Chương 137: Bi tình
Chương 137: Bi tìnhChương 137: Bi tình
Bi tình
Đám giáo viên dở khóc dở cười, phong cách học của Học viện Plato bỗng dưng ra một kẻ như vậy, biến đường đường hội trọng tài thành tiết giảng bài của mình, hơn nữa còn là ma pháp sư Tập Sự, không có huy chương ma pháp đàng hoàng.
Nhưng đám giáo viên bỗng không cười nổi.
Valhein không có huy chương ma pháp đàng hoàng, nhưng xem bộ dạng thì hắn sắp có huy chương Ma Nguyên, hơn nữa không phải một, hai cái.
Larens thật sự nhìn không được, ho nhẹ một tiếng.
Valhein giống như nói chuyện trong giờ học bị giáo viên đi vào phòng học nhìn chăm chú, lập tức xoay người trở về vị trí cũ.
Larens nhỏ giọng nói: "Cromwell, ta thấy nên sớm kết thúc đi."
Một số ma pháp sư đứng gần suýt chút cười ra tiếng, câu này của Larens chắc lời ngâm là: Nếu còn kéo dài, Valhein sẽ thành quan trọng tài!
Một vị bậc thây Thánh Vực khác cũng nhỏ giọng nói:
"Ta thấy có thể kết thúc rồi."
"Ta mệt mỏi " Ghế dựa lớn nhỏ giọng nói.
Cromwell không nói lời nào, chỉ nhẹ gật đầu.
Sau đó Cromwell nhìn Valhein và Carlos đứng phía dưới.
Khi Cromwell nhìn biểu cảm của Valhein bỗng tim đập nhanh rôi nhanh chóng bình ổn lại.
Hắn vốn cho rằng, Valhein hoặc là sẽ đắc ý vênh váo, hoặc là ra vẻ khiêm tốn nhưng trong lòng tràn ngập vui sướng, không ngờ là, Valhein rất bình tĩnh, thậm chí bình tĩnh hơn lúc trước, giống như là hoàn toàn không để tâm đến hội trọng tài lần này.
Chờ khi trưởng thành thì còn như thế nào nữa?
Cromwell lại nhìn vê hướng Carlos, trong mắt vụt qua tia ghét bỏ, chỉ nhìn một giây rồi quay đầu đi.
Áo sắp bị xé rách, biểu cảm khẩn trương và khủng hoảng đó giống như tượng thạch cao bị ném xuống đất, chỉ còn thiếu chủ động hét ra câu tôi có vấn đề.
Chẳng bằng xem Valhein.
Cromwell trầm tư thật lâu, thẳng người lên, tay cầm quyền trượng Thường Thanh, nét mặt trở lại hiên hòa như lúc đầu. "Từ khi đi vào ta đã nói là, việc này càng giống như trò đùa giữa bọn trẻ, mọi người đừng căng thẳng. Nhưng mà, ta đánh giá thấp hai vị, không ngờ rằng, hai vị biến hội trọng tài thành bục giảng. Ta rất vui vẻ giới ma pháp có anh tài trẻ tuổi như các ngươi, cũng vui vì bậc thầy Plato có đệ tử như vậy. Cuộc giải thích về lý luận này rõ ràng là bạn học Valhein giành được ưu thế, bạn học Carlos dường như không giỏi ăn nói, rơi vào thế yếu."
Lần này, càng nhiều người không vui nhìn Cromwell.
Đây không phải là giỏi ăn nói hay không, là á khẩu không biết nên nói cái gì.
Đây không phải rơi vào thế yếu, là bị bánh xe lớn nghiền nát, hơn nữa nghiền qua nghiền lại liên tục.
Cromwell hoàn toàn không để ý ánh nhìn của mọi người, chỉ nhìn thẳng vào mắt của Valhein, chậm rãi nói:
"Bạn học Valhein về nghiên cứu kỹ thuật Feynman rõ ràng càng thêm tinh thâm, đáng giá học tập. Nhưng muộn một bước vẫn là muộn một bước. Huống chi, phương pháp của ngươi tuy rằng nghe như không sai, nhưng giống như hai người đều không cách nào chứng minh đối phương là kẻ cắp, ngươi cũng không thể chứng minh phương pháp của ngươi có hiệu quả thực dụng, nó cần thời gian rất dài. Ta thấy chẳng bằng hai ngươi bắt tay giảng hòa, lấy phương thức người hợp tác cùng nộp phương pháp này lên Hội Nghị Ma Pháp."
Toàn trường xáo động.
Rất nhiều người lòng đầy căm phẫn, nếu không phải thân phận bậc thầy Cromwell đã có người nóng tính chửi um sùm.
Từ lúc ban đầu Cromwell đã thiên hướng Carlos, không ngờ rằng rõ ràng đến mức này rồi mà Cromwell vẫn bảo vệ Carlos.
Valhein không có chứng cứ, nhưng quan trọng tài có quyền phán định kết quả.
"Già vô sỉ già vô sỉ già vô sỉ" Một âm thanh the thé quanh quẩn trong đại sảnh, bởi vì có sức mạnh ma pháp thêm vào nên dư âm còn văng vắng bên tai, thật lâu không ngới.
Âm thanh này rất quen thuộc.
Tất cả mọi người nhìn hướng ghế dựa lớn.
Ghế dựa lớn không nhúc nhích, lưng ghế không hiện ra cái miệng.
Valhein chậm rãi hít sâu, cố gắng kiêm chế cảm xúc.
Cromwell dường như hoàn toàn không bị giọng nói của ghế dựa lớn ảnh hưởng, mỉm cười nói:
"Người trẻ tuổi luôn làm sai lầm lớn vì xung động, thậm chí cả đời sống trong hối hận. Ta hy vọng, hai vị bạn học có thể tránh cho xung động, bắt tay giảng hòa. Đương nhiên, đây chỉ là kiến nghị của cá nhân ta. Giai đoạn cuối cùng là hai bên tổng kết, ta hy vọng có thể kết thúc trong thiện ý và hòa bình. Ta cho rằng trước đó chẳng qua là hiểu lầm, đúng không, Carlos2"
Carlos hít sâu một hơi, cúi đầu hướng Cromwell, cúi đầu hướng ma pháp sư khác, cuối cùng thở dài.
"Ta hiện tại cũng không xác định phương pháp của Valhein có phải ăn cắp của ta hay không, nhưng ta có thể xác định, phương pháp của ta có hiệu quả, là ta phát hiện ra trước. Đương nhiên, ta cũng nhất định phải thừa nhận, bạn học Valhein hiểu phương pháp này hơn ta, thậm chí hơn rất nhiều."
Ánh mắt mọi người nhìn Carlos dịu lại nhiều, không ngờ hắn thừa nhận, điều này chứng tỏ có lẽ hắn không phải cố ý hãm hại Valhein.
Carlos thở dài thườn thượt, nói:
"Các bạn học năm năm, cho ta hỏi, hiện tại các ngươi có bao nhiêu thời gian nghiên cứu sâu một phương pháp hoặc một lý luận đơn nhất?"
Nhiều học sinh năm năm lắc đầu.
"Lại cho ta hỏi, bạn học năm năm, hiện tại các ngươi lo lắng tiên đồ sau khi tốt nghiệp nhiều hơn một chút, hay là học tập nhiều hơn một chút? Các ngươi thật sự có thể bình tâm học tập sao?"