Chương 384: Con hổ
Chương 384: Con hổChương 384: Con hổ
Con hổ
"Ta cũng muốn hỏi!" Lake nói.
"Còn ta nữa. Rollon nói.
AIlbert trừng to mắt, thật sự không chú ý tới Valhein có động tác nhỏ này.
"Ta cũng tò mò." Paloma nói.
Valhein bật cười, nói: "Đây là bí mật nhỏ của ta."
"Không được, ngươi nhất định phải nói. Ta phát hiện mỗi lần ngươi nhẹ nhàng búng ngón tay một cái thì không quản là dáng vẻ hay tư thế thì đều có biến hóa, ta vẫn không hiểu được, chẳng lẽ là bí thuật gì?" Lake hỏi.
"Ta cũng phát hiện. Có đôi khi sau khi làm động tác đó, khí chất của Valhein sẽ biến đổi kinh người. Jimmy nói.
"Nói đi!" Để nghe được đáp án của Valhein, Paloma thế mà lại chủ động mở miệng.
"Chờ tới cơ hội thích hợp, ta sẽ nói cho mọi người biết." Độ cung bên khóe miệng Valhein lại cao hơn một chút.
"Lừa đảo!" Paloma nhỏ giọng nói.
Jimmy thở dài, nói: "Được rồi, bọn ta tôn trọng bí mật của ngươi, không hỏi. Có điều, ngươi có thể nói một chút về bài kiểm tra động vật trong ngày khai giảng đầu tiên của học kỳ này không? Trước đó ngươi không nói cũng thôi đi, giờ vẫn không chịu nói thì có chút hơi quá đáng.”
"Đúng vậy! Nếu ngươi vẫn như thế thì bọn ta sẽ tức giận." Lake nói.
"Sau này không để ý tới ngươi nữa!" Paloma nói.
Valhein trừng mắt, hỏi: "Oán khí của các ngươi lớn tới vậy hả?"
"Rất lớn!" Cả nhóm người trăm miệng một lời nói.
Valhein mỉm cười nói: "Có thể nói."
Nhóm người thở phào nhẹ nhõm.
"Nhưng chỉ có thể nói trước một loại động vật mà thôi, tự các ngươi thương lượng đi."
"Con thỏ!" Paloma lập tức nói ngay.
"Con hổi" Rollon và Lake đồng thanh nói.
"Diều hâu!" Albert nói.
"Dê Hoth nói. "Hiện giờ mỗi loại một phiếu, hổ hai phiếu, thực hiển nhiên là hổ được phiếu cao nhất." Valhein nói.
Nhóm người bất đắc dĩ nhìn Valhein, chỉ có ánh mắt của Rollon và Lake sáng ngời.
"Khụ khụ..." Valhein hắng giọng một cái, ngồi thẳng người lại.
"Chúng ta đều biết hổ là vua muôn thú, có thể nói là dã thú mạnh mẽ nhất, đại diện cho sức mạnh. Như vậy người chọn con hổ, nội tâm có giống như vậy không? Không."
Nhóm người lại càng tò mò hơn, nghiêm túc lắng nghe.
"Trong lòng chúng ta đều có động cơ nguyên thủy, đó chính là mục đích bản năng nhất. Ta tin rằng ngoại trừ một số ít người có bệnh tâm lý thì động cơ làm việc của người bình thường đều là thiện, đều có yêu. Vì thế chúng ta không phân tích con hổ đại diện cho sức mạnh gì, chúng ta chỉ phân tích, chọn lựa sức mạnh xuất phát từ động cơ gì. Không biết các ngươi nghĩ thế nào, nhưng ta cho rằng, người chọn con cọp có động cơ nội tâm là bảo vệ', muốn có sức mạnh để có thể 'bảo vệ..
Nhóm người khẽ gật đầu, cách nói này rất mới mẻ, cũng rất có đạo lý.
