Chương 516: Ai ôiI ! 1
Chương 516: Ai ôiI ! 1Chương 516: Ai ôiI ! 1
Ai ôil1I
Hắn hô khẽ một tiếng, chân truyền tới cảm giác đau đớn rất nhỏ, sau đó cơ thể bị đánh bay lên giữa không trung.
Hắn cố gắng điều chỉnh cơ thể, thế nhưng đau đớn làm hai chân hắn mất cân bằng, ngã ra sau rơi xuống đất.
“Thuật tường đá!"
Âm!
Ngay nháy mắt chiến sĩ Hắc Thiết rơi xuống đất, thuật tường đá thứ hai mọc lên nặng nề đụng vào lưng hắn.
Phốc...
Chiến sĩ Hắc Thiết phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt tối sâm xoay một vòng trên không trung rồi rơi xuống đất ngất đi. Ma pháp sư tinh thông hệ thủy vội vàng tới chữa trị.
Chỉ vài giây ngắn ngủi, chiến đấu đã kết thúc.
Nhóm võ sĩ giác đấu ở đây ngơ ngác nhìn một màn này, đều không kịp phản ứng vừa xảy ra chuyện gì.
Ma pháp sư võ sĩ giác đấu nhìn chăm chằm bức tường đá thạch anh kia.
"Tốc độ thuật tường đá xuất hiện có thể so với nham thạch đột kích."
"Ma pháp đá thạch anh, hơn nữa không quản là độ dày, độ cứng hay phương diện khác đều mạnh hơn đá thạch anh bình thường."
"Ma pháp của hắn rất kỳ lạ, có chút giống ma pháp tiến hóa trong truyền thuyết, đương nhiên cũng có thể là thiên phú kỳ lạ hoặc sức mạnh huyết mạch."
dulius mỉm cười vỗ tay vài tiếng, nói: "Rất tốt, Valhein chiến thắng võ sĩ giác đấu lính mới cọc thứ năm, có tư cách khiêu chiến võ sĩ giác đấu chính thức cọc thứ tư, kế tiếp ai tới? Mọi người yên tâm, Valhein là một vị ma pháp sư rất hiên lành, hắn sẽ cố gắng né tránh làm bị thương nặng.'
“Ta tới
Đông đảo võ sĩ giác đấu cọc thứ tư hét to.
"Ngươi!" Julius chỉ một chiến sĩ Hắc Thiết xuất sắc quen thuộc.
Những võ sĩ giác đấu khác cũng gật nhẹ đầu, xem ra Julius cũng không nương tay, võ sĩ giác đấu này có thực lực nằm trong top mười cọc thứ tư ở học viện.
Hai bên đứng vững. "Bắt đầu!" Âm thanh của Julius vang lên.
Tường đá dựng lên, chiến sĩ bay lên trời.
Sau khi bức tường thứ năm dựng lên, chiến sĩ Hắc Thiết rơi xuống đất, phun ra một ngụm máu.
Ánh mắt mọi người tê dại.
"Đây đã là tổn thương nhẹ nhất rồi." Valhein nói với Julius.
"Ngài thật sự là một người lương thiện. Julius chân thành ca ngợi.
Nhóm võ sĩ giác đấu không nói gì.
"Người anh em, bọn ta đã quá coi thường ngươi, ta nhận sai. Người cười nhạo Valhein khi nãy lớn tiếng nói.
Rất nhiều võ sĩ giác đấu bất đắc dĩ gật đầu, nhìn nhau.
Vị ma pháp sư này có chút không tâm thường.
Nhóm võ sĩ giác đấu cọc thứ nhất và huấn luyện viên nhíu mày, nhỏ giọng thảo luận.
"Ta cảm thấy áp lực."
"Vốn chỉ có ma pháp sư Bạch Ngân có thể làm ta chú ý mà thôi."
