Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 310 - Chương 311: Vương Miện Đại Địa

Chương 311: Vương miện đại địa Chương 311: Vương miện đại địaChương 311: Vương miện đại địa

Vương miện đại địa

Harnas cảm giác hơi lạnh phát ra từ người Valhein càng lúc càng đậm.

"Ngài yên tâm, ta sẽ không lộ ra chuyện này. Chuyện này là sai lâm của ta, chờ rời khỏi vị diện thần lực, ta nhất định tìm một cơ hội nhận lỗi với ngài."

Harnas ngược lại mừng thầm, rốt cuộc tìm được cơ hội một lần nữa tiếp xúc với Valhein.

Valhein không có bất cứ phản ứng, đi hướng bạn cùng bàn.

Học sinh Ba Tư bao vây đám người Paloma từ từ lui về phía sau, đi hướng lâu đài ma pháp.

Hai bên lướt qua nhau, Valhein dường như không nhìn thấy những người này.

Mấy bạn cùng bàn vẻ mặt khác nhau.

Lake lớn tiếng hỏi:

"Có chuyện gì vậy hả Valhein?"

Valhein mỉm cười, nhìn Paloma trước rồi mới nhìn vê hướng mấy người khác, nói:

"Ta đã nói với các ngươi rồi, ta liên hợp rất nhiều người mở một nhà thương hội mới, kiếm được một số tiền. Không ngờ rằng, vị công chúa Ba Tư kia có ánh mắt rất sắc bén, muốn hợp tác với ta, kết quả ra một chuyện hiểu lầm."

Lake thở dài, nói: "Lại là quý tộc quen dùng trò cũ chứ gì? Lấy chúng ta uy hiếp ép ngươi hợp tác với bọn họ? Có bị tổn thất lớn không?”

Valhein cười cười, nói:

"Không tổn thất gì, theo như nhu cầu."

Paloma hiếm hoi dùng giọng thật non nớt nói:

"Valhein, rốt cuộc phát sinh chuyện gì?"

Trong mắt của thiếu niên dường như giấu kiếm bén xanh biếc.

Vô số kiếm bén.

Đám bạn cùng bàn kinh ngạc nhìn Paloma, hoàn toàn không ngờ rằng giọng nói của Paloma ngọt ngào mà dễ nghe như thế.

Valhein mỉm cười nói:

"Chuyện làm ăn khó mà nói rõ, chờ lát nữa nói sau, chúng ta xuống núi trước, đi thôi."

"Được, nghe lời Valhein.' Rollon nói.

Lake do dự chớp mắt, gật đầu, nói: "Vậy xuống núi trước."

dJimmy nói nhỏ:

"Xuống núi rồi bàn tiếp."

Sự bướng bỉnh của Paloma nhanh chóng hòa tan, gật nhẹ đầu.

"Harnas, về sau gặp lại." Valhein đột nhiên quay đầu nói với Harnas, rôi cùng đám bạn cùng bàn đi hướng biệt thự ma pháp.

Harnas nhìn bóng lưng của đám người Valhein, thở dài một hơi.

"Nhưng Valhein nói về sau gặp lại là có ý gì? Là ám chỉ vê Athens gặp nhau sao?"

Harnas suy tư.

Mọi người nhanh chóng thu dọn đồ, cất biệt thự ma pháp, đi xuống núi.

Đi đến trước bậc thang, Valhein theo thường lệ bế lên Paloma thân thể còn chưa khỏe lại, chậm rãi đi xuống dưới.

Jimmy chủ động nói giỡn chọc cười. Rollon và Lake hiếm khi cố ý nói vài lời điều tiết không khí, Valhein cũng cười tham dự đề tài.

Paloma không nói một lời.

Mọi người xuống núi, phát hiện học sinh Ba Tư còn canh gác dưới núi, chỉ cho vào chứ không cho ra.

