Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 429 - Chương 430: Anh Hùng Hay Là Quý Tộc (3)

Chương 430: Anh Hùng Hay Là Quý Tộc (3) Chương 430: Anh Hùng Hay Là Quý Tộc (3)Chương 430: Anh Hùng Hay Là Quý Tộc (3)

Anh Hùng Hay Là Quý Tộc (3)

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Bụng kêu vang ùng ục khe khẽ.

Valhein liếc nhìn thời gian trên sách ma pháp một chút.

Đã là bảy giờ sáng

Rollon vẫn chưa tới.

Không ai tới đưa cơm.

Lắng lặng nhìn bên ngoài chắn song, không có cửa sổ, chỉ có mặt tường đá vững chắc, ánh sáng từ ngọn đèn ma pháp ở hai bên hành lang le lói yếu ớt.

Suy nghĩ một chốc, Valhein đứng dậy đi tới đi lui, hoạt động gân cốt một chút rồi quay trở lại đọc sách.

Đột nhiên, bên ngoài truyên tới tiếng nhạc khe khẽ.

Valhein buông sách ma pháp.

Chỉ chốc lát sau, tiếng bước chân nhốn nháo đi tới.

Một nhóm người đứng ở cửa.

Người đi đầu có tướng mạo rất uy nghiêm, dáng vẻ chính trực, phần bụng đeo giáp bụng sư tử Hoàng Kim vàng lóng lánh.

Là một trong số trọng tài của trận đấu thành bang lần này.

Valhein sửng sốt một chút, đột nhiên mỉm cười.

Trọng tài kia tựa hồ không nhìn thấy nụ cười của Valhein, mở cửa, quay đầu liếc mắt ra hiệu với người bên cạnh một cái.

Hai chiến sĩ Thanh Đồng như lang như hổ xông tới, đứng trước mặt Valhein, che đi ánh đèn ma pháp yếu ớt.

Giống như hai con gấu đen chắn trước mặt.

"Giao ra tất cả đồ đạc trên người, đừng có giở trò."

"Được."

Valhein lạnh nhạt giao ra sách ma pháp, nhẫn không gian và rắn Minh Giới ở bên hông.

"Giúp ta giữ chúng thật tốt nhé, rất cám ơn." Valhein lễ phép nói.

Hai chiến sĩ Thanh Đồng sửng sốt, sau đó mới theo bản năng gật đầu. Nhìn thấy phản ứng của hai chiến sĩ Thanh Đồng, Valhein quay đầu nhìn sang trọng tài.

"Túi tiền ma pháp này, ta có thể giữ không?” Valhein vỗ vỗ túi tiền bên hông.

Hai chiến sĩ Thanh Đồng nhìn về phía trọng tài.

Chiến sĩ Hoàng Kim khẽ gật đầu, biểu cảm không có gì khác lạ.

"Có điều, vẫn phải kiểm tra một chút." Chiến sĩ Hoàng Kim nhìn thoáng qua hai chiến sĩ Thanh Đồng.

Hai chiến sĩ Thanh Đồng bắt đầu lục soát trên quần áo Valhein, cuối cùng rút dây thừng Ma Ngưu ra, đặt chung một chỗ với sách ma pháp.

"Dây thừng ma pháp cũng không thể dùng à?" Valhein nói.

"Để tránh ngoài ý muốn." Giọng nói của trọng tài đầy chính trực.

"Không cần đeo còng tay hay dụng cụ tra tấn à?" Giọng của Valhein vẫn bình tĩnh hệt như thường.

"Ngươi đã có chút hiểu nhầm rồi." Trọng tài lạnh nhạt nói.

Tai của Valhein thậm chí còn không nghe thấy nhịp tim đối phương biến đổi.

'Ngài đúng thật là một vị trọng tài chuyên nghiệp và một quý tộc hợp cách." Valhein nói, chậm rãi đi ra bên ngoài.

Hai chiến sĩ Bạch Ngân đi ở phía trước dẫn đường, chiến sĩ Hoàng Kim theo sát bên cạnh Valhein, chỉ cách nửa sải tay.

