Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 446 - Chương 447: Biểu Diễn Hí Kịch

Chương 447: Biểu diễn hí kịch Chương 447: Biểu diễn hí kịchChương 447: Biểu diễn hí kịch

Biểu diễn hí kịch

"Đêm nay, ở quảng trường thị chính, một thể loại hài kịch hoàn toàn mới sẽ được biểu diễn, mà chủ đề của vở kịch chính là trận chiến của bình dân và quý tộc. Đúng vậy, tác giả của vở hí kịch này chính là Valhein, một vị ma pháp sư, một người chiến đấu bất khuất, một tác giả kịch ưu tú, một bình dân. Ta đại diện cho bậc thầy Aeschylus, đại diện cho toàn thể thành viên Học viện Plato, xin mời các vị đêm nay tới trước quảng trường thị chính xem hí kịch Jacques.'

"Đương nhiên, cũng xin mọi người giới thiệu với bạn bè và hàng xóm của mình, nói bọn họ tối nay hãy tới đại sảnh thị chính. Bởi vì, đây có thể là buổi diễn đầu tiên của .Jacques, cũng có thể là buổi cuối cùng."

Một số ít bình dân chìm vào suy tư, phần lớn thì nhanh chóng gật mạnh đầu.

"Nhất định sẽ ủng hộ!"

"Bọn ta nhất định sẽ tới!"

Vì Valhein!'

Vì Valhein!'

Rất nhiều bình dân hét to.

Một số ít quý tộc quay đầu lại nhìn nhóm dân thường, không biết vì sao cứ cảm thấy đám dân thường này giống như có vũ khí trên tay, áo giáp trên người, vì thế vội vàng rời đi.

Trong phòng võ sĩ giác đấu.

Valhein đổi sang một căn phòng ở giữa, yên lặng ngồi đó, hai mắt trống rỗng.

Tiếng bước chân vang lên, cửa sắt mở ra.

"Đây chính là đồ dùng trước đó, một đồng cú mèo cũng không thiếu." Vị trọng tài chiến sĩ Hoàng Kim kia dùng hai tay nâng đồ, đặt ở bên giường.

"Rất cám ơn." Trong mắt Valhein có tia sáng, khẽ gật đầu.

"Có điều, trước khi núi Chiến Thần truyền lệnh xuống, ngài sẽ không thể rời khỏi phòng này. Đương nhiên, cũng sẽ không xuất hiện lĩnh vực cấm ma pháp nữa.' Trọng tài nói.

"Ta biết."

"Bọn ta sẽ đúng giờ đưa cơm cho ngài, chúc ngài có khoảng thời gian an tĩnh ở nơi này." Trọng tài khẽ gật đầu, xoay người rời đi.

Không khóa cửa.

Valhein nhìn cửa sắt, trên mặt hiện lên nụ cười thản nhiên, mở sách ma pháp. Vô số tin nhắn ma pháp chất đống bên trong.

Valhein mở tin của Paloma trước tiên.

"Ta sẽ đảm bảo .Jacques được diễn đúng kỳ hạn."

Valhein nhìn tin nhắn của Paloma, mỉm cười, đáp lại: "Cám ơn, chỉ tiếc là không thể cùng nàng xem nó. Chờ đến khi biểu diễn kết cục cuối cùng, ta sẽ mời nàng."

"Được"

Valhein chậm rãi lật xem sách ma pháp.

Không chỉ có học sinh Học viện Plato, không chỉ học sinh của các học viện pháp thuật nhỏ, vài ma pháp sư có chút nổi tiếng cũng gửi thư tới.

Có người chúc mừng, có người khen ngợi, có người đồng tình, có người cổ vũ.

Sau khi xem xong, Valhein mỉm cười.

Một hồi lâu sau, mở sách ma pháp, chuẩn bị chương trình học ngày mai.

Trong phòng khách gia tộc Rollon.

