Chương 269: Paloma không biết nói dối
Chương 269: Paloma không biết nói dốiChương 269: Paloma không biết nói dối
Paloma không biết nói dối
Valhein hiền hòa nhìn Paloma, không ngờ vì chính mình mà nàng chịu nói nhiều như vậy, hắn nói:
"Cảm ơn."
Nói xong nhìn về hướng Địa Ngạo Thiên.
Địa Ngạo Thiên nhìn Gerner, rất nhanh vươn ra một ngón tay.
Valhein gật đầu nói: "Có thể dùng tên lửa."
Địa Ngạo Thiên mặt mày hớn hở, vác gậy xương mũi nhọn bước lên trước, đứng cách Gerner 30m.
Gerner có mái tóc quăn nhuyễn, khiến dấu xanh trên trán càng thêm bắt mắt.
Trong đôi mắt màu nâu của Gerner có chút xanh nhạt, khuôn mặt đẹp đã, da dẻ trắng hơn người bình thường.
Gerner bình tĩnh không giống thiếu niên, càng giống như một người trung niên điềm tĩnh.
"Ngươi đáng giá ta tôn kính."
Gerner nói xong câu đó, thân thể từ từ đứng thẳng, xung quanh đột nhiên nổi lên cơn gió vô hình, cát đất dưới chân chậm rãi dạt sang bốn phía.
Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn vê hướng Gerner, bỗng thấy bê ngoài của hắn quái dị.
Nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện Gerner mơ hồ không rõ, giống như sử dụng loại pháp thuật mê ảo.
Nhưng nếu không xem kỹ thì Gerner giống như một Người Khổng Lồ nhỏ đứng sừng sững trong lốc xoáy màu trắng nhìn xuống trời đất.
Valhein đột nhiên hỏi Paloma:
"Anh trai của hắn tên là gì?"
'Zetes và Calais.'
Valhein trầm mặc.
Paloma tò mò hỏi:
"Sao thế?"
Valhein nói:
"Không có gì, hai người bọn họ định sẵn sẽ nổi tiếng trong Hy Lạp."
Paloma ngẫm nghĩ nói: "Hai người đó trước kia là Hoàng Kim, bây giờ cùng lắm đến Thánh Vực. Nghe ngươi nói như vậy thì hai người kia dường như có tư chất Anh Hùng."
Valhein nhìn Gerner ở trong gió, nói:
"Không giấu gì ngươi, người hầu Tập Sự của ta lợi hại hơn ta, nếu các ngươi không tin hãy hỏi Paloma, chắc nàng sẽ không đến mức nói dối chứ?"
Gerner nhẹ gật đầu với Paloma:
"Chị Paloma."
Tất cả mọi người nhìn chăm chú Paloma.
Paloma do dự vài giây, cuối cùng gật mạnh đầu một cái.
Những quý tộc này cũng thở ra.
"Nếu Paloma điện hạ đã xác định thì không còn nghi vấn gì nữa."
"Thì ra là một kẻ may mắn, được di hài đặc biệt mạnh."
Mấy quý tộc nháy mắt với nhau, bắt đầu âm thầm thương lượng.
"Đã như vậy, ta tha thứ sự bất kính của ngươi, cũng hy vọng chúng ta có cơ hội đấu với nhau. Lần này ta sẽ tay câm kiếm dài chém chết thần lùn."
Gerner nói xong ngây ra, cứ cảm giác nơi nào không đúng.
Học sinh của hai phe nghe lời này cũng hơi cảm thấy kỳ lạ.
Valhein nói:
"Địa Ngạo Thiên, cố gắng biểu hiện cho tốt, ngươi nhận được tôn trọng từ gia tộc Anh Hùng.'
Mọi người sực tỉnh ngộ, thế này mới hiểu vấn đề nằm ở đây.
Rất nhiều người không kiềm được cúi đầu cười rộ lên, cho dù một ít quý tộc cũng không nhịn được.
Giết thần lùn mà hắn nói trịnh trọng như thể giết rồng.
