Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 370 - Chương 371: Cửa Hàng Dược Liệu Ma Pháp

Chương 371: Cửa hàng dược liệu ma pháp Chương 371: Cửa hàng dược liệu ma phápChương 371: Cửa hàng dược liệu ma pháp

Cửa hàng dược liệu ma pháp

"Thực hiển nhiên, nếu chỉ có thể mang đi một loại thì nên chọn loại 50 đồng vàng đại bàng. Bằng không thì chẳng khác nào sẽ bị tâm lý không muốn thiệt hại điều khiển, không bỏ xuống được chi phí chìm. Mặc dù biết rõ làm vậy là lựa chọn chính xác, mặc dù trước kia mình vốn không hề có những thứ này, mặc dù mình sẽ kiếm được một số tiền lớn, nhưng nghĩ tới có một phần hoa giấy sẽ biến thành phế phẩm, trong lòng vẫn có chút tiếc nuối. Bản năng của con người quả nhiên có thể giúp đỡ con người, cũng có thể gây ra trở ngại.'

Valhein đưa tay chạm vào số hoa giấy khô trong kho hàng, thử muốn đưa hoa giấy vào không gian phế tích.

Thất bại.

"Quả nhiên không thể trực tiếp đưa vào không gian phế tích. Khả năng lớn nhất là chỉ có thể do thể tinh thân của mình vận chuyển vào không gian phế tích, hơn nữa trọng lượng vận chuyển sẽ do ma lực quyết định."

Bộ lạc thần lùn có đủ dụng cụ để cân đo, trải qua kiểm tra đơn giản, toàn bộ ma lực có thể di chuyển được tổng số trọng lượng khoảng 100kg.

"Quặng sắt không mang theo được bao nhiêu, nhưng có thể mang đi tất cả hoa giấy, cộng thêm các loại dược liệu ma pháp.”

Valhein viết tất cả dược liệu ma pháp thành danh sách, bởi vì hiện giờ mình chưa có nguồn tiêu thụ, chỉ có thể chọn trước những loại mà nhu cầu cần với số lượng lớn, đợi khi có nguồn tiêu thụ rồi, có lẽ cần phải một thời gian dài mới bán hết được số dược liệu ma pháp này.

Xem danh sách dược liệu ma pháp, Valhein thâm nghĩ: "Không thể cứ phiên Niedern bán như vậy, xem ra mình nên mở một cửa hàng bán dược liệu ma pháp, nếu có thể thì làm luôn một cửa hàng bán ma dược. May mắn là thế giới ma pháp dễ chơi hơn thế tục nhiều. Thương hội mới chỉ cần tới Hội Nghị ma Pháp đăng ký thì sẽ được bảo vệ, ngoại trừ vài ma pháp sư cực kỳ tà ác, bằng không sẽ không có ai tới gây phiền phức."

"Thế nhưng, vẫn là vấn đề cũ, mình không thể tiêu hao quá nhiều tinh lực. Ừm... trứng gà không thể để vào cùng một rổ, vật phẩm bình thường sẽ liên kết với quý tộc, vậy cửa hàng dược liệu ma pháp thì nên tìm ma pháp sư. Thầy Niedern đã có sẵn quan hệ, không thể lãng phí... không đúng, cần phải tăng thêm tình cảm thầy trò sâu sắc mới được."

Việc kinh doanh dược liệu ma pháp lớn như vậy nếu chỉ làm một mình thì ngay cả thời gian rảnh để tới trường cũng không có, đừng nói tới chuyện tu hành. Một khi bán với số lượng lớn thì chắc chắn sẽ có người âm thầm truy tìm nguồn dược liệu, nhưng nếu chỉ bán với số lượng nhỏ thì tế đàn sẽ chết đói mất.

"Thay vì để nhóm ma pháp sư kia tra ra, không bằng để thầy Niedern cõng cái ngồi này... à không, là giải quyết vấn đề hộ học trò."

Valhein lập tức vẽ ra một kế hoạch cơ bản.

Chuẩn bị xong 100kg dược liệu đắt giá có thể dễ dàng bán ra, Valhein hao hết ma lực toàn thân, chậm rãi nhấc lên.

Nháy mắt nâng lên liên nghĩ tới mình quay trở lại phế tích.

Xoạt...

Trước mắt tối sâm rôi một lần nữa sáng ngời, Valhein phát hiện mình và một đống lớn dược liệu ma pháp xuất hiện trong không gian phế tích.

"Quả nhiên có thể làm được!"

Quay đầu nhìn lại bức tranh đồi núi Người Khổng Lồ kia.

Thế giới đầy hoa bay vốn đầy màu sắc kia biến thành màu trắng đen, nhưng ở phần dưới cùng của bức tranh, màu sắc rực rỡ đang chậm rãi lan lên trên, thay thế cho phần màu trắng đen.

Valhein đưa tay chạm thử, quả nhiên cảm xúc chỉ như những bức tranh thông thường, không thể đưa tay là dễ dàng tiến vào bên trong nữa.

"Xem ra, chờ đến khi bức tranh biến thành tranh màu thì lại có thể tiến vào. Mặc dù có hạn chế nhưng so với vài chục năm mới có thể tiến vào thì tốt hơn nhiều."

Nhìn một lượng lớn dược liệu ma pháp chất thành núi, tim Valhein đập nhanh hơn.

Đống dược liệu này tuy không nặng, nhưng tổng giá trị cũng phải hơn 500 ngàn đồng vàng đại bàng!

"Rốt cuộc cũng coi như người có tiên rồi. Khó trách ngay cả đại quý tộc cũng có thể xé mặt với nhau vì vị diện thần lực, ở trước mặt tiền tài thế này, không có bao nhiêu người có thể kiềm chế được. Trước tiên hiến tế thử xem."

Valhein chơi sang bóc một nhúm dược liệu ma pháp đặt lên tế đàn.

Bàn tế không có phản ứng.

Suy nghĩ một chút, mơ hồ đoán được một khả năng.

"Trước tiên mang đi bán đã, sau đó vào dùng tiền hàng hiến tế thử."

Sau khi rời khỏi không gian phế tích, Valhein nhìn ra bên ngoài thì trời đã sáng, chỉ có thể thiêm thiếp hai tiếng.

Hai tiếng sau, Valhein vẫn còn buồn ngủ rời giường, đơn giản đặt ra thời gian biểu trong ngày. Buổi sáng liên hệ với Niedern, sau đó học tập, buổi trưa đi ăn cơm, buổi chiều về nhà bắt đầu viết hí kịch .Jacques, buổi tối học tập tri thức vị diện.

Valhein ra khỏi cổng nhà mình, chỉ thấy người đánh xe ngựa Hill đã đậu sẵn trước cổng.

"Ngươi tìm thêm một chiếc xe, buổi trưa chở ta và nhóm bạn học tới Beauty of the Giant Dragon. À đúng rồi, ngươi tới chỗ Kelton một chuyến, buổi trưa giữ lại một phòng cho ta. Phòng đơn kia vẫn còn giữ chứ?" Valhein hỏi.

"Ông chủ Valhein yên tâm, căn phòng đơn đó đặc biệt giữ lại cho ngài, không có ngài lên tiếng, ngài Kelton sẽ không để bất cứ ai sử dụng." Hill nói.

"Ừm, buổi trưa đừng quên đến đón ta, ta đi học trước đây."

Xin ngài yên tâm.'
Bình Luận (0)
Comment