Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 423 - Chương 424: Cựu Thân Tinh

Chương 424: Cựu Thân Tinh Chương 424: Cựu Thân TinhChương 424: Cựu Thân Tinh

Cựu Thần Tinh

"Đúng vậy, trong gia tộc quả thực không có vật thần uy, thế nhưng chỉ cần ngươi làm được chuyện mà quý tộc nên làm, như vậy ngươi sẽ nhận được lời mời của gia tộc Anh Hùng, tiến vào Cựu Thần Tinh." Lúc nói ra ba chữ 'Cựu Thần Tinh, ánh mắt Leopold sáng lên.

Hô hấp của Rollon cũng dồn dập, qua một hồi lâu mới khôi phục bình tĩnh nói: "Không có khả năng! Cựu Thần Tinh là ngôi sao của thần đã rơi xuống, tương đương với quốc gia, lãnh thổ của thần, là vị diện thân lực tối cao. Có thể làm thành viên của Cựu Thần Tinh không phải là người đứng đầu vị diện, mà chính là chủ nhân Thần Tinh, có địa vị ngang với Tân Thần. Có vài gia tộc có thể vững vàng không ngã suốt nhiều năm như vậy cũng chính vì có được Cựu Thần Tinh! Ngươi có thể gạt ta, nhưng không thể coi ta là kẻ ngu si!"

"Ngươi sẽ có tư cách tiến vào Cựu Thần Tinh, không phải là có tư cách làm chủ nhân Thần Tinh. Đối với gia tộc mạnh mẽ thật sự, tiến vào Cựu Thần Tinh không phải chuyện khó. Tăng thêm một vị trí cũng chẳng là gì. Huống chi, bọn họ làm thế vì muốn có lợi ích lớn hơn." Leopold nói.

“Ta không tin. Rollon nói.

Leopold lẩm bẩm: "Mỗi vị trí Cựu Thần Tinh đều có một chỗ chiến trường Thần Linh, thường xuyên gặp Bán Thần, Tân Thần thậm chí là thân thể chân thân, nếu như may mắn thì còn có thể gặp được Chủ Thần, hoặc vật lưu lại của Thần Vương. Đương nhiên, người may mắn nhất trong truyền thuyết đã nhận được di vật của Thần Sáng Thế, có người nói vị Thần Vương Ba Tư kia đã cực kỳ may mắn khi nhận được thần khí chí cao là bảng đất sét số phận nên mới có thể thăng lên làm Thần Vương."

Trên mặt Rollon lộ ra biểu cảm phức tạp, thân là con trai trưởng của gia tộc Truyền Kỳ, từ nhỏ hắn đã nghe đến thuộc nằm lòng những truyền thuyết này. Vốn cho rằng đời này mình cũng không có cơ hội tiến vào Cựu Thần Tinh, nhưng không thể nào ngờ được cơ hội lại xuất hiện.

Nếu có thể có được thu hoạch từ Cựu Thần Tinh, cho dù chỉ là cơ thể khiếm khuyết của Bán Thần thì đã có tư cách mở đại hiến tế. Một khi được Thần Linh chú ý lâu dài thì có thể dễ dàng thăng lên Thánh Vực. Huyết mạch thần lực của hắn không đủ nhiều, vốn không thể nào thăng lên Truyên Kỳ, nhưng bây giờ thì khả năng là rất lớn.

Có được vinh quang giống như tổ tiên...

Leopold lẳng lặng nhìn cháu trai...

Ánh mắt Rollon dao động, giống như có cả triệu người đang bấu víu, đấu tranh muốn trèo ra ngoài. Qua một hồi lâu, Rollon thở dài một hơi, ánh mắt lờ mờ.

"Muốn ta làm gì?" Rollon cúi đầu hỏi.

'Làm chuyện quý tộc nên làm.

"Cái gì chuyện quý tộc nên làm?" Rollon vẫn cúi đầu như cũ.