Ở góc độ mọi người không nhìn thấy, Valhein lấy một cái râu mép ma pháp và một lọ thuốc rỗng khỏi không gian phế tích, đặt trong đai lưng.

Không chờ đến khi ra khỏi đoạn hành lang này đã nghe thấy từng trận hoan hô từ bên ngoài truyền vào, đồng thời còn có âm thanh người chủ trì đang khen ngợi Rollon.

Quẹo qua một góc cua, nhóm người chuyển sang hành lang thông tới đấu trường.

Đường đi gồ ghề, tường giống như bị khói hun nhiều năm, ngay cả rêu trong hốc tường cũng là màu đen.

Cuối hành lang, nắng sớm lấp đây cánh cổng như ngọn lửa trời thánh khiết, giống như đây là con đường thông tới Thần giới.

Valhein chậm rãi đi tới trước, sau khi đi ra khỏi cửa thì đứng lại.

Trọng tài vội vàng tiến tới, dùng ánh mắt nghiêm nghị nhìn chằm chằm Valhein.

Nhưng Valhein giống như không hề nhìn thấy, ngẩng đầu lên nhìn bầu trời.

Bầu trời trong vắt, ánh mặt trời chói chang, âm thanh khán đài so với mặt trời còn nóng rực hơn. "Có lẽ, ta không thể nhìn thấy .Jacques rồi." Valhein thầm nghĩ trong lòng.

Đột nhiên, Valhein ngây ngẩn cả người.

Qua một hồi lâu, màu xám trước mắt giống như phừng lên ngọn lửa hừng hực, trên mặt cũng lộ ra nụ cười vui sướng.

“Thì ra, mình chính là người được chọn thích hợp hơn!"

Valhein vui sướng cười rộ lên, bước chân kiên định đi tới trước.

Valhein vừa cười vừa đi, đồng thời quay đầu nhìn lên khán đài, nhìn đám đông được ánh mặt trời chiếu rọi lên người, nhìn quần áo chỉnh tê của bọn họ.

'ValheinI'

Người của Học viện Plato giành trước hô to.

Rất nhiều người không phải người của Học viện Plato cũng hô theo.

Nhóm giáo viên Niedern và Larens ngồi phía trước nhóm học sinh Học viện Plato, lằng lặng nhìn Valhein.

Bọn họ không hô to, cũng không mỉm cười.

Chỉ lắng lặng nhìn.

Valhein nhìn thấy bọn họ, nụ cười vẫn xán lạn như trước, sau đó nhìn về phía lộ đài Bán Thần.

Dưới ánh mặt trời, gương mặt nhỏ nhắn của Paloma giống như tầng ngọc mỏng manh, ánh sáng mặt trời dường như có thể xuyên thấu qua làn da của nàng.

Nàng giống như thường ngày, kiêu ngạo ngẩng đầu, giống như nàng thiên nga trắng duy nhất trong hồ nước.

Nháy mắt nhìn thấy Valhein, thiên nga trắng kiêu ngạo khẽ gật đầu một cái.

Valhein mỉm cười đáp lại, sau đó nhìn sang Rollon trên đấu trường.

Ánh mặt trời chiếu sáng gương mặt Rollon, không biết là ánh sáng mặt trời hay vòng nguyệt quế trên đỉnh đầu xua tan đi nỗi u sầu chưa bao giờ tan biến trong đôi mắt hắn.

Nụ cười của hắn rất xán lạn.

Lúc nhìn thấy Valhein thì không còn rực rỡ như vậy nữa, nhưng vẫn còn mỉm cười.

Dưới mũi Rollon có đeo râu mép ma pháp.

Đây là thông lệ cũ của trận đấu thành bang.

Valhein mỉm cười đi tới chỗ Rollon.

Lúc hai người tới gân, Rollon ném chiến mâu và tấm khiên trên tay, gỡ kiếm, cẩn thận đóng kỹ râu mép ma pháp, đi nhanh vài bước, giang tay cho Valhein ở trước mặt một cái ôm nhiệt tình.
Bình Luận (0)
Comment