Gerner lộ vẻ mặt bất đắc dĩ, chính mình lần này xem như thật sự xui xẻo, đánh không lại thần lùn sẽ bị mắng là quý tộc không bằng thần lùn, thắng thần lùn thì lỡ bị tặng biệt danh sát thủ thần lùn cũng chẳng phải chuyện vẻ vang gì.
Nhưng cái sau tốt hơn cái trước.
Đôi mắt Gerner trở lại trong suốt, hai tay cầm kiếm, hơi cúi người, tựa thợ săn kinh nghiệm nhiều nhất, dù đối diện con mồi thế nào cũng sẽ không thả lỏng chút nào.
Valhein gật gù, Gerner này xác thực không tâm thường, không hổ là có hai anh trai Anh Hùng. Jimmy ném cục đá rơi xuống đất.
CạchI!
Toàn thân Gerner bỗng nổi lên làn gió màu xanh, thân thể lao nhanh tới trước, để lại tàn ảnh sau lưng.
Rất nhiều người nhẹ giọng hô nhỏ, tốc độ này đã vượt qua chiến sĩ Thanh Đồng bình thường.
Mọi người lại nhìn hướng Địa Ngạo Thiên, ai nấy lộ vẻ mặt bất đắc dĩ.
Vua của thần lùn lửa này giống như lúc trước, hoàn toàn không theo khuôn mẫu gì, giống như du côn trên đường, vung gậy lung tung chạy lên trước, nếu không có chiến tích lúc trước thì mọi người sẽ xem hắn là tên ngốc.
Hai người đến gần.
"Phong trảm!" Gerner mặc niệm.
Kỹ năng chiến đấu giống như ma pháp, cần sử dụng chú ngôn tăng nhanh dẫn đường, nhưng chiến sĩ có thể mặc niệm trong bụng, khi đã quen thuộc thì không cần chú ngôn.
Kiếm dài trong tay Gerner đầu tiên là hiện một vệt sắt đen, sau đó bám vào một lớp màu xanh nhạt.
Gerner tựa như gió lốc trên biển, chém ra kiếm dài xanh bao la tựa sóng ngập trời, chém về phía Địa Ngạo Thiên.
Vào giây phút này, vua của thần lùn lửa trở nên vô cùng nhỏ bé, giống như tôm tép nhỏ trong biển vậy.
Bùm!
Gậy xương mũi nhọn của Địa Ngạo Thiên vững vàng chắn kiếm dài thần lực của Gerner.
Trong mắt Gerner lóe tia khó tin không cách nào che giấu, bỗng lùi nhanh về.
Vèol
Âm thanh chói tai và gậy xương mũi nhọn của Địa Ngạo Thiên quét qua vị trí Gerner vừa đứng.
“Bồ lô ba lat"
Địa Ngạo Thiên có chút không vui vẻ, không ngờ rằng chàng trai này thế nhưng có thể tránh thoát truy kích của chính mình.
Nhiều học sinh chiến sĩ nhìn mà toát mồ hôi, bọn họ thậm chí không thấy rõ Địa Ngạo Thiên là làm bằng cách nào, động tác quá nhanh, nắm giữ kỹ xảo quá mạnh, quả thực giống như Thánh Vực đã trải qua muôn vàn lần mài giữa, nhìn như bình thường nhưng thật ra ẩn chứa kỹ xảo tinh diệu nhất. "Quả nhiên rất cường đại!" Gerner hoàn toàn thu hồi lòng khinh thị, bắt đầu đánh thật với Địa Ngạo Thiên.
Gerner tựa như con trai của gió, dùng tốc độ di động siêu nhanh để công kích và tránh né, khiến người nhìn xem hô to quá đã ghiền.
Địa Ngạo Thiên thì khác, thoạt nhìn tay chân vụng về, mỗi một kích đều vô cùng đơn giản, nhưng gậy xương mũi nhọn vĩnh viễn có thể rơi vào vị trí xảo diệu nhất.