Chương 145: Gặp lại
Chương 145: Gặp lạiChương 145: Gặp lại
Gặp lại
Thế là hai bên triển khai cuộc chiến võ mồm, cuối cùng thế nhưng ước hẹn đến sân đấu, tiến hành một trận lén so tài không chút thể diện.
Đám học sinh bình dân không đi nhà ăn, vui vẻ phấn khởi đi sân đấu quan sát. Ở Học viện Plato lâu như vậy, lân đầu tiên nhìn thấy quý tộc nội chiến quy mô lớn, thế là trong lòng âm thầm thà, về sau Valhein gặp khó khăn bọn họ sẽ cố gắng giúp một tay.
Valhein ăn xong, đi vê nhà, dọc đường đi tất cả bạn học đều nhiệt tình chào hỏi.
Hơn nữa trong đó kèm theo thứ lúc trước không có.
Tôn trọng.
Trong mắt học sinh năm nhất trừ tôn trọng ra còn có tràn ngập sùng bái.
Valhein như Plato tiêu chuẩn nhất trong lòng họ.
Valhein vừa đi vừa xem tin nhắn ma pháp, hàng trăm bạn học gửi tin nhắn ma pháp hy vọng kết bạn, thậm chí có bạn học nữ chủ động xin hẹn hò.
"Ha ha, hẹn hò sao vui bằng học bài." Valhein không chút do dự từ chối tất cả bạn nữ.
Lúc sắp đến nhà, Valhein cất sách ma pháp, ngước đầu nhìn, một chiếc xe ngựa cực hẹp đậu ở đăng trước.
Chiếc xe ngựa toàn thân đen ngòm, bề mặt có nhiều vết trây màu nâu, trông khá rách nát.
Nhưng Valhein cảm thụ được ma lực dâng trào trong xe ngựa.
Đó không phải xe ngựa ma pháp bình thường mà là một món ma pháp khí đặc biệt cường đại.
Valhein hơi thay đổi sắc mặt.
Xe ngựa ma pháp không đến mức khiến Valhein như vậy.
Làm Valhein thay đổi biểu cảm là một quả trứng gà vỏ đỏ rắc đường trắng.
Valhein đảo tròng mắt, liếc trộm bốn phía, tiếp đó quyết đoán lần nữa mở ra sách ma pháp, quen tay chọn hình Plato lập thể.
"Hỡi bậc thầy Cromwell nhân từ mà lương thiện, giết ta không giải quyết được vấn đề, mọi chuyện đều có thể thương lượng."
Valhein mỉm cười thân thiện vô tội, bộ dạng nửa đùa giống như một đứa trẻ đơn thuần.
Valhein tin tưởng Cromwell dù ngu đến mấy cũng sẽ không đến giết chính mình khi mà mùi nhánh cây ô-luy do chủ tư tế điện Nữ Thần Trí Tuệ ban cho còn chưa tan. Nhưng cần phòng ngừa về sau bị Cromwell làm khó dễ.
Cromwell nửa cười nửa không nói:
"Biểu hiện của ngươi trong phòng họp rất tốt."
Valhein cười toe nói:
"Ngài khen ta biểu hiện tốt, điều này chứng minh ta rất thông minh. Nếu ta rất thông minh, cũng chứng minh ta sẽ không phạm sai lâm, thí dụ như làm gì trở ngại bậc thây Thánh Vực vừa lương thiện nhân từ mà vô cùng cường đại giống như ngài, ta vĩnh viễn sẽ không phạm lỗi đó."
Valhein một lần nữa cảm thấy chính mình có tiềm chất kiêu hùng.
Cromwell hỏi:
"Ngươi xác định?"
Mặt Valhein nghiêm túc nói:
"Ta có thể thê bằng danh nghĩa của thầy Niedern mà ta kính yêu nhất, thật sự!"
Cromwell hỏi:
"Vậy ngươi bày ra bậc thầy Plato là có ý gì?"
Valhein đáp:
"Ta chỉ là ma pháp sư Tập Sự nho nhỏ, nếu không có bậc thầy Plato ủng hộ, e rằng sẽ không cách nào át chế lòng tôn kính đối với ngài, không đứng vững được."
Cromwell bỗng phì cười nói:
"Ngươi cảm thấy ta đường đường bậc thây Thánh Vực, sẽ không để ý mặt mũi của điện Nữ Thần Trí Tuệ sao? Sẽ kiếm chuyện với ngươi trong phạm vi lĩnh vực Truyền Kỳ của Plato? Trước khi ta ra tay, bậc thây Plato sẽ không chút khách khí hành động trước."
Valhein hỏi:
"Truyền thuyết đó là thật? Lĩnh vực Truyên Kỳ của bậc thầy Plato thật sự bao phủ cả tòa thành Athens?”
Cromwell nói:
"Học sinh bình thường thì có lẽ Plato không quan tâm, nhưng học sinh giống như ngươi, nếu bị công kích với cấp bậc cao tất nhiên sẽ dẫn động lĩnh vực Truyền Kỳ của hắn. Đương nhiên, nếu ngươi chết dưới tay người cùng cấp bậc thì bậc thây Plato sẽ không can thiệp."
"Vậy ta an tâm, cảm ơn nhắc nhở của ngài." Valhein thế này mới khép lại sách ma pháp.
Valhein lại bổ sung thêm: "Ngài xem, ta tin tưởng ngài biết bao."
Cromwell lắc đầu, nói: 'Không ngờ rằng ngươi hiểu lầm ta sâu như vậy." Valhein lập tức khiêm tốn nói: "Đúng là ta có sự hiểu lâm với ngài. Dù sao, ta chỉ là một đứa trẻ, luôn sẽ phạm các lỗi sai nhỏ, nhưng một vị bậc thây Thánh Vực chỉ ra lỗi thì ta nhất định sẽ sửa ngay. Ta nhất định phải cố gắng hết sức buông xuống tất cả hiểu lâm, nhận thức lại ngài."
Cromwell ngược lại bị lời của Valhein làm ngây ra, hỏi: "Đây là lời thật lòng?”
Mặt Valhein nghiêm túc nói:
"Con người của ta từn nhỏ có một ưu điểm là giỏi về phân rõ biên giới. Nói thật lòng, trong quá trình trọng tài, ta xem ngài là đồng lõa. Nhưng rời đi phòng họp, ngài là nghị viên nội các của Hội Nghị Ma Pháp, là ma pháp sư trí tuệ, là bậc thây có thành tựu, mỗi câu ngài nói ta đều hẳn là học tập. Ta còn có một thói quen khá tốt là tôn trọng thành tựu của người có thành tựu.'
Cromwell cười cười, nói:
"Tốt, tốt lắm. Trong hội trọng tài, ta thiên hướng Carlos."
Valhein khen:
"Ngài thật sự là một vị hiên nhân thành thực."
Cromwell mỉm cười hỏi:
"Vậy thì ngươi cho rằng, ta sẽ vì một phế vật quý tộc khiến chính mình lún xuống vũng bùn sao?”
Valhein ngây ra một lúc, thu lại cảm xúc trong lòng, suy tư vài giây, nói:
"Nghe ngài nói như vậy ta mới nhận ra đôi khi dị đoan càng đáng chết hơn tín đồ dị giáo. Nếu ngài cam chịu dẫn lửa thiêu thân vì hắn cũng sẽ không trở thành bậc thầy Thánh Vực. Cho nên, dù bậc thầy Plato không ra mặt, cho dù không có cuối cùng Nữ Thần Trí Tuệ nhìn chăm chú, ngài vẫn sẽ phán ta thắng lợi."