Chương 252: Quá càn rỡi
Chương 252: Quá càn rỡiChương 252: Quá càn rỡi
Quá càn rỡi
Cặp chân mày đen mảnh của Paloma nhướng cao, thâm nghĩ Valhein, ngươi đã đi quá giới hạn! Cái gì gọi là giỏi khoác lác? Cái gì gọi là vê nhà? Ngươi không thấy thái độ của đám quý tộc này đối với bổn công chúa sao? Còn dám dán sát như vậy nói chuyện, khi dễ bổn công chúa chưa đã phải không?
Thật là quá càn rỡi
Thật sự cho rằng bổn công chúa không dám khùng lên hả?
Paloma lườm Valhein, thấy hắn nhìn thẳng đằng trước, không thèm để ý mình thì thở dài, dù sao mệt mỏi một đường, không có công lao cũng có khổ lao, kệ đi, tha thứ cho ngươi.
Ánh mắt của Paloma dừng lại trên chiếc nhẫn đeo ở ngón cái, nhẹ nhàng gấp khúc đầu ngón tay phòng ngừa rơi ra.
Carlos đến bãi sông, xoay người nhìn hướng Valhein chậm rãi đến gần.
"Ngươi đợi chút."
Valhein nói xong ôm Paloma ngồi xổm xuống, khiến Địa Ngạo Thiên lấy drap giường ra khỏi balo, trải đều.
Rìa bãi sông đều là hòn đá, chỉ có bờ sông là có hạt cát.
Valhein nói:
"Lấy chăn ra luôn."
Địa Ngạo Thiên lại rút chăn ra khỏi balo của Valhein, gấp một lần rồi trải đều.
Valhein gật đầu, nói: "Như vậy thì sẽ không cấn nàng khó chịu."
Nói xong Valhein nhẹ nhàng đặt Paloma xuống chăn.
Paloma yên lặng nhìn Valhein, nhìn hắn lấy các thức ăn ra khỏi balo, thế nhưng còn có một ít đồ ăn vặt, thí dụ như hoa quả khô, mật ong bánh quy.
Valhein đặt thức ăn ở trước mặt Paloma, nói:
"Nàng vừa xem vừa ăn, đợi chiến đấu kết thúc hai ta cùng nhau ăn."
"Ừm." Paloma nhẹ gật đầu, bởi vì có mặt người ngoài, khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn lạnh băng, nhưng trong con ngươi xanh biếc lộ tia thân thiết.
Valhein cười nói:
"Chốc nữa ta trở lại ngay. Địa Ngạo Thiên, ngươi bảo vệ tốt Paloma."
Valhein nói xong đi hướng Carlos. Ba thần lùn lửa thành hình tam giác bảo vệ Paloma ở giữa.
Carlos đứng ở gần đó sững sờ, nhìn Paloma và thức ăn ở trước mặt nàng, thâm nghĩ đây rốt cuộc là cuộc thi Hắc Thiết hay là đi ăn cơm dã ngoại? Carlos này dù gì là ma pháp sư Hắc Thiết tư thâm!
Valhein bước tới cách Carlos 25m, nói:
"Ngươi có thể cởi xuống ma pháp khí Thanh Đồng của mình."
Carlos hừ lạnh một tiếng, đi vài bước, đặt ma pháp khí Thanh Đồng ở một bên.
"Quá gần, ít nhất cách ngươi mười mét." Valhein nói.
Carlos hít sâu một hơi, suy đoán đây là Valhein dùng kỹ xảo nhỏ ảnh hưởng cảm xúc của mình, lặng lẽ đặt ma pháp khí cách xa hơn mười mét, sau đó đi về chỗ cũ.
Tay Carlos cầm gậy ma pháp hai khúc, ưỡn ngực ngẩng đầu nhìn hướng Valhein nói: "Nếu đây là một trận đọ sức giữa ma pháp sư Hắc Thiết, ta tin tưởng ngươi cũng sẽ không sử dụng ma pháp khí Thanh Đồng chứ? Đương nhiên, trừ pháp trượng."
