Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 115 - Chương 116: Hiền Nhân Feynman

Chương 116: Hiền nhân Feynman Chương 116: Hiền nhân FeynmanChương 116: Hiền nhân Feynman

Hiên nhân Feynman

Thế là dưới ánh nhìn chăm chú của vô số bạn học, Valhein một đường đi tới chỗ phòng giáo vụ.

Phong cách của phòng giáo vụ hơi trang nghiêm hơn văn phòng giáo viên, nhưng cũng chỉ là kiến trúc hai tâng, màu tường ngoài là trắng xám thường thấy trong Athens, giấu kín mặt tường đá thô ráp.

Trong bầu không khí im lặng lâu dài, đội ngũ đến đại sảnh phòng giáo vụ.

Khác với đại điện Plato tinh trí, trang sức trong đại sảnh này cực kỳ mộc mạc, trừ màn che màu đỏ, cẩm thạch tự mang hoa văn ra, những chỗ khác giống như tùy tiện dựng lên, rồi bôi một lớp thạch cao màu trắng dày, hơn nữa kẽ tường không bôi đều, dường như công nhân bận đi nghiên cứu ma pháp.

Chính giữa hai bên cột màu trắng đại sảnh phòng giáo vụ, bàn dài màu nâu nối liền với nhau thành hình chữ U ngược, Valhein đứng ở miệng chữ U, sau lưng là cửa lớn mở rộng.

Ánh sáng ngoài cửa lớn màu vàng nhạt mông lung, khiến Valhein giống như đứng bên ruộng lúa chín lúc hoàng hôn.

Tất cả giáo viên lần lượt ngồi vào chỗ, hai Người Chấp Pháp đứng hai bên ghế chủ nằm tận cùng bên trong, mặt không cảm xúc.

Bậc thầy Larens ho nhẹ một tiếng, nói: "Valhein, ngươi biết chúng ta hôm nay tại sao kêu ngươi đến không?"

"Không biết." Giọng điệu của Valhein vô cùng bình thản.

Một số giáo viên nhìn Valhein, hơi nhíu mày.

Bởi vì Valhein ưỡn ngực ngẩng đầu, ánh mắt trong suốt, hai vai mở hướng ra sau, hai cánh tay tự nhiên thả lỏng, bình tĩnh vượt quá tưởng tượng, giống như ở trong nhà của mình, mơ hồ có chút coi thường các ma pháp sư có mặt.

Niedern lên tiếng:

"Sư phụ Larens, ta thấy mình nên nói thẳng ra."

Larens gật đầu, trong đôi mắt hơi đục lóe tia sáng xanh nhạt, nói:

"Mở ra sách ma pháp của ngươi."

Hai tay Valhein nâng sách ma pháp lên, mở ra nó.

Larens phất ngón trỏ tay phải, một vệt sáng xanh từ trong sách ma pháp đặt trước mắt hắn bay ra, theo đường xoắn ốc bay vào sách của Valhein, để lại một vệt quỹ tích ánh sao. Chợt thấy bên trên sách ma pháp của Valhein hiện ra hình dáng một thanh niên xa lạ.

Thanh niên này có mái tóc quăn màu nâu đen, mũi cao mà thẳng, xương gò má nhô ra, đường cong khuôn mặt cứng rắn, đặc điểm điển hình của người Hy Lạp.

Thanh niên mặc áo chùng màu trắng hoa lệ, cất cao giọng nói:

"Giáo viên phòng giáo vụ tôn kính, ta tên Carlos, là một học sinh năm năm. Thành tích của ta tuy rằng không thể xếp vào tốp ba trong lớp, nhưng luôn trong tốp mười. Gần đến ngày tốt nghiệp, ta nhớ lại quá khứ, tinh luyện nhiêu phương pháp, xin giáo viên của ta là Gregory đưa lên Hội Nghị Ma Pháp thay ta, làm lý luận học tập mới. Đương nhiên, ta chỉ ôm tâm trạng cầu may, dù sao những thứ này là kinh nghiệm thô thiển của ta, hoàn toàn không ôm hy vọng gì.'

