Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 240 - Chương 241: Năm Người Lửa

Chương 241: Năm người lửa Chương 241: Năm người lửaChương 241: Năm người lửa

Năm người lửa

Bốn người khác nhìn tình trạng thê thảm của ma pháp sư già thì ngây người, không cách nào tưởng tượng lão Hắc Thiết khiến người tôn kính trong truyền thuyết, thậm chí có thể chiến thắng ma pháp sư Thanh Đồng bình thường vậy mà bị lửa hừng hực bao bọc, cứ như thế thua một Hắc Thiết mới lên.

Theo lý thuyết, một vị lão Hắc Thiết cho dù bị lửa hừng hực bao vây cũng có rất nhiều phương pháp giải trừ.

Nhưng tại sao ma pháp sư già này trừ hét thảm và lăn lộn ra thì không làm gì được.

Bốn người không kịp phản ứng, qua đuôi mắt chợt thấy quả cầu lửa bay tới.

"Nguy rồi, đây không chỉ là tỷ thí! Mục tiêu của hắn là giết sạch chúng ta "

Hai thuật hỏa cầu của Valhein và Địa Ngạo Thiên lần lượt nổ trên người một ma pháp sư và một chiến sĩ, hai người chưa phản ứng lại đã bị lửa nuốt trọn.

Trên mặt đất, ba người sống đang lăn lộn.

Hai chiến sĩ khác theo bản năng sử dụng thần lực hộ thể, làn da toàn thân hóa thành màu sắt đen, muốn tại chỗ lăn lộn tránh né, nhưng dưới chân mềm nhũn, vô số dây leo gai nhọn màu xanh nhô lên từ mặt đất, giống như các sợi xà leo nhanh chóng trói kín thân thể hai người, rậm rạp trói gô lại.

Gai nhọn trên dây leo đâm vào Hắc Thiết hộ thể của hai người.

Ma pháp Thanh Đồng của nhẫn dây leo, thuật dây leo.

Sau đó hai quả cầu lửa bay đến, rơi xuống thân thể hai người.

Lửa nương lực lượng của dây leo điên cuồng thiêu đốt.

Giây tiếp theo, trên mặt đất lại thêm hai người lửa lăn lộn.

Năm người lửa đều dùng phương pháp dập lửa có hiệu quá nhất lăn qua lăn lại trên mặt đất, càng lăn càng chậm, chậm rãi lăn, cuối cùng không nhúc nhích.

Trước khi chết, hai ma pháp sư luôn suy nghĩ tại sao một ma pháp sư Hắc Thiết đồng thời có được thiên phú dính liền, lan tràn và thiêu đốt? Tại sao!

Ba chiến sĩ thì rất lạc quan, mãi đến lúc sắp chết vẫn tin tưởng chính mình có thể dập tắt lửa.

Không lâu sau, lửa trên thân thể năm người tắt, hóa thành năm cục than hình người.

Lửa ma pháp đốt cháy cỏ dại, lửa lan tràn bốn phương tám hướng.

Vòng tròn lửa không ngừng mở rộng. Lan tràn cùng lửa trừ mùi cỏ cây bị thiêu đốt, còn có mùi thịt nướng khó tả.

Valhein mới ngửi một chút đã sôi trào dạ dày.

Mọi thứ vừa rồi bị lửa che đậy, Valhein không có cảm giác gì, nhưng bây giờ có mùi cộng thêm cục than hình người khiến hắn nhận ra lần đầu tiên mình giết người.

Nhưng mà, không có thời gian già mồm.

"Đi gom xác của năm người lại, lột hết đồ vật quý trọng trên người bọn họ xuống, làm nhanh"

Valhein ra lệnh xong xoay người xông đến trước phòng nhỏ ma pháp.

Tuy Paloma nghe thấy âm thanh bên ngoài nhưng không xem rõ ràng phát sinh cái gì, đang suy đoán thì Valhein đã mở cửa ra.

Vẻ mặt Paloma ngơ ngác nhìn Valhein ở ngoài cửa.

Thân thể của hắn ngăn trở toàn bộ bầu trời.

"Lửa sắp đốt tới chỗ này, ta không dập được, chỉ có thể rời đi. Nàng tạm chịu uất ức một chút."

Valhein nói rồi cúi người bế Paloma lên, nhẹ nhàng đặt ở nơi cách xa cửa, tiếp đó lập tức phát ra tạo thủy thuật tưới ướt mặt đất xung quanh Paloma, phòng ngừa lửa tới gần.

Valhein lao vào phòng nhỏ ma pháp, ném đồ vật cần ném ra khỏi cửa, thứ nên cất đi thì bỏ vào balo hoặc không gian phế tích, cuối cùng tay cầm cột kim loại trong phòng nhỏ ma pháp, rót ma lực vào.

Tiêu hao một phần năm ma lực thì cột kim loại mới tỏa nhiệt.

Trong lúc Valhein bận rộn, Paloma vẫn hoang mang, nàng tự cho rằng mình là người có trí tuệ, nhưng tất cả mọi chuyện vừa xảy ra không chân thực chút nào, rõ ràng nàng bị Valhein bán đứng mà tại sao trong nháy mắt kẻ địch đều chết sạch?

Paloma không biết phát sinh chuyện gì, nhưng nhìn thấy ba thần lùn lửa đang thì thâm vui vẻ soát người chết, cẩn thận nhớ lại chuyện vừa rồi, ý thức được chính mình trách lâm Valhein.

Trong lòng Paloma lần đầu tiên sinh ra cảm xúc xấu hổ với Valhein.

"Vậy mà mình nghĩ hắn xấu xa như vậy, thật có lỗi với hắn."

Valhein cõng balo, cấp tốc lao ra phòng nhỏ, lui vê phía sau mấy bước, nhìn phòng nhỏ Sụp xuống, một con rối ma pháp chui ra ngoài, không ngừng rút nhỏ thành một khối vuông kim loại màu đen.

Valhein câm khối vuông lên bỏ vào balo, nhìn về hướng ba thần lùn lửa tiến đến tranh công. Năm cục than vỡ nát chồng lên nhau, ba thần lùn lửa hai tay nâng một đống lặt vặt.

Đa số là binh khí bình thường, ma pháp khí và trang bị thần lực đều ở trên tay Địa Ngạo Thiên.

Binh khí bình thường đã bị đốt không thành hình dạng, ma pháp khí và trang bị thần lực phần lớn bị hỏng nhẹ.

"Các ngươi tạm mang theo, khi nào tìm được chỗ thì vùi lấp."

Valhein nói xong, quay đầu nhìn về hướng Paloma ngồi dưới đất tự trách.

Valhein hỏi:

"Đồng bọn của bọn họ có thể nào sử dụng ma pháp như tiên tri thông qua trận chiến đấu này phát hiện là ta không?”

"Có thể." Paloma nói.

Valhein gật đầu, tay thò vào balo, nhưng thật ra là lấy từ trong không gian phế tích ra một cuộn vải bông che ở phần mũi làm khẩu trang, hắn cầm vải bông ngồi xổm ở trước mặt Paloma.

"Chỗ này mùi rất khó ngửi, lát nữa ta sẽ tháo xuống cho nàng.' Valhein dùng vải bông làm khẩu trang bịt mũi Paloma.

Paloma yên lặng nhìn Valhein, không biết hắn muốn làm cái gì.

“Quay người lại, không được nhìn ra sau."
Bình Luận (0)
Comment