"Thế nhưng, bảo vệ' có phạm vi, có phương hướng. Lake và Rollon đều muốn có sức mạnh để "bảo vệ", như vậy bọn họ muốn bảo vệ mình, bảo vệ người khác, hay là bảo vệ cái gì khác? Điều này liên quan tới thứ ẩn sâu trong nội tâm bọn họ, ta không tiện nói tỉ mỉ." Valhein nói.
Lake và Rollon đều cúi đầu.
Không biết là đang tự hỏi đang muốn tránh né ánh mắt người khác.
Nhóm bạn học còn lại có chút suy nghĩ, thầm chậm rãi suy nghĩ trong lòng.
"Còn những con khác?" Jimmy hỏi.
"Chờ lần hội tụ sau rồi nói." Valhein mỉm cười nói.
Sáu cặp mắt khinh bỉ rơi vào trên mặt Valhein.
Bảy người ngôi cùng bàn tiếp tục nói chuyện phiếm, tới khi chạng vạng tối mới phát hiện đã trò chuyện quá lâu nên nhóm người lục tục rời đi.
Chờ những người khác đi rồi, Valhein gọi Kelton tới.
"Cám ơn ngươi đã cho ta một cơ hội làm quen với công chúa nhà Pandion." Kelton ngồi đối diện Valhein.
"Hắn là phải có đại quý tộc khác tới đây dùng cơm chứ?" Valhein hỏi.
"Thế nhưng không ai chịu để cho ta ở bên cạnh cả." Kelton bất đắc dĩ nói.
"Nhà hàng này kinh doanh thế nào?" Valhein hỏi.
Kelton mừng rỡ, huyên thuyên không ngừng: "Vượt quá sức tưởng tượng! Chỉ lợi nhuận thôi đã gấp năm lần Dolphin River. Quan trọng hơn chính là cơ hồ được tất cả mọi người ca ngợi. Cho dù có người nghĩ rằng có vài món ăn không hợp khẩu vị nhưng những món khác và đồ ngọt thì cực kỳ hoàn mỹ. Hơn nữa, mỗi người đều đặc biệt yêu thích quá trình dùng cơm, cũng rất thích sự sắp xếp các phòng ăn, thật sự quá khó tin. Nhất là món đồ ngọt, quả thực là đã làm các vị nữ sĩ phải điên cuồng..."
Valhein thâm nghĩ bọn họ không thích mới là lạ, đây chính là hệ thống mà Ngôi Sao Xanh đã dùng mấy nghìn năm chậm rãi tạo dựng nên.
Kelton huyên thuyên không ngừng nghỉ, Valhein bất đắc dĩ cắt lời hắn, nói: "Bộ dụng cụ ăn bán thế nào?"
Kelton bật mạnh người dậy, giống như phát điên vậy, hai mắt đỏ bừng, dùng giọng điệu cực kỳ khoa trương la to.
"Khó có thể tin được! Khó có thể tin được! Ngài quả thực là thiên tài kinh doanh! Ta vốn cho rằng gia tộc Pandion mua một lần hai mươi bộ dụng cụ ăn Hoàng Kim đã là vung tay rất hào phóng rồi, kết quả có một vị công chúa Ba Tư thần bí vung tay mua một phát năm mươi bộ dụng cụ ăn Hoàng Kim! Năm mươi bộ, đó chính là trăm ngàn đồng vàng đại bàng! Hơn nữa còn là trả tiên mặt, khi đó ta không có mặt ở đó, nếu ở thì trái tim nhất định đã nổ tung mà chết rồi..."
Valhein có chút sửng sốt, thâm nghĩ, xem ra vị công chúa Isina kia thật sự thích những bộ dụng cụ ăn này, có lẽ mua về làm quà tặng, thế nhưng không thể loại bỏ khả năng nàng mang về Ba Tư làm đại lý cấp hai, kiếm khoản lợi nhỏ.