Chương 334: Thây chiêu hồn bóng ma (2)
Chương 334: Thây chiêu hồn bóng ma (2)Chương 334: Thây chiêu hồn bóng ma (2)
Thầy chiêu hồn bóng ma (2)
Người khoe khoang về tư thế dùng cơm đều chỉ là tinh thần thiếu thốn tới mức chỉ có thể khoe khoang về mặt này mà thôi, hoặc là khả năng thấp tới mức thật sự không thể làm được chuyện hữu dùng nào khác."
"Vì thế dao và nĩa ăn này không có cách dùng cố định, ngươi cảm thấy dùng thế nào tiện thì cứ dùng thế ấy. Tay phải của ta linh hoạt có lực nên ta dùng tay phải câm dao, cắt sẽ nhanh hơn. Với lại lúc cắt thịt nữa, ngươi có thể cắt miếng nào ăn miếng đó, cũng có thể cắt xong phân nửa rồi ăn, thậm chí có thể cắt nhỏ hết toàn bộ rồi mới ăn, không hề có cách thức cố định. Thuận tiện đơn giản mới là mỹ đức, công cụ là để dùng, không phải để lấy le."
"Còn nữa, gặp phải thức ăn không tiện dùng dao rĩa như phần thịt có xương, như bánh mì, vậy thì phải làm sao đây? Rất đơn giản, dùng tay. Tuyệt đối đừng vì ưu nhã mà làm chuyện ngu ngốc, lại càng không nên để những chuyện ngu ngốc cười nhạo người thông minh chân chính...'
"Nói nhiều thật đấy!" Paloma nói xong thì cầm dao rĩa lên, vụng về sử dụng.
Valhein gật đầu, khen ngợi: "Hạng nhất toàn lớp chính là không giống, rõ ràng là lần đầu tiên sử dụng nhưng vẫn dùng rất tốt."
Paloma không để ý tới Valhein, tự mình cắt thịt bò bít tết, nhưng âm thanh va chạm của dao rĩa và đồ gốm tựa hồ có trộn lẫn thêm một tia vui sướng.
Lake ho nhẹ một tiếng, nói: "Mọi người đều đang nhìn hai người đấy, chú ý ảnh hưởng một chút."
Valhein thuận miệng nói: "Ta không thể vì người khác nhìn mà không nói thật."
"Ngươi thắng..." Lake không biết nên làm sao phản bác.
"Giống như, bình thường gặp Paloma ta có thể nói là rất đẹp, đẹp nhất trong hàng tỉ những gương mặt xinh đẹp, nhưng bây giờ nhìn động tác của nàng, nhìn miếng thịt bị cắt banh chành, ta chỉ có thể nói... ừm... thôi bỏ đi, bạn ngồi cùng bàn của ta thật đáng yêu." Valhein nghiêm túc nói.
Phụt...
Rất nhiều bạn học cười phá lên.
Không thể nào đếm hết số lượng bạn học nam nhìn Valhein.
Bạn học à, ngươi trâu bò thật đấy!
Xem ra người tham gia cuộc thi nói không sai, hai người quả nhiên dám biểu lộ trước mặt quần chúng! Động tác của Paloma dừng lại, hít sâu một hơi, trong lòng thâm mặc niệm mười lần là không nên tính toán với ba kẻ ngu ngốc, sau đó tiếp tục chăm chú nhưng khá vụng về cắt thịt.
Có điều, thịt này hình như chính là miếng thịt ngon nhất mà mình từng ăn!
Cuộc nói chuyện của Valhein và Paloma đã xua tan rất nhiều sự chống cự của nhóm bạn học đối với bộ dụng cụ ăn kiểu mới, rất nhiều người bắt đầu học cách sử dụng, mặc dù ở trước mặt mọi người trông có vẻ thiếu ưu nhã, nhưng nghe Valhein nói, lại nhìn đường đường là công chúa gia tộc Bán Thần cũng khá vụng về, vì thế không còn gánh nặng trong lòng nữa.
Dù sao thì, cho dù không ưu nhã thì vẫn tốt hơn là cầm bằng tay.
Một vài giáo viên nhìn Valhein mà âm thầm gật đầu, nếu không có Valhein thì khẳng định sẽ có rất nhiêu học sinh xấu hổ không dám dùng thử, nếu dùng không tốt thì thậm chí còn bị người khác cười ngạo, dù sao thì nơi này phần lớn đều là trẻ con, khẳng định sẽ có chuyện trêu chọc nhau.
Bầu không khí ở Học viện Plato khác với Học viện Quý Tộc.
Tiệc ở Học viện Plato chủ yếu là đơn giản mộc mạc, chỉ là vừa ăn cơm vừa trò chuyện mà thôi.
Trước tiên ăn cơm xong rồi tụm năm tụm ba nói chuyện phiếm.
Phàm là bạn học tham gia kỳ thi Hắc Thiết thì đều bị bạn học quấn lấy, tụ lại một chỗ nghe kể về trải nghiệm của cuộc thi.
Dù sao thì phân lớn bạn học trước đây chỉ tham dự cuộc thi bình thường mà thôi.
Gần như trọng tâm câu chuyện của mọi người đều có liên quan tới thung lũng Hoa Giấy và đỉnh núi có gốc cây khổng lồ, mà Valhein và Paloma chính là đối tượng không thể nào bỏ qua.
Rất nhanh, câu chuyện của Valhein đã truyên khắp Học viện Plato, hơn nữa càng lan truyền lại càng khoa trương.
Gì mà Địa Ngạo Thiên ma vũ song tu chưa từng chiến bại lần nào với quý tộc, câm gậy sừng trên đỉnh núi gốc cây khổng lồ, lia mắt nhìn xuống thế giới, bùi ngùi quý tộc chẳng có al.
Rồi gì mà bảy người bạn cùng bàn ở thung lũng Hoa Giấy dùng mưu trí siết hơn trăm tên xác ướp, chiến lợi phẩm đầy đất, nhặt cũng không nhặt xuể.
Rồi gì mà Paloma vì đền ơn mà từ bỏ quả thiên phú huyết mạch Người Khổng Lồ, bày tỏ ngay trước mặt mọi người.
Rồi gì mà công chúa Ba Tư tranh giành tình nhân, vì tranh Valhein mà sỉ nhục Paloma, Valhein vì hông nhan mà giận giữ quét ngang cả quân đoàn bất tử, phong tỏa đỉnh núi gốc cây khổng lồ, dùng sức của một mình mình trấn áp cả Học viện Ma Kỳ II, chính là vô địch thời bấy giờ, là vua của Hắc Thiết!
Rồi gì mà Valhein điều động sức mạnh vị diện dùng hoa bay đầy trời để tỏ tình với Paloma, Paloma ngượng ngùng đồng ý. ...
Paloma tai thính nhạy bén ăn bữa cơm này ngoại trừ không ngừng sờ bộ dụng cụ ăn này thì còn không ngừng sờ dây chuyền Medusa Hoàng Kim.
Ngoại trừ Valhein và Hoth, những người bạn cùng bàn khác ngồi ăn mà trong lòng không khỏi run sợ.
Valhein ăn rất vui vẻ.
Mặc dù không thoải mái bằng đũa nhưng dù sao cũng tốt hơn là ăn gì cũng dùng tay bóc rất nhiều.
Đồ ăn phương Tây thì dao và nĩa chính là bộ dụng cụ ăn thích hợp nhất.
Cơm nước xong, đang chuẩn bị đi nghỉ ngơi một chút thì một người bạn học tới, nói rằng Eugene đang chờ ở bên ngoài.