Chương 264: Suy đoán (2)
Chương 264: Suy đoán (2)Chương 264: Suy đoán (2)
Suy đoán (2)
Hai người vừa xem vừa giao lưu, ánh mắt của Paloma lão luyện đến mức khiến Valhein tự thẹn không bằng, nàng hiểu biết chiến sĩ hơn là ma pháp sư nhiều.
Cuối cùng đúng như Paloma dự đoán, chiến sĩ bình dân kia thua, nhưng cũng làm chiến sĩ quý tộc phun ra một ngụm máu.
Nhưng chiến sĩ quý tộc chủ động vươn tay ra kéo chiến sĩ bình dân kia, tiếp đó hai người cùng nhau đi vào trạm gác.
Valhein và Paloma cùng gật gù, không phải tất cả quý tộc đều cố chấp không nói lý.
Valhein chậm rãi đi xuống, còn chưa đi đến chân núi đã bị người phát hiện.
Tất cả người của hai trận doanh Học viện Quý Tộc và Học viện Plato cùng nhìn hai người bọn họ xuống sườn núi, họ bàn tán xôn xao.
Valhein có tai thính, rõ ràng nghe thấy lời nói của người hai trận doanh.
Trận doanh bình dân đa số vui vẻ phấn khởi, thậm chí thái độ ái muội, cho rằng Valhein làm được điều mà bọn họ muốn làm nhưng không dám.
Các quý tộc phần lớn trầm mặc, người nói chuyện đa số đều cực kỳ không vui, nhưng nói rất nhỏ.
Paloma vẫn mặt âm trâm, dường như người ở bên dưới nợ tiền của nhà nàng.
Valhein nhỏ giọng nói:
"Chút nữa xuống sườn núi ta sẽ thả nàng xuống."
Paloma nhẹ gật đầu.
"Hai ngày này vô cùng cảm ơn ngươi, bạn cùng bàn." Paloma nhỏ giọng nói.
"Không có gì, nếu ta bị thương thì nàng cũng sẽ luôn chăm sóc ta, đều là nên làm. À, nàng nghĩ đám học sinh của Học viện Quý Tộc sẽ có thái độ thế nào với ta?" Valhein hỏi.
Paloma suy nghĩ một hồi, nói: "Một nửa một nửa đi. Một nửa là không thèm quan tâm ngươi, một nửa khác chắc chắn chán ghét ngươi, hẳn là số ít người thừa nhận ngươi nhưng vẫn chán ghét ngươi."
Valhein cười nói:
"Thật ra lần đầu tiên trong hội so tài quy mô nhỏ đã định sẵn thái độ của bọn họ đối với ta.
"Một lần là lúc ngươi sinh ra, một lần là lúc ngươi chiến thắng." Trong giọng nói của Paloma tràn ngập bất đắc dĩ. "Ta hiểu." Valhein nhìn thoáng qua biệt thự ma pháp kia.
Hai người đi đến chân núi.
Valhein nói:
"Chốc nữa nàng hành sự tùy theo hoàn cảnh, phối hợp với ta một chút."
"Ừm." Paloma gật đầu, xoe tròn mắt, tràn ngập mong đợi.
Valhein đi đến chỗ bằng phẳng mới chậm rãi buông Paloma xuống, tiếp đó ngâm tụng ma pháp, triệu hoán ra thần lùn lửa.
Vua của thần lùn lửa vừa xuất hiện liền trở thành tiêu điểm của ma pháp sư toàn trường.
Hơn một nửa ma pháp sư bắt đầu nghị luận về thần lùn lửa, suy đoán phải chăng Valhein triệu hoán ra người hầu Kỳ Tích.
"Từ từ đi, không vội." Valhein nhỏ giọng nói.
Paloma nhẹ gật đầu, chậm rãi đi về phía trước, qua một hồi lâu mới thích ứng, nhưng vẫn không cách nào chạy nhảy.
Jimmy hứng khởi đi tới, lớn tiếng nói:
"Hai ngươi đến rồi, chiến tích như thế nào? Bốn mươi bảy điểm thành tích! Ngươi đã làm gì?
