Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 152 - Chương 153: Miễn Tội Chết

Chương 153: Miễn tội chết Chương 153: Miễn tội chếtChương 153: Miễn tội chết

Miễn tội chết

Valhein tiện tay trả lời Niedern:

"Không thể nào, bây giờ ta chỉ có bốn, năm quả huy chương Ma Nguyên, sao có thể nhiêu hơn trong tay của thầy."

Niedern im lặng cả buổi.

Valhein thầm nghĩ chắc không đến nỗi bị cho vô sổ đen chứ, hắn hỏi dò:

"Thật sự nhiều hơn thây?”"

Niedern trả lời:

"Ngươi không muốn năm nay đạt tiêu chuẩn?"

Valhein sửng sốt, thầm nhủ không thể nào, chẳng lẽ huy chương Ma Nguyên của Niedern đã dùng hết? Hắn lỡ chọt trúng nỗi đau của Niedern?

Valhein rất muốn nói một câu học trò chưa chắc không bằng thây, thây chưa chắc năng nổ hơn học trò, nhưng ngẫm lại năm nay mà không đủ chuẩn sẽ bị đuổi học, nên hắn không nói nữa.

Valhein đột nhiên vô cùng đồng tình Niedern.

Rất nhanh Valhein nhớ tới chuyện quan trọng nhất mình đã quên, lại gửi thư cho Niedern.

"Thầy, 'Nữ Thân Trí Tuệ nhìn chăm chứ: của ta có tác dụng gì? Ta tìm trong sách không có ghi chép rõ ràng, chỉ biết đó là một loại Thần Linh ưu ái nhưng không phải cấp bậc cao nhất.

Chốc lát sau, Niedern trả lời.

"Ta đang định ngày mai nhắc nhở ngươi. Nếu ngươi đã hỏi thì ta trả lời luôn, bất cứ ưu ái của Thần Linh đều là kiếm hai lưỡi."

"Mặt tốt là ngươi có thể đạt được lực lượng, đạt được vinh dự, nhưng xấu là Thần Linh có thể tùy thời rút đi lực lượng. Đương nhiên, số ít ưu ái của Thần Linh là ngoại lệ, ví dụ ưu ái của Nữ Thần Trí Tuệ. Nữ thần ban cho ngươi lực lượng, tất nhiên ngươi sẽ được đến hoặc là lực lượng biến dị, không phải lực lượng hoàn toàn thuộc về nữ thần thì nữ thần không thể thu lại.

"Nhưng ưu ái của Thân Linh còn có một mặt khác. Một người Hy Lạp được ưu ái, lực lượng biến mạnh, người nước khác sẽ nhìn ngươi như thế nào? Giết! Bởi vì giết ngươi sẽ có huân công to lớn."

"Cùng là hệ thân mà đối địch với Thần Linh hoặc tín đồ sẽ nhìn ngươi như thế nào? Tìm một cơ hội giết!"

Trong đầu Valhein không ngừng nhớ lại chuyện chúng thần, ngẩn ngơ, thây Niedern nói không sai chút nào. Mỗi hệ thần không phải đồng lòng, nội bộ đều có mâu thuẫn không thể điều hòa.

Tranh giành ích lợi, tranh giành tín đồ, tranh giành tình cảm, tranh chấp lý niệm vân vân và vân vân.

Valhein đột nhiên phát hiện, lịch sử của bốn hệ thần ở Hy Lạp, Bắc Âu, Lưỡng Hà và Ai Cập là bốn bài lịch sử nội đấu.

Ở thời kỳ viễn cổ, chúng thần tự mình ra trận chiến đấu, cuộc chiến của thần chiến cực kỳ thảm liệt.

Gần nghìn năm gần đây, chúng thần dần ít tự mình ra trận, bắt đầu bồi dưỡng người đại diện chiến đấu, thế là xuất hiện càng lúc càng nhiều thần quyến giả.

Athena là Thân Chiến Tranh, Ares là Thân Chiến Đấu, hai bên thù hận rất sâu.

Athena là con gái của Zeus, cố tình không phải là con của Hera, dù Athena bình thường chủ động đứng về phía Hera thì vẫn sẽ bị đê phòng.

Còn quan hệ giữa Athena và Zeus thì càng khó mà tả rõ, Zeus nuốt Metis lúc ấy mang bâu Athena, kết quả chui ra từ óc của Zeus.

Làm con gái của Metis, Athena không muốn cứu mẹ ra hay sao? Zeus có kiêng ky đứa con gái mạnh mẽ này không?

Nhớ lại kiến thức Hy Lạp của mình ở Ngôi Sao Xanh rồi liên tưởng thế giới này, Valhein đột nhiên phát hiện, văn hóa Hy Lạp bị tách rời.

Một loại là văn hóa lý trí lấy nhà triết học như Tam Hiền Hy Lạp làm đại biểu.

Loại thứ hai là văn hóa hỗn loạn lấy Sparta và quý tộc làm đại biểu.

Athens là điểm giao thoa giữa văn hóa lý trí và văn hóa hỗn loạn, trên thực tế loạn còn hơn Sparta.

Ở Sparta, quy tắc rất đơn giản, trực tiếp dùng nắm đấm nói chuyện là xong, nơi đó không có đạo đức, mỗi người Sparta từ nhỏ bị bồi dưỡng thành ăn cắp, ăn cướp, kẻ giết người. Mỗi công nhân Sparta đều là chủ nô, đồng thời mỗi một người đều là binh sĩ vĩnh viễn.

Nhưng Athens thì khác, nếu quá mức thô bạo sẽ bị người miệt thị thậm chí bài xích, nếu quá mức lương thiện, sẽ bị chèn ép, cần tìm một điểm cân bằng đặc biệt quan trọng.

Lý niệm nửa đường của Aristoteles rất có thể là bị ảnh hưởng từ môi trường này.

Ở Athens vĩnh viễn không được ngừng phán đoán đối phương là người lý trí hay người hỗn loạn.

Con người sẽ thay đổi. Valhein ý thức được, người của thành Athens là con mèo của Schrodinger, không đến cuối cùng, căn bản không cách nào phán đoán đối phương là lý trí hay hỗn loạn.

Một người lý trí sẽ không chọc vào người được Thần Linh ưu ái, nhưng người hỗn loạn có lẽ sẽ thích dây vào.

Dù sao chỉ cân không phải nhận được Thần Linh yêu thương nhưng chỉ là ưu ái bình thường, dù bị giết thì Thân Linh sẽ không để ý.

Thậm chí, mỗi lần Valhein xem sự tích chúng thần Hy Lạp luôn có cảm giác mơ hồ rằng chúng thần Hy Lạp rất thích nhìn thấy con dân của mình giết nhau.

"Thầy, đây là nguyên nhân vị tư tế kia sử dụng thánh ngôn?”

"Cho nên ta nói, là kiếm hai lưỡi. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Nữ Thần Trí Tuệ nhìn chăm chú rất lớn có lẽ sẽ ban cho ngươi một thiên phú, thông thường là ma lực dâng lên. Đây là thiên phú cực kỳ quan trọng, trong một trăm ma pháp sư chưa chắc ra một người. Đương nhiên, trong bậc thây Thánh Vực sẽ có nhiều người sở hữu thiên phú này, bởi vì bất kỳ thiên phú tỉnh linh nào đều có thể thông qua không ngừng tu luyện dựng dục ra."

Valhein ngây ra một lúc, vội vàng hỏi: "Nếu có người có ma lực dâng lên thì sẽ như thế nào?”
Bình Luận (0)
Comment