người toàn đều khó tin nhìn vê phía Valhein.
Vừa rồi mấy người cười nhạo Valhein đều mặt đỏ như đít khi.
Bao gồm Hutton chủ động bênh vực Valhein cũng khó tin nhìn hắn, Hutton chỉ nói ngoài miệng mà thôi, phòng ngừa bị đánh, sao có thể như vậy?
Lake và Rollon được tròn điểm cũng không tin nổi, điều này nghĩa là trình độ thực tế của Valhein ngang bằng họ!
Paloma cúi đầu, chân mày thanh tú hơi cau, con mắt xanh biếc lóe tia sáng mờ mịt.
"Hắn rốt cuộc có phải hạng ba từ dưới đếm lên không?"
Valhein sực tỉnh ngộ, lập tức ý thức được, hẳn là có từ đơn bị Valhein cũ nhớ lầm, chính mình không chú ý, kết quả trực tiếp viết ra.
Valhein dõng dạc nói:
"Thưa thầy, ta lần đầu tiên thi được điểm cao như vậy, không nên biểu dương ta sao?"
Niedern gật đầu, nói: "Cho nên, ta muốn biểu dương bạn học Hoth."
Valhein chớp chớp mắt, là sao?
Ánh mắt mọi người đổ dồn vào Hoth. Hoth đỏ mặt, hít thở nặng nà, trái tim đập thình thịch, tiếng tim đập dường như có thể đánh nát cái bàn.
Niedern ánh mắt trở nên dịu dàng, nói:
"Lần này thành tích của Hoth là năm mươi chín điểm, nếu thật sự ghi sai năm từ đơn thì đã đạt tiêu chuẩn. Ai đều thấy sự cố gắng của Hoth, mọi người hãy vỗ tay cho Hoth, hy vọng hắn không ngừng cố gắng, đạt được thành tích tốt hơn nữa!"
Niedern đi đầu vỗ tay, tất cả bạn học đều vui vẻ chúc mừng Hoth.
Trước kia, thành tích của Hoth cơ bản tâm mười mấy điểm.
Hoth vội vàng đứng lên, giống như một tòa núi nhỏ đột nhiên đột ngột nhô lên từ mặt đất, tùy thời có thể đụng thủng nóc nhà.
Hoth kích động cúi đầu hướng Valhein, nói:
"Cảm ơn giáo viên, cảm ơn mọi người, ta nhất định sẽ thật cố gắng!"
Valhein cũng chậm rãi vỗ tay, mặt không cảm xúc, tẻ nhạt vô vị.
Viết sai một từ đơn bị phê bình, viết sai năm từ đơn thì được biểu dương, đây là thể loại giáo viên gì vậy? Không biết so sánh lớn nhỏ à?
Vì chèn ép ta quả thực không từ thủ đoạn! Ha ha, Niedern - không phải người.
Niedern phất tay qua sách ma pháp, nói:
"Phát bài thi và phiếu điểm của cả lớp cho mọi người, cho các ngươi năm phút, sau năm phút ta tiếp tục giảng bài."
Hoth choáng váng ngồi xuống, qua một hồi lâu, hắn mới khẽ kêu một tiếng, nhỏ giọng nói với Valhein: