Chương 328: Chủ nhân vị diện (2)
Chương 328: Chủ nhân vị diện (2)Chương 328: Chủ nhân vị diện (2)
Chủ nhân vị diện (2)
Còn có vài người giống như kẻ say rượu, co quắp ngồi dưới đất.
Con số khổng lồ đã hoàn toàn đánh tan ý chỉ của bọn hắn.
Nhóm quý tộc vốn định tiếp tục chuyển điểm cho Eugene rơi vào trạng thái mê man.
"Toàn bộ điểm của quý tộc chúng ta cộng lại có thể được sáu ngàn điểm không?" Một âm thanh mờ mịt gõ vào linh hồn của tất cả học sinh quý tộc.
"Thiếu, cộng cả người của Học viện Plato cũng không đủ, thậm chí cộng cả người Ba Tư cũng chưa chắc đủ."
“Chúng ta... không tranh nữa sao?"
Đột nhiên, tiếng khóc thật khẽ vang lên.
Một ít quý tộc nhỏ tuổi đỏ mắt, không ngừng lau nước mũi không thể kiêm được.
"Đứng dấy Tất cả đứng dậy! Sao các ngươi lại ngồi xuống, cuộc thi vẫn chưa kết thúc!" Một thiếu niên quý tộc có gương mặt tàn nhang đột nhiên bật dậy, cơ thể khẽ lảo đảo, rống to với đám người.
Nhóm học sinh quý tộc nhìn thiếu niên này.
"Chúng ta vẫn chưa thua! Cuộc thi vẫn còn tiếp tục! Nếu như chúng ta dừng lại thì không phải chúng ta đã cúi đầu với dân thường rồi sao? Cha của ta nói với ta, cho dù cúi đầu với thú dữ cũng không được cúi đầu trước dân thường hèn mọn! Chúng ta vẫn chưa thua! Tất cả đứng dậy ngay đi! Eugene, ta vẫn còn ba điểm, ta muốn khiêu chiến ngươi! Ta muốn khiêu chiến ngươi!"
"Thôi bỏ đi." Trên mặt Eugene lộ ra vẻ đau khổ nhàn nhạt.
"Sao có thể bỏ! Cụ cố của ta dùng sức mạnh Truyền Kỳ của mình cứu vớt trăm ngàn đại quân! Ông nội ta dùng sức mạnh Thánh Vực lập rất nhiều chiến công hiển hách! Cha ta là chiến sĩ Hoàng Kim xuất sắc nhất Athens, một nhà bọn ta vẫn luôn tồn tại với vinh dự và thắng lợi, sao có thể thua dân thường chứ!"
"Còn ngươi?" Eugene hỏi.
Thiếu niên quý tộc gào to kia sững sờ tại chỗ.
Eugene đột nhiên bật cười tự giễu, đeo ba lô, chạy tới rừng Ma Hổ.
Gerner của gia tộc Bắc Phong nhìn bóng lưng Eugene, cũng đeo ba lô, đi theo Eugene.
"Ít nhất thì điểm thành tích của Valhein không phải từ la hét mà có."
Trong số mấy trăm học sinh quý tộc, chỉ có bảy người lặng lẽ thu dọn hành lý, đi về hướng rừng Ma Hổ.
"Kẻ phản bội! Các ngươi đều là kẻ phản bội quý tộc!" Thiếu niên quý tộc kia gào to theo bóng lưng Eugene.
Số học sinh quý tộc còn lại, có người tiếp tục đờ ra, có người cúi đầu gạt nước mắt, có người nhỏ giọng mắng chửi, có người nhìn chằm chằm Valhein, vẻ mặt tối tăm.
Valhein trở lại biệt thự ma pháp.
"Valhein, ngươi đã làm gì vậy? Sao lại đột nhiên được trái tim vị diện chấp nhận chứ?” Hoth ngạc nhiên hỏi.
