Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 278 - Chương 279: Lake Trợ Giúp

Chương 279: Lake trợ giúp Chương 279: Lake trợ giúpChương 279: Lake trợ giúp

Lake trợ giúp

dJimmy và Albert giật nảy mình.

"Thế thì hái nhanh lên!" Albert thúc giục.

Hoth nhếch môi cười, hoàn toàn không để bụng.

Bên ngoài thung lũng, một người đột nhiên hướng cửa thung lũng.

Người kia toàn thân đều là vết bẩn, tóc ướt nhẹp dán trên đầu, bóng dầu gom thành từng lọn, mắt thâm quầng tựa như được kẽ màu, lúc chạy chân cao chân thấp như bị què.

Ủng da đã mất, người kia chạy bằng chân trần.

Thậm chí balo sau lưng người này cũng xẹp, dường như bỏ xuống nhiều đồ vật để lẩn trốn, biểu cảm lộ rõ sốt ruột.

Các học sinh của Học viện Plato nhanh chóng nhìn rõ người kia.

'LakeU'

'Lake bị gì vậy?”

Thành viên của câu lạc bộ ma dược mà Lake quen biết vội vàng nghênh đón, ngăn lại Lake.

Lake phát hiện nơi này có nhiều người như vậy, thở phào một hơi, hỏi:

"Trong các ngươi có ai nhìn thấy Valhein?"

"Valhein mới cùng bạn cùng bàn của hắn vào."

"Cái gì?" Lake hoàn toàn thay đổi sắc mặt, nói xong xông hướng thung lũng Hoa Giấy.

Một bạn học lớn tiếng hỏi:

"Sao vậy Lake?"

Lake do dự chớp mắt, nhìn quét học sinh của Học viện Plato, phát hiện tổng cộng chỉ có mười mấy người, nói: 'Nếu muốn giúp ta thì đừng hỏi quá nhiều."

Nói xong, Lake lại cảnh giác quét mắt qua tất cả học sinh, cúi đầu, không nói một lời, trực tiếp lao vào thung lũng Hoa Giấy.

Nhưng có hai học sinh quý tộc hơi nhíu mày, nhỏ giọng thương lượng một lúc sau, lần thứ ba móc con sâu màu tím ra khỏi dây lưng, bỏ xuống dưới chân giãm chất.

Trong thung lũng Hoa Giấy.

Sáu người Valhein xếp hàng hái hoa giấy xong không làm kinh động chúng nó, tiếp đó đi ra ngoài. Vài người thắng lợi trở về.

Paloma lần đầu tiên nhìn thấy hoa giấy tươi, cảm thấy rất xinh đẹp.

Jimmy cảm thấy đây là một thứ giữ mạng.

Hoth và Rollon tràn đây thỏa mãn, đây là thu hoạch của chính mình.

AIlbert thì mừng thầm, nhiêu đây giá trị 200 vàng đại bàng.

Sáu người vừa đi vừa tán gẫu, vào đường hầm thung lũng không lâu sau thì chỗ ngã rẽ đột nhiên toát ra một người đầu xù tóc rối, người rách rưới, bùn đất, há mồm thở hồng hộc.

"Lake!" Valhein là người đầu tiên nhận ra Lake.

Năm bạn học khác giật mình đến ngây người, Lake đi làm ăn mày à?

Quần của Lake rách, chân trái lộ ra trước mặt mọi người.

Chân trái của Lake giống như bị hút khô máu, hút khô hơi nước, thậm chí ngay cả cơ bắp đều đã khô, giống như đùi dê phơi khô, một bàn tay có thể cầm trọn. Làn da trên chân trái có màu đỏ sậm, như thể máu trong chân đều nổi lên da, khô cạn dính lên đó.

Phần thịt khô máu chính giữa chân trái thủng một lỗ.

Ánh mắt mọi người rơi vào chân trái của Lake, lúc trước không phát hiện chân trái của hắn sẽ là bộ dạng này.

