Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 377 - Chương 378: Tín Vật Hình Khiên

Chương 378: Tín vật hình khiên Chương 378: Tín vật hình khiênChương 378: Tín vật hình khiên

Tín vật hình khiên

Mặt ngoài của chiếc khiên là hình Medusa tóc trắng, nó được đúc bằng đồng thau, hình dáng khác biệt rất lớn với mặt dây chuyền mà Paloma đang đeo, nhưng nó rất tinh xảo, nếu quan sát kỹ, thậm chí còn có cảm giác lạnh như băng từ ánh mắt hẹp dài của lũ rắn.

Paloma đưa nó cho Valhein, nói: "Treo ở trước xe ngựa, sẽ không bị lỡ thời gian."

"Này là dấu hiệu của nhà nàng mà." Valhein dám dùng dấu hiệu của thương hội Plato linh tinh, nhưng dấu hiệu của gia tộc Bán Thần thì vẫn có chút lo lắng.

"Đừng quên chúng ta là người hợp tác." Paloma đặt tín vật hình khiên đồng Medusa vào tay Valhein.

"Nói cũng đúng, thế còn nhiều không?" Valhein chìa tay hỏi.

Paloma hít sâu một hơi, nghiêng đầu đi, làm như không nghe thấy.

Valhein cười cười, đi xuống xe ngựa nói với binh sĩ kia: "Không có việc gì đâu, các ngươi đi đi. Hill, sau này treo cái này trên xe."

Hill ở trước xe ngựa quay đầu lại, Valhein ném tín vật hình khiên Medusa qua.

"Vâng, ông chủ Valhein... ông... ông chủ..."

Lúc đầu Hill không thấy rõ thứ đó là gì, chờ đến khi thấy rõ thì hai tay gân như không thể nắm vững, cơ thể run nhẹ, suýt chút nữa đã hất văng thứ này đi.

Thân là một người chăn ngựa, hắn chắc chắn phải nhận biết toàn bộ huy hiệu của các gia tộc.

Đây chính là huy hiệu của gia tộc Bán Thân!

Chỉ có trên xe ngựa của gia tộc Pandion mới treo thứ này!

Xe ngựa có treo tín vật này, không có binh sĩ nào dám cản lại.

Hắn cảm thấy thực phỏng tay.

Này không phải người có loại thân phận như hắn có thể đụng vào, thậm chí chỉ nhìn nhiều một chút cũng giống như đang khinh nhờn gia tộc thân thánh mạnh mẽ này.

Thế nhưng, cho dù có phỏng tay thế nào, Hill cũng không dám buông tay.

Sau đó, hắn nghĩ tới một khả năng, sắc mặt biến đổi kịch liệt.

Nếu như nó thật sự là tín vật của gia tộc Bán Thần, Valhein sao lại dám trực tiếp ném như vậy chứ? Không phải nên cung kính nâng bằng hai tay sao?

"Ông... ông chủ Valhein, cái này ở đâu mà có vậy ạ?" Hill ngay cả nói chuyện cũng bắt đầu lắp bắp. Sắc mặt hắn trắng bệch, môi tím rịm.

Sửng sốt một chút, sau đó Valhein mới nhận ra Hill tưởng mình làm giả, dở khóc dở cười nói: "Trên xe chúng ta có một vị Pandion, là món quà mà nàng tặng cho ta, cũng là cổ đông của Beauty of the Giant Dragon."

"Hả? Ah, ta hiểu rồi, ta hiểu rồi ạ."

Hill thở dài một hơi, nhớ tới trước đó Kelton có mơ hồ nhắc tới chuyện này, chỉ là không ngờ thật sự có người của gia tộc Bán Thần ngồi trên xe ngựa của mình.

Hill hít sâu vài hơi, chậm rãi khôi phục bình tĩnh, sau đó mới cẩn thận tìm công cụ, treo huy hiệu khiên Medusa ở vị trí bắt mắt nhất của xe ngựa.

Động tác của hắn thành kính không gì sánh bằng, giống như thầy tế cung phụng Thần Linh vậy.

Lúc cầm lại roi ngựa, không biết vì sao, cảm giác như toàn bộ người trên phố đều đang nhìn mình.

Hắn ưỡn ngực, ngẩng đầu, lại nhìn binh sĩ bên cạnh.

"Từ giờ trở đi, sẽ không có ai chặn xe ngựa của ta nữa rồi!"

Hill vung roi ngựa, thật đẹp mắt lái xe rời đi.

Nhanh như chớp...

Hai chiếc xe ngựa tiếp tục tiến tới.

Vài binh sĩ chia ra ở hai bên và phía sau, chạy châm chậm theo xe ngựa, một khi có người hay xe ngựa khác ở phía trước cản trở, bọn họ sẽ phất tay ra hiệu nhường đường.

Dưới sự hộ tống của binh sĩ, hai chiếc xe ngựa thuận lợi dừng lại ở trước cửa Beauty of the Giant Dragon.

Chiếc xe ngựa phía sau mở cửa, bốn người lục tục bước xuống, Hoth cũng chịu không nổi leo xuống xe.

Dọc một đường này Valhein và Paloma chẳng coi ai ra gì mà thản nhiên trò chuyện, thật không thú vị chút nào!

"Nàng có cần chuẩn bị gì không? Nhà hàng này có ba cửa ra vào." Valhein nói.

Paloma suy nghĩ một chút, gật nhẹ đầu một cái, nói: "Chỉ là tiệc mừng bình thường của bạn bè mà thôi, không cần phải cố gắng né tránh."

"Ừm, tốt lắm."

Valhein xuống xe trước, sau đó lễ độ giơ tay nói: "Xuống xe cẩn thận."

Paloma dùng tay phải vịn vạt áo chùng, có một chút do dự, sau đó đưa tay trái đặt lên tay Valhein, chậm rãi đi xuống. Giống như cô dâu mặc áo cưới rực rỡ bước lên sân khấu vậy, Paloma vừa xuống xe liên rọi sáng bên ngoài.

Ánh mắt hai người gặp nhau, rồi lại cấp tốc tách ra.

Tay của hai người cũng tách ra, nhưng so với ánh mắt, tay bọn họ hình như đã chạm vào nhau thật lâu.

Lake, Rollon, Jimmy và Albert cùng giơ ngón cái với Valhein.

Valhein lắc đầu, thâm nghĩ thói đời thật là. Tâm tư của mấy đứa nhỏ mười lăm mười sáu tuổi này cũng thực phức tạp.

Hai ngày trước, mình sẽ thòm thèm cảm giác ngón tay gặp gỡ với nhau như thế này sao? Tuy tay Paloma nhỏ nhắn như mỡ đông, mềm mại như mây, sờ vào có cảm giác man mát, trơn trơn, cứ muốn nắm chặt trong tay, vậy thì sao chứ?

Paloma ngẩng đầu, nhìn tấm bảng hiệu to lớn trên cửa, trên đó viết 'Beauty of the Giant Dragon, bên cạnh còn vẽ hình đầu rồng rất hài hước, biểu cảm sinh động.

Nhà hàng này không có màu trắng giống như những nhà hàng bình thường, nó có màu xanh da trời, trông giống như một vùng biển rộng ở trong mây vậy.

Paloma gật đầu một cái, nói: "Cũng không tệ lắm, chúng ta vào xem."

Paloma bước trước tiên, Valhein theo kịp, nhóm bạn học còn lại theo ở phía sau.

Hai người phục vụ ở cửa lập tức cung kính mở cửa lớn, cũng làm ra tư thế mời.
Bình Luận (0)
Comment