"Không phải ngươi thật sự chiến thắng người Ba Tư chứ?”
"Trái tim vị diện chỉ có 5000 điểm thành tích mà thôi, vậy 1246 điểm còn lại từ đâu mà có?"
Valhein nhìn thoáng qua Paloma một cái mới nói: "Ta cũng không biết xảy ra chuyện gì, ta quyết đấu vài trận với người Ba Tư, sau đó thì có được trái tim vị diện, có khả năng là vận may khá tốt."
"Có quỷ mới tinl"
"Ngươi rốt cuộc đã làm gì hả?"
Tất cả bạn cùng bàn đều nhìn chằm chăm Valhein.
“Thu dọn một chút đi, chúng ta dọn nhà."
"Đi đâu?"
"Vừa đi vừa nói.'
Rất nhanh, Valhein đã thu hồi biệt thự ma pháp, dẫn theo nhóm bạn ngôi cùng bạn đi tới chân núi của đỉnh núi có gốc cây khổng lồ, dựng biệt thự ma pháp ở ngay bên cạnh bậc thang đầu tiên, hoàn toàn chặn lại con đường lên xuống núi.
Tất cả bạn ngồi cùng bàn sửng sốt.
Nhóm người tham gia cuộc thi cũng nghi hoặc khó hiểu, Valhein điên thật rôi sao?
Chặn đường người Ba Tư?
Học sinh của Học viện Plato vội vàng chạy tới hỏi xem đã xảy ra chuyện gì, Valhein dùng râu mép ma pháp chính thức tuyên bố.
"Xét thấy hành vi của người Ba Tư quá độc tài, ta quyết định sẽ dành sự nghiêm phạt tương tự cho bọn họi Bắt đầu từ bây giờ nghiêm cấm người Ba Tư xuống núi, ngoại trừ quyết đấu thắng được ta. Người cố ý vượt ải, chết!"
Lần này, âm thanh của Valhein truyền khắp trên dưới đỉnh núi có gốc cây khổng lồ, cũng truyền khắp các nơi đóng quân ở dưới chân núi. Người Ba Tư lần thứ hai nghe thấy Valhein nói như vậy.
Trên đỉnh núi vang vọng tiếng mắng chửi.
Isina thở dài, yên lặng quay trở lại cung điện ma pháp, nhìn mái vòm hình tròn mà đờ người.
"Sau khi quay trở lại Athens, trước tiên phải ký thỏa thuận chính thức với Siêu Tân Tinh, nhất định phải kiếm lại tiền lãi bù thiệt hại đá thần tích. Kế hoạch người hầu Thần Tích tạm thời ngừng lại, đừng lo, sau này vẫn còn cơ hội. Đại triệu hoán sư? Không ngờ vẫn còn một nhánh ma pháp này, như vậy thì ta cũng phải trở thành đại triệu hoán sư! Mắng Valhein? Ta không có nhiều thời gian để lãng phí vào chuyện không có chút ý nghĩa nào như vậy."
Sau khi Valhein đưa ra tuyên bố hung ác đó, dưới chân núi là một mảnh an tĩnh.
Không quản là học sinh của Học viện Quý Tộc hay học sinh của Học viện Plato, tất cả đều chờ xem kịch vui, có điêu một bên thì mong đợi Valhein gặp xúi quẩy, một bên chờ người Ba Tư gặp xúi quẩy.
Bọn họ mong chờ nhìn lên đỉnh núi, sau đó nhìn thấy nhóm học sinh Ba Tư đứng trên đỉnh núi mắng chửi, mắng nửa ngày mà một bậc thang cũng không dám bước xuống.
Rất nhanh sau đó, học sinh Ba Tư mắng mật liền rời khỏi rìa đỉnh núi.
Hơn hai trăm học sinh của hai trường nhìn mặt nhau.
Từ khi nào người Ba Tư lại trở thành kẻ sợ chó chỉ biết mắng chửi như vậy chứ?