Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 203 - Chương 204: Đàn Sao Hội Tụ

Chương 204: Đàn sao hội tụ Chương 204: Đàn sao hội tụChương 204: Đàn sao hội tụ

Đàn sao hội tụ

Naidl hỏi:

"Ngài Valhein, có hứng thú trở thành lý sự của thương hội Plato chúng ta không? Tiến thêm một bước là thành phó hội trưởng!"

Kelton thở dài, nói: "Hiện tại ta mới hiểu ta vĩnh viễn không so sánh với ngươi được. Thôi, vê sau ta không so bì với ngươi nữa."

Hag nhỏ giọng nói thầm: "Ta đã sớm biết."

Kelton lườm Hag, rất muốn bóp chết tên này.

Valhein nghe một hồi, đột nhiên có loại ảo giác phương thức diễn thuyết của Solon khá giống lời chính mình nói trong hội trọng tài hôm ấy.

Có lẽ là bởi vì, hai người đều đang nói về điều mà chính mình tin tưởng.

Rất nhanh, ảo giác của Valhein bị người Athens không ngừng rống to đánh tan mất.

Đoàn người hoàn toàn sôi trào.

Bởi vì, Solon bắt đâu khiến tất cả mọi người câu nguyện hướng chúng thân.

Trừ số ít người bình thường giống như Valhein, đa số bình dân Athens dường như nổi điên, bắt đầu không ngừng mặc niệm tên thân của các Thần Linh.

Có vua của chúng thần Zeus, có nữ hoàng Hera, có Nữ Thân Trí Tuệ Athena, có Thần Chiến Đấu Ares, có Thần Mặt Trời Apollo

Còn có người gọi tên một số Thần Linh tuy rằng thần vị không cao nhưng ngẫu nhiên hiển hiện thần tích như Nữ Thần Chiến Thắng, Nữ Thần Báo Thù.

Lúc này, chuông trên núi Chiến Thần ngân vang.

Đó là dấu hiệu cung Chiến Thần mở rộng cửa.

Valhein cách mấy km bên ngoài núi Chiến Thân nhìn hướng đó.

Bên dưới là đèn đuốc muôn nhà, bên trên là trời sao, núi Chiến Thần ở chính giữa bao phủ trong bóng tối.

Cửa cung điện trên đỉnh núi tỏa ánh sáng mờ, từng quý tộc lớn đi ra, chia nhau đứng dưới hành lang đá bên ngoài cửa lớn cung Chiến Thần.

Những người này hoặc là mặc áo chùng hoa lệ, hoặc khoác giáp da đơn giản, chỉ có số ít người mặc nguyên bộ giáp kim loại, hoàn toàn không thấy rõ khuôn mặt.

Bọn họ có một điểm giống nhau. Đêm thâu gió thổi, áo choàng màu tím.

Có người lưng dựa vào cột đá, khoanh tay trước ngực, có người ngồi trên bậc thang, hai tay giao nhau chống cằm, có người chống trường mâu ngạo nghễ nhìn quét, có người đứng thẳng vẻ mặt hờ hững, có người ngồi xếp bằng ở giữa không trung lơ lửng không cố định, có người ở trong lửa cháy, có người giống như ẩn sau lớp sương mù trắng, dáng vẻ khác nhau.

Những người này chỉ yên lặng quan sát, không nói một lời, không bày ra sức mạnh to lớn, nhưng mỗi một người đều giống như một ngôi sao to lớn không gì sánh bằng treo cao bên trên thành Athens.

Nơi đó, dường như là ngọn nguồn của quyên lực.

Nơi đó, giống như là tâng mây cao tít.

Nơi đó hình như là vùng đất của chúng thần.

Nơi đó, đàn sao hội tụ.

Valhein chỉ nhìn một cái rôi nhanh chóng cúi đầu.

Bọn họ không chỉ có Thánh Vực, có Truyên Kỳ, có Anh Hùng, thậm chí có lẽ có Bán Thần, nhìn qua đây như xem chỉ tay trong lòng bàn tay.

Tiếp đó, xuất hiện cảnh tượng khiến Valhein giật mình.

Tùy theo mọi người cầu nguyện, giữa không trung thay đổi.

Một đốm sáng trắng bỗng hiện ra, đốm sáng trắng càng lúc càng nhiều, cuối cùng hình thành quầng sáng rậm rạp.

Giống như đom đóm trên toàn thế giới đều tụ tập ở đây.

Valhein lại nhìn hướng núi Chiến Thần, phát hiện chính mình không cách nào xuyên thấu những làn sương ánh sáng trắng này, không thể thấy người trên núi Chiến Thần.

Valhein hỏi:

"Tướng quân Feirste, những ánh sáng trắng này là cái gì?"

Feirste lắc đầu, chậm rãi vươn tay ra.

Một đốm sáng trắng rơi xuống tay của Feirste, biến mất hút.

Không giống như xuyên qua, không giống như hòa tan, giống như là hòa hợp với thân thể.

Mọi người ở đây ngó nhau.

Kelton hỏi:

"Ngài có cảm giác gì không?" Feirste lắc đầu, nói:

"Có lẽ chỉ là thứ tầm thường."

Valhein cũng thử vươn tay đụng chạm, ánh sáng lập tức biến mất, theo sau trong đầu hiện ra hình ảnh kỳ lạ, đốm sáng này đi vào tháp ma pháp của mình, dường như dung hợp vào thân tháp, lại dường như trực tiếp biến mất, không cách nào phán đoán.

"Kỳ lạ”

Valhein đang thấy lạ thì tất cả đốm sáng màu trắng bỗng rực rỡ chói mắt, mọi người híp mắt lại, con mắt hơi đau.

Valhein cũng nheo mắt, mơ hồ nhìn thấy tất cả ánh sáng trắng tựa như phát điên, bắt đầu điên cuồng tăng tốc bay.

Đa số ánh sáng trắng bay đi dường như bị hấp dẫn, thay đổi phương hướng chui vào trong thân thể của Valhein.

Valhein có chút hoảng loạn, trước mắt giống như nhìn thấy nhiều ánh sáng trắng hội tụ thành nước lũ kéo nhau đi vào tháp ma pháp của mình.

Valhein hít sâu một hơi, giữ bình tĩnh, cẩn thận phát giác tình huống của thân thể và ánh sáng lạ này, phát hiện những ánh sáng trắng không hình thành tổn thương, thân thể và tháp ma pháp đều không có sản sinh bất cứ phản ứng.

Giống như là những ánh sáng trắng này không hề tôn tại.

"Lực lượng tín ngưỡng? Không thể nào, không nói tới ta chỉ là phàm nhân, không cách nào chịu đựng lực lượng tín ngưỡng, nếu chúng là lực lượng tín ngưỡng thì sẽ bị chúng thần cướp sạch. Ánh sáng khi bàn tế hấp thu báu vật? Không, hai thứ này khác biệt rõ rệt, những ánh sáng kia càng giống vật chết, còn loại ánh sáng này có sức sống khó tả."

Chốc lát sau, ánh sáng trắng vụt tắt, đốm sáng ít dần.

Valhein đột nhiên ý thức được không đúng, bởi vì nhớ lại chuyện vừa rồi, xung quanh chỉ có số ít người người có thể hấp dẫn ánh sáng trắng, chính mình hấp dẫn nhiều nhất, tướng quân Feirste nhiều thứ hai.

Đa số người đều không thể hấp dẫn ánh sáng trắng, chỉ khi bị ánh sáng trắng đụng chạm mới có thể hấp thu.
Bình Luận (0)
Comment