Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 290 - Chương 291: Thiên Sứ Tặng Điểm

Chương 291: Thiên sứ tặng điểm Chương 291: Thiên sứ tặng điểmChương 291: Thiên sứ tặng điểm

Thiên sứ tặng điểm

Rollon nói:

"Điểm của bốn người chúng ta đều có thể vào top8, đạt được thiên phú tinh linh. Thiên sứ tặng điểm Lawensl"

Mọi người không kiêm được cười rộ lên, Lake càng là bởi vì trải qua nhiêu ngày gian khổ, sống sót sau tai nạn, cười vô cùng sảng khoái.

"Đây là tại sao?" Hoth rất là khó hiểu.

Lake suy nghĩ thật lâu, trước mắt bỗng nhiên sáng ngời, nói: "Ta hiểu rồi! Xác ướp có hình dạng khác nhau, một loại là xác ướp bình thường, được cho là người sống tu luyện sức mạnh hệ ám. Nhưng Lawens vì có thể thường xuyên sống lại, bị chế tạo thành người chết, tức là không phải con người. Nhưng hắn thật sự có trình độ Thanh Đồng, vì không phải con người nên bị ấn ký ma pháp xem là ma thú Thanh Đồng loại tử linh. Chắc ấn ký ma pháp có cách phán đoán riêng, một nhân tố có khả năng khác là vị diện thân lực xem Lawens là ma thú Thanh Đồng từ ngoài đến, vậy ấn ký ma pháp tự nhiên cũng sẽ xác định hắn là ma thú Thanh Đồng."

Rollon nói: "Thật ra Lawens sắt thép đã rất mạnh, nhưng sai lầm lớn nhất của hắn là hy sinh linh hoạt và tốc độ, tăng cường phòng hộ và sức mạnh. Nếu hắn có sự linh hoạt như lúc còn sống thì có thể không ngừng sống lại, bây giờ còn đứng ở đây cùng lắm là một, hai người trong số chúng ta."

Lake nửa đùa nói:

"Đụng phải hai chủ tớ âm hiểm, hắn không chết chứ ai chết? Valhein, ngươi thành thật khai ra đi, tại sao ngươi có thể lập tức phát ra nhiều ma pháp như vậy? Cho dù ngươi có Nữ Thần Trí Tuệ chú ý thì cũng khó mà làm được. Ta hoài nghi, cho dù không có chúng ta, một mình ngươi bị chặn đường ở đây cũng có phần thắng."

"Khai thật đi!" Rollon giả vờ nâng kiếm dài lên.

"Đúng vậy!" Hoth khiêng gậy, đi theo học cái xấu.

Paloma nhìn Phong Chi kiếm bên cạnh mình, người đang yếu không cầm nổi, thôi vậy.

Valhein thở hắt ra, nói:

"Ta nói thật vậy, Địa Ngạo Thiên của ta là người hầu Thần Tích! Người hâu Thần Tích thật sựt"

Lake hỏi:

"Chúng ta có thể đoán được điểm này, rồi sao nữa?" "Người hâu Thần Tích này có một năng lực đặc biệt mạnh tên là cộng hưởng thiên phú, giờ thì các ngươi hiểu chưa?" Valhein nói.

"Quả nhiên như thế! Thì ra là ngươi có thể sử dụng thiên phú của Địa Ngạo Thiên!" Lake sực tỉnh ngộ.

"Hèn gì." Tất cả mọi người bỏ vũ khí xuống.

"Ngươi thật sự là có một người hầu tốt!" Jimmy hâm mộ nói.

"Thật sự siêu may mắn." Albert nói xong lại đá con rối gốm đen thua người ta.

Valhein mỉm cười, thâm nghĩ ta nói từng chữ đều là thật, không nói dối một lời nào, Địa Ngạo Thiên có thể cộng hưởng thiên phú, còn về ai cộng hưởng ai thì đều là các ngươi tự đoán.

Địa Ngạo Thiên nhìn mọi người, lại nhìn về hướng Valhein, dường như đang hỏi, bạn cùng bàn của ngươi đều là tên ngốc sao?