"Cần thận ma pháp sư Thanh Đồng này."
dulius cười ha ha, nói: "Valhein chiến thắng thành viên cọc gỗ thứ tư, chính thức trở thành võ sĩ giác đấu cọc thứ tư. Hiện tại... ai là huấn luyện viên số một hiện giờ?"
"Ông chủ, là ta, Augustu." Một chiến sĩ Bạch Ngân bước ra.
Valhein nhìn một cái, là mẫu đàn ông Bắc Âu vạm vỡ điển hình, thân hình cường tráng cao lớn, cơ bắp cuồn cuộn, cao tâm hai mét tư, nhưng giáp da toàn thân rất bẩn, vắt mỡ ra đủ để xào một chảo đồ ăn.
Có điều da của hắn không sáng bóng như những chiến sĩ khác.
Tất cả võ sĩ giác đấu đều kính trọng nhìn hắn, tổng huấn luyện viên Augustu, địa vị trong đấu trường gần với Vua Giác Đấu Commodus.
"Ngươi chọn ba thành viên của cọc gỗ thứ ba, phải là võ sĩ giác đấu xuất sắc nhất, để tên ma pháp sư tự cao tự đại đáng chết này kiến thức dũng sĩ Sparta chúng ta một chút!" dulius hét lớn.
"Rống!" Tất cả võ sĩ giác đấu đồng loạt giơ cao hai tay, phát ra tiếng gầm rú chỉnh tê.
Valhein mỉm cười, ngược lại có chút thích thú với lời nói của Julius.
"Anh lớn Augustu, để ta làm người đầu tiên đi! Ta muốn thử sức với người anh em này! Xem thử xem có phải hai con lợn sữa trước đó nương tay hay không." Chiến sĩ cười nhạo rồi lại nhận sai trước đó la lớn.
Augustu gật nhẹ đầu, lại chọn thêm hai chiến sĩ Thanh Đồng mạnh mẽ của cọc gỗ thứ ba.
"Chào người anh em, nhìn bên này nè, đúng rồi, ta chính là Segus, ta đã định trước sẽ trở thành võ sĩ giác đấu vĩ đại! Mục tiêu của ta chính là Vua Giác Đấu!"
Valhein mỉm cười nhìn thanh niên tinh thân phấn chấn có mái tóc dài màu đỏ này, quả thực bắt mắt như một con gà trống.
Lông mày của hắn ta khá nhạt nhưng mắt lại rất to, như mắt trâu vậy, mũi tẹt, miệng há đặc biệt to, lúc nói chuyện vẫn luôn lộ ra hàm răng cửa chỉnh tê.
Trong mắt của hắn tựa hồ có một ngọn lửa vĩnh viễn không tắt, trên mặt thậm chí còn phản chiếu ánh trăng nhàn nhạt.
Giống như phần lớn các võ sĩ giác đấu khác, hắn mặc giáp da, cầm khiên, mâu và kiếm ngắn.
"Chúng ta bắt đầu thôi, mắt trâu." Valhein nói.
"Làm sao ngươi biết biệt danh của ta? Ta nổi tiếng như vậy hả?" Vẻ mặt Segus thực mờ mịt.
Rất nhiều võ sĩ giác đấu nhịn không được cười phá lên.
Hai bên đi tới vị trí cách nhau năm mươi mét.
"Thuật tường đá của ngươi vô dụng với ta, đổi ma pháp đi." Segus kiêu ngạo nói.
Valhein gật đầu, nói: "Ta không coi thường đối thủ, nhất là chiến sĩ Thanh Đồng cùng cấp. Ngươi yên tâm, ta sẽ không sử dụng thuật tường đá với ngươi."
"Tốt lắm!" Segus nói xong thì thay đổi sắc mặt, chăm chú nhìn Valhein.
Nháy mắt đó Valhein cảm thấy giống như mình đang ở trong một khu rừng, bị một con hổ dữ nhìn chằm chằm.