Chương 217: Tình thây trò bằng tiền vàng (2)
Chương 217: Tình thây trò bằng tiền vàng (2)Chương 217: Tình thây trò bằng tiền vàng (2)
Tình thầy trò bằng tiên vàng (2)
Mắt của Niedern càng dịu dàng hơn, nói:
"Ngươi chưa tỉnh ngủ."
Valhein trừng Niedern, lớn tiếng nói:
"Thầy, ngài làm như vậy là trung gian ôm tiền riêng! Là lấy việc công làm việc tư!"
Niedern nghiêm túc nói:
"Ta yết giá pháp trượng này là sáu nghìn vàng đại bàng!"
"Rồi có bán được không? Mấy năm rồi không ai thèm mua chứ gì? Xem chất liệu này, thô ráp đâm tay, nhìn liên biết không phải chất liệu gỗ thượng hạng. Xem cục u cây xoắn ốc này, cái thô cái mảnh không đồng đều, đồ xấu. Rồi thủy tinh tím này nữa, Người Lùn dùng búa sắt gõ nó khảm vào đầu gậy đúng không? Cái này mà cũng gọi là ma pháp khí? Ngài không thể hại học sinh, phải có đạo đức của người thây chứ! Bốn nghìn, nếu không thì ta tìm phó hiệu trưởng Thucydides khiếu nại."
"Ngươi nói như vậy làm ta đau lòng quái! Bốn nghìn chín trăm, không bớt nữa." Biểu cảm của Niedern bình tĩnh, nhìn không ra bị đau chỗ nào.
"Thầy, tiền của học sinh đều là tiền mồ hôi nước mắt, bây giờ ta đắc tội hai gia tộc Anh Hùng! Ta khó khăn biết bao, ngài hãy nhìn kỹ, sờ cẩn thận, có phải nó bị ướt không? Mỗi một quả vàng đại bàng đều chứa mồ hôi và máu của ta. Ta cũng nhường một bước, bốn nghìn mốt."
Niedern nói:
"Đồ tốt một ma pháp sư Hoàng Kim dùng mười mấy năm, rất đặc biệt, không thể giảm giá nữa.
"Một pháp trượng nát, ma pháp sư Hoàng Kim dùng mười mấy năm, thảm thành như vậy còn không biết ngượng khoe khoang sao? Thầy, ngài nói thật lòng đi, lúc trước ngài miễn phí tặng dây lưng cũ tổ truyền cho ta thì có phải đã lên kế hoạch bán luôn gậy nát tổ truyền này không?"
"Tim của ta tan nát rôi”
Hai thầy trò cò kè mặc cả, cuối cùng bán pháp trượng với giá bốn nghìn năm trăm vàng đại bàng.
Niedern lắc đầu, nói:
"Ài, học sinh bây giờ. Sau khi có tiền thì coi thường thầy."
Valhein nói: "Thầy, anh em ruột còn tính sổ rõ ràng. Ta đưa cho ngài tổng cộng 10000 vàng đại bàng cộng một bông tai ma pháp, tổng giá trị trị 11000. trừ giá vật phẩm còn dư 900 vàng đại bàng.
"Đưa cho ngươi." Niedern sử dụng túi vàng ma pháp chuyển 200 vàng đại bàng.
"Có phải là hơi thiếu không?" Valhein hỏi.
Niedern đá balo lớn màu nâu ở dưới chân:
"Trong túi đeo lớn này chứa các vật dùng cần thiết cho dã ngoại, đại khái hết 700 vàng đại bàng, tạm thời đặt ở đây. Trong túi còn có xương diều hâu, xương Báo Săn, xương lươn điện nguyên bộ mà trường học tặng miễn phí, chờ khi ngươi học được thuật triệu hoán người hầu Hắc Thiết thì sử dụng."
Valhein nói:
"Ta đãng trí quá, ngày mai trước khi đi vị diện thần lực ta sẽ đến lấy."
Niedern nói:
"Trong túi đeo còn có mười bình thuốc hòa tan, đừng để chảy ra."