"Đi đi." Valhein rất tự nhiên ôm lấy Paloma, tiếp đó khiến Jimmy giúp đỡ cõng balo.

Đoàn người một bên tán gẫu, một bên đi ra ngoài.

Paloma một câu nói cũng không nói, từ đầu tới đuôi đều mãi suy nghĩ một vấn đề.

Tại sao Valhein ôm chính mình tự nhiên quá vậy?

Tại sao chính mình không cảm thấy có chút gì kỳ lạ?

Valhein cũng đang suy nghĩ một vấn đề.

Nếu đúng là một mình bị chặn ở đây thì cuối cùng có thể đoàn diệt đối phương không?

Đi một lúc sau, Jimmy hỏi:

"Paloma, vừa rồi là nàng cởi bỏ phong ấn lực lượng thần khí hả? Có động đến vết thương cũ không?”

Mọi người thân thiết nhìn Paloma.

Paloma bất đắc dĩ thở dài, dùng thần lực thay đổi giọng nói:

"Cưỡng ép cởi bỏ phong ấn thần khí sẽ yếu ớt mấy ngày, nhưng sẽ không dẫn phát tình trạng vết thương."

"Vậy là tốt rồi." Jimmy gật đầu.

Valhein thở dài, bất đắc dĩ nói: "Tức là, ta còn phải ôm nàng mấy ngày? Xui quá."

Ở góc độ những người khác không thấy được, Paloma giơ nắm tay nhỏ đấm nhẹ vào ngực của Valhein, trợn con mắt xanh biếc giận dữ nhìn hắn.

"Lần này nàng lập công lớn, nàng có lý."

Valhein phát hiện một đặc điểm nhỏ của Paloma, lúc đuối lý thì rất hụt hơi, tuyệt đối không mạnh miệng, còn khi chiếm lý thì có thể leo nóc nhà giở ngói.

Dám đánh người luôn!

Paloma thế này mới khẽ hừ một tiếng, mắt mày thoáng qua vẻ đắc ý.

Trừ Hoth nghiêm trang gật đầu, cảm thấy Paloma thật sự lập công lớn, bốn người khác đều dùng ánh mắt quái dị nhìn Valhein và Paloma.

Lake và Rollon luôn bất hòa thậm chí giao lưu bằng ánh mắt.

Lake thở ra một hơi dài:

"Ta rốt cuộc hiểu ra cái gì gọi là mê gái bỏ bạn. Ta vì ai đó mà màn trời chiếu đất mấy ngày, suốt ngày ở chung với sâu kiến, không ra hình người, kết quả thì sao? Ai đó khiến ta mở rộng tâm mắt, ném ta xuống lo ôm con gái người ta không buông tay."

Paloma vừa tức vừa thẹn, dùng tóc dài che mặt, giả vờ không nghe thấy.

"Lake, ngươi hiểu lầm. Paloma nhẹ, ngươi quá nặng, ta là một ma pháp sư yếu ớt, chỉ có thể ôm Paloma. Thôi thế này, Hoth, ngươi giúp ta ôm Lake đi." Valhein nói.

"Được!" Hoth nghiêm túc vươn tay ra ôm Lake.

'Đừng" Lake nhanh chóng tránh đi.

"A?" Hoth mơ hồ.

Mọi người cười lớn.

Paloma bị ôm ngang trong ngực của Valhein dùng tóc che mặt, không ai biết nàng có cười hay không, nhưng Valhein phát hiện hai chân nhỏ của nàng nhẹ đung đưa, tựa như cún con đang vẫy đuôi.

Valhein và Rollon kể chuyện đuổi theo ma pháp sư áo xám, mấy người khác đều cảm thấy Valhein chơi ác, Paloma thì gật nhẹ đầu, hoàn toàn không để ý.

Trong lúc đám người Valhein đi ra ngoài thì điện phủ bí ẩn trong Học viện Plato sôi chảo dầu.
Bình Luận (0)
Comment