Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 109 - Chương 110: Thư Của Niedern

Chương 110: Thư của Niedern Chương 110: Thư của NiedernChương 110: Thư của Niedern

Thư của Niedern

"Suốt một tháng nay ta luôn quan sát Valhein, ta mãi không thể xác định hắn có phải là thiên tài hay không. Lake trời sinh xem qua không quên, Rollon có trực giác dã thú khiến người kinh ngạc, Jimmy luôn có thể né tránh nguy hiểm, còn có học viện Tứ Kiệt, trên người bọn họ toát ra năng lực hồn nhiên thiên thành, gân như hoàn mỹ. Valhein thì khác, có nhiều lúc hắn khá vụng về, vụng vê đến mức ta thậm chí hoài nghi hắn có thể học được ma pháp hoàn toàn là ăn may, có được vận may số một thế giới."

"Nếu lấy học viện Tứ Kiệt lúc học năm hai làm tham chiếu thì trí nhớ của Valhein không đủ xuất sắc, đầu óc không đủ thông minh, phản ứng không đủ mẫn tuệ, thân thể không đủ cường đại, trong đa số tình huống, hắn thật sự không khác gì học sinh bình thường, ta thậm chí ngẫu nhiên sẽ cảm giác hắn không bằng những học sinh bình thường đã học từ nhỏ. Điểm duy nhất khiến hắn vượt qua học sinh khác là năng lực lý giải và năng lực minh tưởng."

"Năng lực học tập tổng thể của hắn không quá mạnh, bởi vì hắn chỉ phân phối thời gian cho một số ngành học, còn ngành học khác thì làm bài bình thường, không nhìn ra có chỗ nào ưu tú. Ta có ảo giác rằng trong đa số tình huống hắn chỉ là người thường, cực kỳ bình thường. Nhưng rồi vào phút then chốt hắn luôn trở nên không bình thường."

"Ta cảm giác, hắn không phải thiên tài, nhưng hắn luôn vô hạn đến gần thiên tài ở lĩnh vực đặc biệt nào đó, vào thời gian đặc biệt nào đó.

"Hoặc nên nói, hắn là một người có thể trở thành thiên tài trong lĩnh vực mình thích."

"Tóm lại, hắn là một người mà ta không hiểu nổi, dù là ngài chắc cũng chưa từng gặp người như vậy."

"Ta đã nghe nhiều học sinh nói muốn trở thành Truyền Kỳ, muốn thành Anh Hùng, ta chỉ nghe vậy thôi. Nhưng không biết tại sao, ta tin tưởng lời của Valhein. Không phải bởi vì hắn thi được chín mươi tám điểm, không phải bởi vì ta thấy nhiệt tình chân thành trong ánh mắt của hắn, không phải bởi vì hắn mỗi ngày học tập đến rạng sáng, không phải vì hắn tích góp tài phú cho Truyền Kỳ, không phải bởi vì hắn có năng lực minh tưởng mạnh mẽ, không phải bởi vì hắn thay đổi khiến người bất ngờ đến mức nào. Ta thậm chí không tìm được lý do, nhưng trái tim nói cho ta biết, hắn là người có khả năng trở thành Truyền Kỳ nhất trong tất cả học sinh của ta, có thể trở thành giống như ngài và sư phụ Plato."

"Ta vẫn đang nghĩ lý do, nghĩ nguyên nhân, nhưng ta không nghĩ ra. Có lẽ thật lâu về sau, ta có thể tìm được đáp án."

"Lúc trước vì học viện Tứ Kiệt, học viện sửa thi Hắc Thiết ở vị diện thân lực, lần này, ta hy vọng vì Valhein, ngài có thể kiến nghị sư phụ Plato và các sư phụ khác cho cuộc thi Hắc Thiết đợt sau cũng ở vị diện thần lực."

"Nếu các sư phụ từ chối, ta không một câu oán hận. Nhưng ta sẽ nói một câu, ánh mắt của các sư phụ còn không bằng một thương nhân người đầy hơi tiền như Harmon."

"Học sinh của ngài, Niedern kính gửi."

Niedern gửi thư xong, khép sách ma pháp lại.

Valhein từ từ đi trở về phòng học, trên đường gặp phải Lake, hai người vừa giao lưu tâm đắc thi pháp vừa bước tới trước.

Trong thời gian một tháng này, người ở bàn thứ năm trừ Hoth ra, Lake, Jimmy và Albert đều đi vào ánh sáng Thần giới, thăng cấp làm ma pháp sư Tập Sự.

Rollon thì sớm là chiến sĩ Tập Sự, cấp bậc của Paloma thì mãi vẫn chưa có người biết.

Dù vậy, Hoth luôn cố gắng vì chiến sĩ Tập Sự.

Ưu thế của Lake vượt qua tưởng tượng của mọi người, tuy tốc độ khắc họa trận đồ ma pháp không bằng Valhein, nhưng cây Ma Lực của hắn trực tiếp mọc bảy mảnh lá cây trưởng thành.

Hơn nữa từ khi cây Ma Lực của Lake sinh ra thì thô và cao hơn của Valhein.

Valhein lên lớp như mọi ngày, nhưng buổi chiều, tiết học thứ ba bắt đầu, Valhein cảm giác có bạn học nhìn mình với ánh mắt khác lạ.

Valhein cảm giác, những người này rõ ràng muốn trốn tránh chính mình, dường như sợ bị chính mình nhìn thấy rồi lại hơi cố ý cho mình phát hiện, kiểu thái độ vừa sợ vừa muốn khiêu khích.

Rất gợi đòn.

Đang học, Hoth đột nhiên mở ra sách ma pháp, xem mấy phong tin nhắn ma pháp, sắc mặt trâm xuống, quay đầu nhìn Valhein.

Sau đó Hoth gửi tin nhắn ma pháp cho Valhein.

"Có người lén bịa đặt nói xấu ngươi! Nói hôm qua ngươi được chín mươi tám điểm là sao chép."

Valhein còn đang nghe giảng, hoàn toàn không nhìn tin nhắn ma pháp.

Hoth ở dưới bàn học dùng mũi chân đá Valhein một cái.

Valhein ngạc nhiên liếc qua Hoth, phát hiện Hoth ra hiệu chính mình xem tin nhắn ma pháp.

Tay Valhein xẹt qua sách ma pháp, tin nhắn ma pháp nhảy ra, lan tràn trên trang giấy.

Khoảnh khắc xem dòng chữ, Valhein lập tức hiểu tại sao đám bạn học dùng ánh mắt đó nhìn mình. Valhein trả lời Hoth:

"Trong phòng thi đó ta được điểm cao nhất, ta sao chép của ai? Nếu ta có thể sao chép ở trước mắt ma pháp sư Hoàng Kim thì ta đã sớm tốt nghiệp. Không cần để ý, người ngay không sợ bóng xéo."

Hoth gật đầu.

Mặt ngoài Valhein nghe giảng bài, nhưng thật ra không tập trung.

"Là ngoài ý muốn hay có người cố ý phát tán lời đồn?"

Mãi đến khi chuông reo, Valhein mới ngạc nhiên phát hiện đã bỏ qua tiết học này.

Valhein hít sâu một hơi, ổn định lại cảm xúc, lập tức ghi lại chuyện vừa rồi vào sách ma pháp, nhắc nhở chính mình về sau tuyệt đối không thể vì chuyện này mà chậm trễ lên lớp, nếu đặc biệt trọng yếu thì chờ hết tiết hoặc là tan học mới tiếp tục suy nghĩ.
Bình Luận (0)
Comment