Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 491 - Chương 492: Chiến Sĩ Kháng Ma Pháp?

Chương 492: Chiến sĩ kháng ma pháp? Chương 492: Chiến sĩ kháng ma pháp?Chương 492: Chiến sĩ kháng ma pháp?

Chiến sĩ kháng ma pháp?

Harnas lại dùng giọng nói thực kỳ quái nói: "Ma pháp cạm bấy này, tốt nhất cũng giao cho Suya.”

"Vậy bọn ta làm gì?" Cecil dở khóc dở cười nói.

"Bảo vệ Suya?" Harnas bất đắc dĩ nửa đùa nửa thật.

Hai ma pháp sư tuy cảm thấy hơi khó chịu nhưng khi ma pháp tiến hóa áo giáp đá thạch anh xuất hiện trên người dì Tabitha, chút khó chịu đó liền tan biến.

“Đừng quên thêm ma pháp phòng ngự cho ta.' Hai vị ma pháp sư cùng nói.

Valhein gật đầu, không ngừng nghỉ tung ra ma pháp phòng ngự cho mọi người, bởi vì tình thế nguy cấp, tiếp đó rất có thể sẽ tiến hành chiến đấu với ma quỷ Hoàng Kim, nếu như giấu đi ma pháp tiến hóa thì rất có thể sẽ gián tiếp hại chết đồng bạn, vì thế Valhein không đóng lại bất cứ thiên phú nào.

"Thiên phú của Suya mạnh thật!"

"Đúng là đứa nhỏ làm người ta yên tâm."

Những chiến sĩ khác không ngừng khen ngợi.

Hai vị ma pháp sư nhìn nhau, xem ra nhóm chiến sĩ này không nhận ra ma pháp tiến hóa, nếu Valhein không nói, bọn họ cũng ăn ý giúp đỡ giấu giếm.

Dì Tabitha cười tửm tỉm nhìn Valhein làm phép cho các chiến sĩ khác, trong nụ cười lại có thêm chút kiêu ngạo, giống như con mình được mọi người công nhận vậy.

Sau khi gia tăng phòng ngự mạnh mẽ cho mọi người, tiếng bước chân trong lối đi ngày càng vang dội hơn.

"Ta làm thuật cạm bẫy, các ngươi lui về sau một chút đi, đừng để phạm sai lầm."

Valhein nói xong thì niệm thần chú: "Thuật cạm bấy."

Cecil vội nói: "Không nên sử dụng cạm bẫy thay đổi địa hình, mặt đất nơi này đều là loại đá đặc biệt cứng rắn, rất nhiều thuật cạm bẫy sẽ mất đi hiệu quả..."

Ma pháp sư Bạch Ngân nói được phân nửa thì đột nhiên ngậm miệng.

Mọi người nhìn thấy, toàn bộ mặt đất con đường rộng khoảng hai mươi mét dài ba mươi mét toàn bộ sụp đổ, biến thành một cái hố to sâu khoảng năm mét, dưới đáy hố là gai đá thạch anh nhọn hoắc, ch¡i chít, dưới ánh sáng lơ lửng chiếu rọi lóe ra tia sáng sắc lạnh.

Nguyên tố địa ở ngoài hố đang ngưng tụ lại tạo thành mặt đất, giống như vết thương đang khép lại vậy, rất nhanh đã giống hệt như mặt đất ở xung quanh. Ánh mắt nhóm chiến sĩ đờ đẫn.

"Đây là thuật cạm bẫy cấp Thanh Đồng sao? Này rõ ràng là ma pháp Thánh Vực!"

Cecil và ma pháp sư Thanh Đồng nhìn nhau, xem ra chính mình hoàn toàn không hiểu gì về sức mạnh của ma pháp tiến hóa.

Valhein nói: "Để tránh xác ma quỷ bị phá hoại quá lớn, ta không sử dụng thêm nguyên tố sức mạnh cho cạm bấy."

"Ta cảm thấy chỉ cần thêm vài thuật cạm bẫy nữa thì chúng ta có thể bình an trốn thoát, đó là nếu như đối phương không có Hoàng Kim." Harnas bất đắc dĩ nói.

Nhóm người đồng loạt gật đầu.

"Chúng ta lui về sau ba mươi mét, ta sẽ phóng ra cạm bấy thứ hai." Valhein nói.

Nhóm người lui về sau, Valhein phóng ra thuật cạm bẫy thứ hai.

"Ma quỷ khá sợ sức mạnh hệ băng, ngươi có muốn gia tăng thêm nguyên tố cho vũ khí của chiến sĩ không?" Cecil hỏi.

Nhóm người nhìn chằm chằm Valhein, thật ra Cecil muốn hỏi là: Khả năng gia tăng nguyên tố của ngươi có biến thái giống như thế hay không?

Valhein gật đầu một cái, đầu ngón tay phải chạm vào thanh kiếm dài thân lực Bạch Ngân của dì Tabitha, niệm thần chú.

"Gia tăng băng sương."

Lấy đầu ngón tay Valhein làm trung tâm, sương trắng xinh đẹp bắt đầu lan ra khắp bốn phương tám hướng, giống như hoa tuyết bao vây lấy cả thanh kiếm dài.

Trong hoàn cảnh sát biên giới Địa Ngục nóng bức, cả thanh kiếm xuất hiện sương trắng cực kỳ bắt mắt.

Hai vị ma pháp sư thở dài, bọn họ gia tăng nguyên tố chỉ có thể làm mũi kiếm sáng lên mà thôi, cái gia tăng băng sương này quá tốt, tương đương với uy lực của ma pháp gia tăng.

"Ngươi là bậc thây về băng, ngươi tới đi."

Rất nhanh, vũ khí của mỗi chiến sĩ đều được sương trắng bao lấy.

"Chúng ta không nên đứng ở bên cạnh hố bẫy, đám ma quỷ kia sẽ cảnh giác, chúng ta làm bộ như chậm rãi tiến vê phía trước đi, như vậy chúng mới xông tới rồi rớt vào trong bẫy. Nếu trong đội ngũ của đối phương có ma pháp sư, kế tiếp ta muốn hành động đơn độc." Carey nói.

Nhóm người gật đầu.

Đột nhiên nhẫn trong tay Carey lóe sáng, từ đầu đến chân châm chậm trở nên trong suốt.

Nhóm chiến sĩ ước ao nhìn thoáng qua chiếc nhãn trên tay Carey.

Valhein phát hiện mình hoàn toàn không nhìn thấy Carey, đột nhiên ở vị trí Carey biến mất có một bóng người trong suốt khẽ động, ánh sáng xung quanh vặn vẹo một cách mất tự nhiên.

Đội ngũ xoay người, chậm rãi đi ra bên ngoài.

Âm thanh sau lưng trở nên rõ ràng hơn.

Đột nhiên một trận âm thanh quỷ khóc sói tru vang lên.

"Cạm bẩy! Có cạm bẩy!"

"Không phải cạm bẫy, là cạm bấy rất lợi hại! Sao lại có cạm bẫy lớn như vậy chứ..."

"Mẹ nó...'

Ngôn ngữ ma quỷ, ngôn ngữ người lùn và ngôn ngữ nhân loại không ngừng vang lên.

Lúc này nhóm người mới quay lại xem thử, những người khác chỉ có thể nhìn thấy ánh sáng mơ hồ lóe sáng và một ít vũ khí tỏa sáng ở xa xa.

"Trong đội của bọn họ không có ánh sáng lơ lửng, xem ra tất cả đêu có khả năng nhìn trong bóng tối." Cecil nói.
Bình Luận (0)
Comment