Mọi người thế này mới hiểu, tại sao lúc bình thường Lake đi đường rất chậm, vốn cho rằng hắn chỉ bị tật ở chân, không ngờ nghiêm trọng như vậy.

Hoth khe khẽ thở dài, hắn đã sớm thấy chân của Hoth rồi.

Khoảnh khắc nhìn thấy Valhein thì Lake thở phào một hơi, vẻ sốt ruột trên mặt chậm rãi tiêu tan, theo sau, hắn cảnh giác nhìn thoáng qua mấy người khác, do dự một lúc rồi nói:

"Các ngươi đi ở đằng trước đi, ta và Valhein ở phía sau có lời muốn nói. Tốt nhất chạy chậm, đừng ngừng lại, đến lúc đó ta sẽ nói nguyên nhân cho các ngươi."

"Được!"

Bất ngờ là Rollon là người đầu tiên tin tưởng Lake, lúc bình thường hai người hay tranh chấp, thường có mâu thuẫn.

Ánh mắt hai người giao nhau, mọi thứ đều biểu đạt trong thinh lặng.

"Chúng ta đi!" Hoth trực tiếp kéo .Jimmy và Albert đi tới trước.

Valhein nói với Paloma:

"Nàng hãy đi cùng Địa Ngạo Thiên."

Paloma gật đầu, cùng Địa Ngạo Thiên song song chạy chậm một chút.

Valhein bước nhanh đến bên cạnh Lake, hỏi: "Ngươi có muốn nghỉ ngơi một chút không?”

Lake nói:

Không kịp đâu, ta nói chuyện trước, vừa chạy chậm vừa nói.

"Được rồi." Valhein biết lòng tự tôn của Lake rất mạnh.

Sau khi Valhein và mấy người khác kéo ra một khoảng cách thì Lake vừa chạy vừa nói nhỏ:

"Có người muốn hại người, rất có thể sẽ hại ngươi ở thung lũng Hoa Giấy. Đương nhiên, ta không có nắm chắc trăm phần trăm."

"Ngươi hãy nói tỉ mỉ hơn." Valhein nói.

Lake thở dài, thở hổn hển nói:

"Sau khi ta từ cửa dịch chuyển đi vào vị diện thần lực, vừa đứng vững thì đột nhiên nghe thấy có người lớn tiếng hét 'Valhein, ta nhất định phải giết ngươi! Giết ngươi! Trả lại khuất nhục ngươi đã gây lên trên người của ta gấp nghìn lần, vạn lần!. Ta căn bản không biết người này là ai, nhưng biết hắn sẽ hại ngươi, cho nên bắt đầu từ lúc đó ta luôn bám theo bọn họ.”

"Không phải một người?"

"Ban đầu là một ma pháp sư áo đen và một xác ướp sắt thép, vê sau hai người giết một vài người, cũng tìm được đồng bọn khác. Ta luôn bám theo, chờ đến phút then chốt. Nếu bọn họ muốn tập kích ngươi, ta có thể trước tiên đi ra cảnh báo. Nguyên nhân ta không trực tiếp tìm ngươi, một là vì chưa chắc có thể tìm được, hai là dù tìm được ngươi sớm thì không thể nào biết lúc nào bọn họ tấn công, vẫn vô ích."

Valhein nhìn Lake, trong lòng tràn đây cảm kích, không ngờ rằng mới nghe được có người nói muốn giết chính mình thì hoàn toàn buông bỏ cuộc thi Hắc Thiết, hoàn toàn buông bỏ tranh đoạt hạng nhất, luôn đi theo những người này.

Lake nói tiếp: "Ta ngẫu nhiên biết dùng người hầu báo đen hoặc diều hầu nghe lén, nhưng sợ bị bọn họ phát hiện, không dám dùng suốt. Mãi đến hôm nay, bọn họ có hành động lớn, ta mới mạo hiểm nghe trộm.
Bình Luận (0)
Comment