Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 218 - Chương 219: Nắng Sớm

Chương 219: Nắng sớm Chương 219: Nắng sớmChương 219: Nắng sớm

Nắng sớm

Một người ẩn trong áo đen chậm rãi nói:

"Carlos, đây là cơ hội xoay người cuối cùng của ngươi. Để ngươi đi vào từ cửa truyền tống của Học viện Quý Tộc làm ta nợ nhân tình không nhỏ."

"Ngài yên tâm, lần này ta nhất định sẽ giải quyết hắn! Dù hắn thăng cấp Hắc Thiết trong vị diện thần lực cũng không chịu nổi một kích, mà ta đã thăng cấp Hắc Thiết hai năm! Nếu ta còn ở lại Học viện Plato thì thậm chí có cơ hội cạnh tranh top10! Ta hiểu thuật hỏa cầu, nắm giữ và thực chiến vượt xa ma pháp sư Hắc Thiết bình thường, thây Gregory thậm chí nhiêu lần khen ngợi ta!" Carlos kiên định nói.

"Rất tốt! Xem ra lần đầu tiên thất bại không làm mài mòn đấu chí của ngươi." Người áo đen gật đầu.

"Cảm ơn ngươi, chẳng những không buông bỏ ta, còn giúp gia tộc của ta vượt cửa ải khó khăn. Ở trong lòng ta, ngài là một người bạn đáng giá tin cậy!"

"Ha ha, Andrey này làm việc luôn ân oán rõ ràng. Ngươi giúp ta, không có phản bội ta thì ta sẽ xem ngươi là bạn, tuyệt đối không để ngươi đổ máu, rơi lệ nữa. Đáng tiếc, Harnas vốn cũng sẽ trở thành bạn của ta, nhưng cuối cùng hắn phản bội ta. Hắn cho rằng Valhein sẽ cười đến cuối cùng, không biết rằng Valhein sẽ chết trong vị diện thần lực."

"Ta nhất định sẽ giải quyết hắn." Carlos nói.

"Đáng tiếc, ta quá thiên tài, mười ngày trước lễ vận dụng thành ma pháp sư Thanh Đồng, nếu không, lần này nhất định sẽ tự mình xuống vị diện thần lực giải quyết hắn luôn. Thiên tài kém hơn ta chút xíu sắp chết ở đồi núi Người Khổng Lồ, mà ta thì bắt đầu chuẩn bị đi vào vị diện thần lực càng lớn hơn, tiếc thật."

Carlos nói:

"Ngày đồi núi Người Khổng Lồ đóng kín, ngài nhất định sẽ nghe thấy tin tức tốt."

Trong áo choàng, Andrey lộ vẻ mặt đau lòng, do dự một lúc mới đưa ra một cái túi vải.

Andrey nói:

"Trong này là hai món ma pháp khí Thanh Đồng, nếu ngươi giết chết Valhein thì chúng sẽ thuộc về ngươi!"

"Cảm ơn cậu chủ Andrey!" Carlos mừng hết cỡ, vươn tay nhận lấy, có thêm hai món ma pháp khí Thanh Đồng thì chính mình thắng chắc!

Ánh ban mai chiếu rọi Học viện Plato.

Sáng sớm, Valhein thay quần da mặc khi đi xa dã ngoại, mặc vào giáp da nham thạch, cột dây lưng phong hành, bỏ dây quỷ bò vào trong dây lưng, nắm pháp trượng ba khúc, eo giắt đoản kiếm ma pháp, tay đeo nhẫn khỏe mạnh, nhẫn khiên bảo vệ nham thạch, nhẫn dây leo, nhẫn giáp phòng hộ ma lực, con rắn Minh giới giấu trong dây lưng, huy chương Ma Nguyên vô dụng thì gắn trước ngực, cổ tay trái đeo bao cổ tay chữa trị.

Đứng dưới tia ban mai, Valhein cảm giác chính mình là nắng sớm.

Valhein chạy đến văn phòng Niedern, sửa sang lại hai balo thành một ba lô to cỡ nửa người.

Valhein cõng balo từ từ trở về phòng học, vừa đi vừa tiếp tục suy nghĩ cách ứng đối đi vào vị diện thân lực.

"Chỉ cần không bị truyền tống đến chỗ đặc biệt nơi nguy hiểm thì trước tiên tìm một góc tu luyện, chờ thăng cấp Hắc Thiết rồi tính tiếp. Nhưmg ta có loại cảm giác, với thói quen của đám giáo viên không phải con người của Học viện Plato, chắc chắn sẽ làm chuyện gì đó buộc chúng ta chiến đấu."

Valhein càng nghĩ càng cảm thấy xác suất này khá lớn.

Giọng Lake vang lên:

"Cõng nhiều như vậy không thấy mệt hả?”

Valhein xoay người nhìn về hướng Lake.

Lake cũng cõng balo vải đay, nhưng thể tích chỉ cỡ một phần tư của Valhein.

Mái tóc màu đen nhạt mới cắt tỉa, từng cọng dựng đứng dưới nắng sớm giống như các cây kim đen.

Có lẽ là ngày hôm qua nghỉ ngơi tốt, quâng thâm mắt của Lake nhạt bớt, khiến trong con ngươi màu nâu của hắn lộ ra tia sáng hiếm hoi.

Nắng sớm chiếu trên mặt Lake, có lẽ bởi vì làn da quá trắng, khi hắn cười thì nổi bật hàm răng không đồng đều hơi bị vàng.

Valhein nhìn mũi của Lake, sống mũi hơi xẹp nhưng đã nhô ra rất nhiều so với hôm đó suýt bị đánh lún vào mặt.

Valhein nghi hoặc hỏi:

"Mới sáng sớm mà sao ngươi từ khu ký túc xá của giáo viên lại đây vậy?"

"Ta vừa đưa em gái đến chỗ giáo viên Ranika, mấy ngày ta đi vắng sẽ có giáo viên Ranika chăm sóc cho con bé. Lake nói.

Valhein mỉm cười nói:

"Vậy à, đúng là anh trai tốt. À, chúng ta quen biết hơn một năm, ta còn chưa gặp em gái của ngươi, khi nào rảnh ta ghé qua nhà của ngươi thăm cô bé." "Ngươi hả? Dẹp đi." Lake khẽ hừ một tiếng.

Valhein không phục, nói: "Hoth có thể quen em gái của ngươi, sao ta không thể?"

"Hoth khiến người yên tâm, còn ngươi thì rất được con gái thích, ta không yên tâm." Lake rướn thẳng cổ đi tới trước, mặc kệ Valhein.

"Ta nói này Lake, Valhein này được đánh giá tốt trong trường học đúng chứ? Trước đến giờ không chọc ong bướm gì." Valhein khó hiểu, đi theo Lake tiến lên.

Lake nói:

"Ngươi dám đùa giỡn cả Paloma thì còn gì không dám?”

Valhein giả vờ tức giận nói: "Tuy cùng bàn nhưng coi chừng ta cáo ngươi tội phỉ báng! Ta đùa giỡn Paloma bao giờ?"

"Thôi đi, ngươi hãy đếm kỹ mấy bạn cùng bàn, có ai dám chủ động nói chuyện với Paloma không? Hơn nữa chúng ta nói chuyện thì cũng bị Paloma lơ đẹp, ai dám mặt dày tìm nàng nữa? Ngươi thì giỏi lắm, hoàn toàn không để ý tới, thường chủ động trò chuyện vài câu với nàng, không phải da mặt dày chủ động đùa giỡn nàng thì là cái gì?" Lake đi được một lúc thì bắt đầu hơi thở dốc.
Bình Luận (0)
Comment