Lão Tunner cẩn thận kể lại chuyện đã trải qua, ngay cả từng lời nói của Valhein cũng không bỏ sót chút nào.

"Lặp lại lần nữa." Leopold ngồi trên ghế, vẻ mặt như bình thường.

Lão Tunner lần thứ hai kể lại.

Bình tĩnh nghe xong, Leopold chậm rãi đứng dậy, xoay người, nhẹ nhàng vuốt ve chiếc ghế chỉ còn một nửa phần lưng dựa, tay phải run run.

"Nửa bên lưng ghế này, vốn là để lại cho ngươi."

Nói xong, Leopold xoay người lại, nhìn ánh mặt trời ở ngoài cửa.

"Lấy chiến mâu của ta tới đây."

"Ông chủ, hắn là Thần Quyến Giả của Athena, nếu ngài ra tay..."

"Rollon là cháu của ta."

"Thế nhưng..."

Ánh mắt lạnh lùng của Leopold rơi vào trên người lão Tunner.

Cơ thể lão Tunner run lên, xoay người đi ra phía bên ngoài.

Một bóng người bay xuống, chặn lại cửa lớn.

"Lâu rồi không gặp, người bạn cũ của ta." Larens câm gậy ma pháp trong tay, nhìn Leopold ở bên trong.

Lão Tunner sửng sốt một chút, sau đó chậm rãi lùi ra sau. Leopold nhìn chằm chằm Larens.

"Các ngươi đã sớm biết rồi?" Leopold hỏi.

"Sớm biết rồi." Larens nói.

"Tâm của nó, độc ác vậy sao?"

Trong ánh mắt Leopold, bốn bề dậy sóng.

"Hiện giờ không thể động vào Valhein." Larens nói.

"Muốn ta làm đá mài dao cho thánh vực của nó à?" Trên mặt Leopold lộ ra biểu cảm trào phúng hiếm thấy.

"Sau Thánh Vực, bọn ta sẽ không ngăn cản ngươi." Larens nói.

"Ta sẽ chờ." Leopold nói xong thì chậm rãi ngồi xuống.

Larens xoay người rời đi.

"Ngươi sẽ đợi được.' Khóe miệng Larens lộ ra ý cười kỳ lạ.

Mặt trời dân lặn về tây.

Các nơi trong thành phố, có một cái tên không ngừng được lan truyền.

"Các ngươi có nghe gì chưa? Có một bình dân tên là Valhein đã giết chết quý tộc của gia tộc Truyền Kỳ, ở ngay trong trận đấu thành bang..."

"Valhein có viết một vở kịch, đêm nay sẽ biểu diễn ở quảng trường thị chính, nhất định không thể bỏ qua..."

"Valhein thực lợi hại, đáng tiếc núi Chiến Thần sẽ không vì hắn mà dựng tượng ở quảng trường thị chính. Nếu vì hắn mà dựng tượng, ta nhất định sẽ tới sờ. Không sờ vào đầu pho tượng, nó có nghĩa là tấn công; không sờ vào vai pho tượng, nó có nghĩa là khinh thường. Không sờ vào cánh tay pho tượng, nó có nghĩa là tán thưởng. Chỉ muốn sờ vào mu bàn chân pho tượng, bởi vì ta muốn khom lưng kính trọng."

“Anh hùng bình dân chân chính...'

Không quản là khu điện thần, khu quý tộc, khu công xưởng, khu bình dân, khu nô lệ hay là bến cảng, cả tòa thành Athens đang thảo luận về cùng một người.

Lúc mặt trời sắp lặn, người ở bốn phương tám hướng đổ về phía đại lộ Nữ Thần Trí Tuệ, hướng về phía quảng trường thị chính.

Lần này, không có Solon hô hào, không có âm thanh của râu ma pháp, rất nhiều người giống như đã sớm hẹn với nhau.

Hoàng hôn mờ ảo, ráng chiều dần tan vào đất.
Bình Luận (0)
Comment