Valhein ngây ra một lúc, hỏi:
"Thuốc hòa tan gì?"
"Hòa tan xác ma thú, một bình có thể hòa tan ma tượng dài mười mấy mét, có thể dùng từ từ. Còn có phấn đuổi ma, thứ này hơi đắt, chỉ mua hai phần, sau khi rắc thì ma pháp sư dưới Truyền Kỳ dù tinh thông ma pháp hệ dự ngôn đến hiện trường cũng tra không ra vấn đề gì."
Valhein da đầu tê dại, hỏi:
"Có phải là hơi quá nhiều?”
"Ta sợ ngươi không kiêm chế được." Niedern nói.
Valhein dở khóc dở cười nói:
"Cảm ơn thây, ngài yên tâm, không dùng được, ta là ma pháp sư, không phải ma vương."
"Ai biết được." Niedern nói.
"Ta thích nhất là giáo viên tin tưởng học sinh giống như ngài!"
Valhein ôm sáu món ma pháp khí.
Niedern thu về túi vàng ma pháp.
Hai thầy trò ánh mắt giao nhau, lần thứ hai tràn ngập tình nghĩa thầy trò.
Valhein hỏi:
"Thầy, huy chương Ma Nguyên cái sau bao giờ mới tới?" Niedern đáp:
"Nếu nhanh thì một, hai tháng, nếu chậm có lẽ nửa năm, hơn nữa chưa chắc thanh toán trong một lân."
Valhein hỏi:
"Vậy ngài cảm thấy sau khi ta thăng cấp Thanh Đồng thì đổi người hầu Kỳ Tích nào tốt hơn?”
Niedern nói:
"Đừng khoe giàu nữa! Lo học đi, chờ khi ngươi sắp thăng cấp Thanh Đồng ta sẽ trả lời ngươi.
Valhein nói:
"Được rồi, vậy tạm biệt thây. Đầu là người nhà với nhau, vê sau đừng khách khí vậy, lần sau ngài có thứ gì ế hàng cứ trực tiếp tìm ta, ép mua ép bán như vậy sẽ ảnh hưởng tình nghĩa thầy trò của hai ta."
Niedern lắc đầu thở dài:
"Đứa nhỏ, ngươi hiểu lầm ta quá sâu."
"Tạm biệt thầy!"
Valhein mang vào tất cả thứ có thể mang, cuối cùng ôm áo da ma pháp, phòng nhỏ ma pháp và pháp trượng rời đi.
Valhein về phòng học, đám bạn học trong lớp xúm lại.
"Valhein, ngươi đi dạo hang ổ của rồng lớn hả?"
"Là ma pháp sư hệ lóe sáng trong truyền thuyết đây mà? Ôi mắt của taI"
"Valhein, nhà mình không thể làm chuyện trái pháp thuật, mau trả lại."
"Chắc cỡ hơn vạn vàng đại bàng, rốt cuộc ngươi lấy cái gì đổi?"
Đám bạn học nhìn kỹ Valhein từng ngõ ngách, rồi vây quanh hắn sờ mò các loại ma pháp khí.
"Pháp trượng này hơi quen mắt"
Valhein dở khóc dở cười đi về phía trước, qua một lúc mới đến bàn thứ năm.
Hoth xoe tròn mắt như mắt trâu:
"Chẳng lẽ ngươi là quý tộc ngầm?"
dJimmy hâm mộ nhìn Valhein, nói:
"Quý tộc bình thường không mua nổi mấy thứ này của ngươi."
Albert nuốt nước miếng ừng ực. Lake với quâng thâm mắt càng đen hỏi:
"Không lẽ ngươi đổi bằng huy chương Ma Nguyên?"
Valhein cười nói:
"Không thể nào. Lúc trước ta làm xong một mối làm ăn, không bằng mua ma pháp khí bảo vệ bình an, dựa vào mớ ma pháp khí này không chừng có thể kiếm được càng nhiều trong vị diện thần lực."