"Trong đó có một phương pháp học tập là ta nhiều năm trước phát hiện một hiện tượng kỳ lạ, khi ta dạy người khác thì hiệu quả học tập càng tốt, cho nên ta ngẫu nhiên sẽ dạy cho người khác, đặt tên là dạy để học. Nhưng hôm nay phát sinh một việc kỳ lạ, giáo viên của ta nói cho ta biết một học sinh tên Valhein cũng nộp lên một phương pháp học tập, tuy rằng tên gọi là kỹ thuật Feynman gì đó, nội dung hơi phong phú hơn phương pháp học tập mà ta đưa lên, nhưng về bản chất thì giống hệt dạy để học của ta."

"Ta rất bất ngờ. Về sau tìm người nghe ngóng vê Valhein, thì ra thành tích năm ngoái của hắn chẳng những không đạt tiêu chuẩn, còn xếp hạng ba từ dưới đếm lên trong lớp, nhưng mà, gần đây thành tích đột nhiên nâng cao. Ta thậm chí còn nghe ngóng được gần đây hắn luôn dùng phương pháp học tập dạy để học của ta."

"Ta lập tức ý thức được, là hắn trộm cướp phương pháp học tập của ta! Nếu hắn chỉ dùng cho chính mình thì ta sẽ không nói cái gì, bởi vì mọi người đều là bạn học, nếu phương pháp của ta đã đưa lên Hội Nghị Ma Pháp thì đương nhiên muốn chia sẻ cho tất cả mọi người. Nhưng mà, hắn chẳng những trộm cướp phương pháp học tập của ta, còn công khai sửa tên, nhận vơ là phương pháp của chính mình, mưu toan đổi lấy huy chương Ma Nguyên, ta không thể nhẫn nhịn nữa!"

"Bởi vậy, ta, Carlos, con trai của Sebastian thỉnh cầu phòng giáo vụ đuổi Valhein. Mảnh đất lành Học viện Plato này không cho phép làm bẩn!"

Valhein khép sách lại, câm trong tay phải.

Larens hỏi:

"Đối với lời của Carlos, ngươi có gì muốn nói không?"

Valhein nhún nhún vai, thoải mái nói:

"Hắn đang nói dối."

"Hừ.' Một ma pháp sư Hoàng Kim trung niên đột nhiên hừ lạnh một tiếng.

Niedern từ từ quay đầu liếc người kia, Gregory, giáo viên của Carlos, cũng là học sinh của Larens.

Larens hỏi:

"Chứng cứ của ngươi là gì?"

Valhein nói:

"Mấy lời này của hắn là trải qua luyện tập lâu dài, thái độ, biểu cảm và chỉ tiết của hắn giống như biểu diễn, hơn nữa kỹ năng diễn khá vụng vê. Nếu để thầy giáo viên diễn nhất định xuất sắc hơn hắn."

Tất cả mọi người nhìn hướng Niedern.

Vẻ mặt Niedern mờ mịt, đã lúc nào rồi mà Valhein còn có tâm tư nói lời nói dí dỏm? Nhưng ngẫm nghĩ lại, có lẽ Valhein làm vậy vì khiến chính mình yên tâm, cho nên Niedern im lặng. Nhưng tại sao càng nghĩ lời Valhein nói càng thấy kỳ kỳ?

Larens không bị Valhein kéo lạc hướng, hỏi:

"Ta đã xem phương pháp mà hai ngươi đưa lên, tuy rằng của ngươi càng tỉ mỉ và đầy đủ hơn, nhưng về bản chất thì không thay đổi. Hiện tại chứng cứ là đưa ra xin sớm hơn ngươi ba ngày, hơn nữa bạn học của hắn cũng có thể chứng minh nhiêu năm trước hắn từng dạy cho bạn học của mình, còn ngươi thì sao?"
Bình Luận (0)
Comment