Chân núi phía đối diện, rất nhiều học sinh Hy Lạp xây dựng cơ sở tạm thời, có người chuẩn bị bước lên hành trình mới, có người định đợi kết thúc rèn luyện, có người thừa dịp kết bạn rộng rãi.

Vách ngăn giữa Học viện Quý Tộc và Học viện Plato rõ ràng.

Valhein buông xuống biệt thự ma pháp bên cạnh từng dãy phòng nhỏ ma pháp và lều trại.

Biệt thự ma pháp dựng lên xong, Valhein bảo Hoth đưa quan tài nhiều màu Ai Cập vào phòng của mình, rồi hắn đi vào phòng riêng, khóa cửa lại.

Sáu bạn cùng bàn lập tức tụ tập trong sảnh lớn.

"Chuyện này có vấn đề." Lake nói.

"Rất hiển nhiên, sự tình tuyệt đối sẽ không thoải mái như Valhein nói."

Paloma nói:

"Valhein lại bao tay trái bằng vải trắng, chắc hẳn mọi người đều nhìn thấy điều đó."

Vài người đều nhìn Paloma.

Chỉ có Valhein mới đáng giá nàng mở miệng. Lake gật đầu, nói:

"Ta tin rằng Valhein đang che giấu điểm thành tích của mình, điểm tăng thêm thì không cần che giấu làm gì, hiển nhiên là vì giấu đi số điểm bị tụt xuống. Vậy là tình huống thực tế đã rõ ràng, đó là công chúa Ba Tư lấy chúng ta làm áp chế, bức Valhein nhận thua, lấy đi điểm thành tích của Valhein."

"Ta cũng phỏng đoán như vậy, nhưng về đạo lý thì không hợp. Công chúa Ba Tư muốn kiếm điểm thành tích quá dễ, chín mươi phần trăm học sinh Ba Tư đều sẽ trả giá cho nàng. Huống chi nàng ngốc đến đâu cũng không cần thiết đắc tội học sinh có tiên đồ nhất Học viện Plato, trực tiếp cướp điểm thành tích của chúng ta chẳng phải là càng đơn giản?"

"Ta cũng cảm thấy trong này có vấn đề." Khuôn mặt nhỏ của Paloma vẫn lạnh lùng, nhưng trong ánh mắt có thêm sự lo lắng và thắc mắc.

dJimmy khẽ thở dài:

"Vào lúc thế này thì chúng ta đoán mò vô dụng. Ta lựa chọn tin tưởng Valhein, Valhein nhất định sẽ làm ra lựa chọn mà hắn cho rằng chính xác nhất."

"Nếu Valhein cần chúng ta thì chúng ta sẽ sẵn sàng trả giá. Nếu hắn muốn tự mình giải quyết, chúng ta cũng nên tin tưởng hắn." Lake gật đầu nói.

Ngay lúc này, Albert lặng lẽ rời đi.

Qua một lúc sau, hắn cõng balo đi tới, con rối gốm đen hình người đi theo sau lưng hắn.

Năm người kinh ngạc nhìn Albert.

Vẻ mặt Albert đầy xấu hổ, lắp bắp nói:

"Lúc lúc nãy ta gặp một người bạn ở bên ngoài, chúng chúng ta lúc trước đã hẹn cùng nhau săn bắn ma thú, tạm biệt."

Albert nói xong, xoay người đi.

Năm người ngơ ngác nhìn bóng lưng của Albert.

Paloma cắn răng, siết chặt nắm tay nhỏ.

Hoth đấm mạnh mặt đất phát ra tiếng bùm.

dJimmy khẽ thở dài:

"Ai có chí nấy, hắn ở trong nhà cũng khó khăn, hắn còn phải chăm sóc cha đã cụt chân trái, nếu hắn chết trận ở đây thì người cha ma men của hắn chắc chắn sau vài ngày sẽ bị người phát hiện chết trong nhà."

Biểu cảm của Paloma dịu bớt.
Bình Luận (0)
Comment