Ánh nhìn của Jimmy rơi vào trên tay Valhein.
Albert sửng sốt nhìn về hướng Valhein, lại nhìn tay trái của mình.
1.
Valhein nói rồi giơ tay trái lên, bên trái là số 5.
Valhein nhìn thoáng qua chỗ quý tộc, giả vờ không biết, hỏi:
"Sao quý tộc đặt trạm gác ở đây?"
dJimmy kể rõ đầu đuôi ngọn nguồn, rồi cười nói:
"Ta quen một người bạn quý tộc, mang ta đi vào lấy một mảnh hoa giấy. Nếu ngươi cùng Paloma đi vào thì chắc bọn họ không sẽ ngăn trở. Paloma bị thương hả? Không nóng nảy, tạm tìm một chỗ dưỡng thương đi, qua mấy ngày nữa trái thiên phú mới chín."
Valhein hỏi:
“Cái gì là trái thiên phú?”
Jimmy cười nói:
"Ngươi vừa tới nên chưa biết, có người phát hiện cây to trên đỉnh Cự Thụ rũ xuống mười trái cây, suy đoán là trái thiên phú, nhưng còn chưa chín. Người phát hiện trước nhất có chung nhận thức là người của gia tộc Harnas sẽ lấy hai trái, còn lại tám thì phân phối theo điểm thành tích. Ngươi có bốn mươi bảy điểm, có khả năng rất lớn vào top8, hiện giờ ta mới chỉ thấy ba người nhiều điểm hơn ngươi."
Valhein nói:
"Trái thiên phú? Đáng giá tranh đoạt, một quả giá trị mấy vạn vàng đại bàng, may mắn thì có thể đạt được thiên phú đặc biệt mạnh."
dJimmy nhìn quý tộc phía đối diện, nói nhỏ:
"Chắc ngươi cũng nhìn ra, quý tộc lấy hoa giấy làm mồi, xem chúng ta là con mồi để tích lũy điểm thành tích. Điểm thành tích của ngươi cao như vậy, chắc chắn bọn họ sẽ xem ngươi là mục tiêu chọn lựa hàng đầu, tuyệt đối đừng xung đột với bọn họ."
Valhein hỏi:
"Ồ? Bọn họ có từng cố ý nhằm vào học sinh điểm thành tích cao không?"
dJimmy bất đắc dĩ nói:
"Người được điểm cao của Học viện Plato đều bị bọn họ mắng, không ngừng bị khiêu khích, trừ vài người có thể chịu đựng, phần lớn đã chiến đấu ít nhất một lần. Trước mắt quý tộc thắng nhiều thua ít, người của học viện chúng ta hơi chịu thiệt."
Valhein hỏi:
"Các ngươi đang làm gì trong chỗ này?"
Jimmy cười nói:
"Chúng ta không có thực lực mạnh như các ngươi, dám đi săn bắn, chủ động cùng người khác chiến đấu, nguyên nhân chúng ta ở chỗ này rất đơn giản, sợ chết. Dù sao chỉ cần điểm thành tích không phải số không thì coi như rèn luyện thành công, cần gì liều mạng? Mấy phần thưởng, trái thiên phú thì dành cho thiên tài các ngươi và đại quý tộc, chúng ta ở đây dù giành về tay thì ra ngoài làm gì được? Chúng ta không muốn bị hạ độc thủ."
"Cũng đúng, an toàn là số một. Nhưng mục đích của cuộc thi Hắc Thiết không phải thành công vượt qua ải, không phải ai đến cuối cùng, thậm chí cũng không phải điểm thành tích và đám chiến lợi phẩm, mà là học tập từ trong rèn luyện, khiến chính mình trưởng thành. Cơ hội như vậy cũng không nhiều, so với về sau gặp phải cường địch hối hận phía trước không nỗ lực, không bằng bắt đầu từ bây giờ, nắm chắc mỗi cơ hội khiến bản thân tiến bộ."