Không dám nhìn vào mắt Leopold.

Leopold chậm rãi nói: "Thu gặt sinh mệnh dân thường, giãm đạp tôn nghiêm dân thường, cắt đứt hi vọng dân thường, để bọn chúng biết rằng, dân thường vĩnh viễn là dân thường, quý tộc vĩnh viễn là quý tộc. Để chân của ngươi, vĩnh viễn giãm trên đỉnh đầu dân thường, đó chính là chuyện mà quý tộc nên làm."

Rollon đột nhiên ngẩng đầu, căm tức Leopold.

"Ngươi muốn ta giết Valhein?" Hắn nén giọng rống giận.

"Là giết dân thường."

"Nhưng hắn là bạn cùng bàn của ta, là bằng hữu của ta, hắn đã giúp đỡ ta ở trên đấu trường!"

"Con trâu giúp ngươi cày ruộng, vậy ngươi sẽ không ăn thịt trâu à2 Hoa quả thơm ngon làm tâm tình ngươi vui sướng, ngươi có ăn trái cây không? Thịt, là dùng để ăn, trái cây, là dùng để ăn, mà dân thường, cũng là để ăn." Âm thanh Leopold cực kỳ bình thản, giống như thật sự đang nói vê chuyện thức ăn vậy.

"Nhưng mà, hắn... hắn... hắn là... bạn của ta... hắn... hắn giúp ta..." Biểu cảm Rollon kinh hoảng, hoàn toàn không có cách nào hiểu được logic của ông nội, nhưng cũng cảm thấy mình khó lòng phản bác được.

"Ngươi cũng đã giúp hắn."

"Nhưng mà... đối với bọn ta... đó không phải là giao dịch." Rollon nhíu mày nói.

"Bạn cùng bàn của ngươi quan trọng, hay gia tộc quan trọng?" Leopold hỏi.

"Đều... đều quan trọng." Ánh mắt Rollon hoảng loạn.

"Chỉ chọn một mà thôi."

Rollon im lặng không nói.

"Là sinh mạng của dân thường quan trọng hay con đường Truyền Kỳ của ngươi quan trọng?" Leopold đột nhiên cất cao giọng.

Rollon ngơ ngác nhìn hành lang tối đen như mực ở bên ngoài, một câu cũng không nói nên lời.

"Dân thường mà thôi, cũng không phải người đầu tiên." Âm thanh của Leopold đột nhiên trở nên đặc biệt dịu nhẹ, giống như đang an ủi tâm hồn người ta. Rollon đột nhiên ngẩng đầu, dùng ánh mắt kinh hãi nhìn ông nội, gương mặt vặn vẹo, toàn thân run run.

"Ngươi... ngươi...' Trong mắt Rollon hiện lên sợ hãi khó có thể đè nén.

"Không hổ là đứa nhỏ nhà Rollon."

Âm thanh của Leopold giống như là gió rét thấu xương tiến vào trong máu thịt Rollon, vào trong xương tủy, vào linh hồn của hắn, cuối cùng chui ra mắt.

Khủng hoảng trong mắt chậm rãi tiêu tán, thay vào đó là phẫn nộ không có cách nào đè nén.

"Ngươi ép ta phải tự tay giết chết Lake, chính là vì bây giờ sao? Chính là vì giờ phút này? Chính là vì 'không phải người đầu tiên? Chính là vì muốn ta giết người đầu tiên rồi sẽ không chút đắn đo mà giết người thứ hai?" Rollon một lần nữa đè thấp âm thanh gầm nhẹ.

Leopold không trả lời, mà tự quyết định nói: "Đám sói con đã nếm qua máu người, sẽ coi con người là thức ăn."

Rollon nhìn Leopold, cảm thấy người này càng ngày càng xa lạ.

Đây không phải ông nội, đó là một pho tượng ma quỷ, một pho tượng tà thần, một con ma thú điên cuồng.
Bình Luận (0)
Comment