Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 408 - Chương 409: Sâu Không Thấy Đáy

Chương 409: Sâu không thấy đáy Chương 409: Sâu không thấy đáyChương 409: Sâu không thấy đáy

Sâu không thấy đáy

Có liên quan tới triệu hoán người hầu hệ hỏa và ma pháp sư ma pháp đều sớm đã biết tới hào quang rực rỡ của Địa Ngạo Thiên trong cuộc thi Hắc Thiết, thậm chí còn định tìm cơ hội nghiên cứu một chút.

Người hầu Thần Tích thật sự quá hiếm hoi.

"Đi nào." Valhein hất cằm về phía rùa Ma Pháp.

Địa Ngạo Thiên hào hứng chạy tới, ba chiến sĩ khác cũng châm chậm theo sau, từ những hướng khác nhau vây quanh rùa Ma Giáp. Rollon thì đứng cách Valhein vài mét, chủ yếu là bảo vệ Valhein.

Địa Ngạo Thiên đứng cách rùa Ma Giáp hai mươi mét, niệm ma pháp thuật hỏa cầu.

Ma pháp trận màu đỏ xuất hiện rồi bay ra một quả cầu lửa thật to.

Âm...

Quả cầu lửa nổ tung trên người rùa Ma Giáp, ngọn lửa bắt đầu lan tràn ra khắp bốn phương tám hướng.

Tiếp đó Địa Ngạo Thiên chạy vòng quanh rùa Ma Giáp vài bước, lại phóng ra pháp thuật, vừa chạy vừa phóng, liên tục không ngừng phóng ra thuật hỏa cầu, không bao lâu sau, ngọn lửa đã vây quanh toàn bộ rùa Ma Giáp.

Nơi ấy tựa hồ trở thành một căn nhà đang cháy phừng phừng.

Khán giả rất hiếm khi được nhìn thấy tình cảnh này, có người hô Địa Ngạo Thiên cố lên, có người hô rùa Ma Giáp cố lên, rất nhiêu người thậm chí còn đang bàn xem rùa Ma Giáp nướng có hương vị thế nào.

Nhưng nhóm ma pháp sư thì nhanh chóng hồi tưởng và tính toán, thời gian làm phép, góc độ làm phép, màu sắc ngọn lửa, bán kính nổ tung của cầu lửa, thời gian ngọn lửa của Địa Ngạo Thiên kéo dài, mỗi vị ma pháp sư đều giống như đang thi cử.

Rất nhanh, phần lớn vẻ mặt nhóm ma pháp sư trở nên nghiêm nghị, thuật hỏa cầu của thần lùn lửa này quá mạnh.

Đột nhiên có người hô to.

"Các ngươi mau nhìn tay người hầu thần lùn kia đi, ta nhìn thấy cái gì vậy, đúng là không thể tin được mà..."

Ngày càng nhiều người nhìn tới ngón tay của Địa Ngạo Thiên.

Trên tám ngón tay của thần lùn là tám chiếc nhẫn ruby sáng lóng lánh. "Tám chiếc nhẫn thuật hỏa cầu... điên rồi sao?"

"Này là người của gia tộc Bán Thần nào vậy? Quá nuông chiều đứa nhỏ rồi."

"Người hầu Thần Tích thế mà lại có thể đeo ma pháp khí, trước đây chỉ nghe nói mà thôi, không ngờ đã được chứng thực rồi."

Ở bên trong góc khán đài vòng trong là hơn mười vị ma pháp sư, mỗi vị ma pháp sư đều đeo huy chương ma pháp cấp bậc khác nhau trên người, nhưng ở vành huy chương đều có thêm một vòng đỏ màu lửa.

"Valhein này rất thú vị, liệt hắn vào danh sách mục tiêu cần được hiệp hội quan sát, chờ hắn trở thành ma pháp sư Hoàng Kim thì thu nhận hắn vào hội. Nếu hắn đồng ý để hiệp hội nghiên cứu vua thần lùn lửa thì có thể thả lỏng yêu cầu gia nhập." Một lão pháp sư đeo huy chương thuyền trắng lướt sóng nói.