"Đương nhiên, ta cũng không sử dụng. Vậy còn ma pháp khí Hắc Thiết thì sao?" Valhein hỏi.
Carlos do dự một chút, nói: "Cũng không thể dùng. Đúng rồi, ngươi có thể sử dụng triệu hoán người hâu Tập Sự, nhưng cần triệu hoán cái mới."
Carlos nhìn thoáng qua ba thần lùn lửa, trong lòng dâng lên bất an mãnh liệt, hắn không rõ ràng lai lịch của chúng nó, nhưng suy đoán rất có thể là người hầu Kỳ Tích.
"Ba tên đó sẽ không tham gia chiến đấu, tới đi."
Vẻ mặt Valhein thoải mái, tay phải cầm pháp trượng ba khúc, nhìn hướng Carlos.
"Nhân danh ma pháp, ta, Carlos, gửi lời mời cuộc chiến báo thù với ngươi!" Carlos hít sâu một hơi, hết sức giữ bình tĩnh, nhưng trong mắt vẫn rực cháy ngọn lửa thù hận.
Tiền đồ của chính mình hoàn toàn bị hủy sau lần hội trọng tài đó.
Hôn ước hoàn mỹ bị xé bỏ.
Cô gái quý tộc mình thích thì nhìn xem chính mình giống như xem tiện dân.
Nếu không phải có Andrey trợ giúp, gia tộc của mình sẽ gặp đả kích mang tính hủy diệt.
Đã không có đường luil
Dù cho Valhein may mắn ôm cây to gia tộc Pandion thì Carlos vẫn không muốn lui về phía sau, chỉ cần chính mình đường đường chính chính thắng Valhein, chẳng những không bị gia tộc Pandion trách tội, có lẽ còn chiếm được trái tim của vị công chúa này.
Dù sao vị công chúa này sinh ra trong nhà Bán Thần, tuyệt đối không thể nào thật lòng thích bình dân, chỉ cần chính mình chiến thắng Valhein, đối phương lại không thể đi đường, vậy là hết thảy nước chảy thành sông.
Khóe môi Carlos cong lên, Basaro bỏ đi đúng là ngốc, không biết nhìn xa.
Andrey nói đúng, chính mình tất nhiên sẽ gặp hạo được phúc!
"Rồi sẽ có ngày ta lấy thân phận mới buông xuống Học viện Plato, khiến tất cả thầy trò run rẩy vì ta! Ta thậm chí có thể vào gia tộc Bán Thần" Trong lòng Carlos mặc sức tưởng tượng tương lai tốt đẹp.
"A? Ngươi đang ngây người? Ta đã đồng ý, còn muốn bắt đầu không?" Valhein nghi hoặc nhìn Carlos.
Carlos ngây ra một lúc, ho nhẹ một tiếng, mỉm cười nói:
"Ngại quá, ta quá coi thường ngươi, đây là sai lâm không nên phạm phải."
Valhein hơi nhíu mày nói:
"Một kẻ thua dưới tay nói lời như vậy đúng là quá tự đại. Nếu thế thì ta sẽ dùng thêm chút lực lượng.”
Valhein vốn không muốn bại lộ thiên phú lửa, chỉ trông vào ma lực dâng lên biến dị giải quyết đối phương, nhưng hiện tại xem ra, đối phương dường như không biết điều chút nào, vậy thì hắn sẽ mở ra huyết mạch nguyên tố hỏa, cộng thêm thiên phú thiêu đốt, tạm thời không sử dụng thiên phú dính liền và lan tràn dễ bị lộ, nếu thực lực của đối phương vượt sức tưởng tượng sẽ mở hai thiên phú này sau.
"Tự đại? Chiến đấu với ta là lựa chọn tự đại nhất trong cuộc đời của ngươi. Bắt đầu đi!"
Carlos từ từ cúi người nhặt một cục đá ném lên cao giữa hai người.
CạchI
Cục đá rơi xuống đất.
Hai người đồng thời niệm tụng thần chú.
Valhein niệm thần chú thuật hỏa cầu.