"Tuân mệnh." Vị ma pháp sư đeo huy chương cây sồi hoàng kim lập tức mở sách ma pháp, chăm chú ghi lại.

"À đúng rồi, nhớ tra xét kỹ ý đồ của các hiệp hội ma pháp khác. Nếu bọn họ cũng coi trọng đứa nhỏ này thì chúng ta phải thả lỏng yêu câu gia nhập hội hơn nữa, phải chiêu mộ hắn trước. Dù sao thì nghe nói hắn cũng có chút tiếng tăm ở Học viện Plato. Phong ấn thần điện Nữ Thần Trí Tuệ có lẽ có liên quan với hắn."

"Tuân mệnh."

Lão pháp sư thờ ơ liếc nhìn một vài khu vực, đối diện với vài ánh mắt.

Dưới sân đấu.

Rollon quay đầu lại hỏi: "Ngọn lửa của ngươi có thể thiêu đốt bao lâu?"

"Trước kia là mười lăm giây, bây giờ thì gân hai mươi giây." Valhein nói.

"Hình như không đốt nổi rồi, rùa Ma Giáp không hề có chút phản ứng nào, thậm chí cũng không có mùi khét vì bị nướng. Rollon nói.

"Chúng ta có tới ba mươi lần hai mươi giây, không vội." Valhein bình tĩnh, không định ra tay.

Chính mình không có thiên phú đốt chồng lửa, ngọn lửa trùng điệp cũng sẽ không gia tăng uy lực.

"Vậy ma lực của Địa Ngạo Thiên thì sao?" Rollon hỏi.

"Sâu không thấy đáy."

Valhein đã từng tiến vào ảo cảnh trong Kính Chi Môn của học viện để kiểm tra Địa Ngạo Thiên, người kia không ngừng phóng thuật hỏa cầu suốt một tiếng đồng hồ cũng không bị hao hết ma lực, cũng không mệt mỏi, nhưng Valhein thì mệt nên đã quyết định bỏ dở bài kiểm tra. Mọi người chậm rãi chờ đợi.

Khán giả rất phấn khởi, nhưng có một số đã không thể kiên nhẫn nổi nữa.

"Gia tộc Rollon ngay cả rùa cũng không bằng!"

"Chỉ nhìn mà không đánh, tính làm khán giả à?"

"Dứt khoát chịu thua cho rồi! Đó là rùa Ma Giáp, cấp Hắc Thiết không có khả năng công phát"

"Gia tộc Rollon mất mặt quá đi..."

Valhein bình thản nhàn nhã, ngón tay Rollon nắm chặt trường mâu chậm rãi trở nên trắng bệch.

"Rollon, đối thủ gia tộc các ngươi hình như không thể bước lên được sân khấu lớn." Valhein nói.

"Ngươi nói rất đúng, ta không việc gì phải tức giận với chúng. Ta phải giành lấy thắng lợi, để chúng nhìn cho kỹ một chút!" Rollon nói.

Valhein khẽ lắc đầu, không nói thêm gì nữa.

Hai phút thoáng trôi qua, mùi khen khét thơm thơm bắt đầu tỏa ra, cũng lan tỏa tới trên khán đài.

Rollon mừng rỡ nói: "Tức là đã đốt tới phần yếu của nó rồi, hiệu quả rồi."

"Kế tiếp mới là trọng điểm." Valhein chăm chú nhìn ngọn lửa hừng hực kia.

'Aoooo....

Rùa Ma Pháp đột nhiên phát ra một tiếng gào rống đau đớn, bốn chân và đuôi vọt ra, tiếp đó một trận pháp ma pháp màu lam thật lớn xuất hiện trên đầu nó, tạo thành một vòng bảo vệ cơ thể màu xanh thẳm.

Xì xì...

Sức mạnh của nước và lửa va chạm, một lượng lớn hơi nước bốc lên.
Bình Luận (0)
Comment