Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 517 - Chương 518: Vua Giác Đấu

Chương 518: Vua Giác Đấu Chương 518: Vua Giác ĐấuChương 518: Vua Giác Đấu

Vua Giác Đấu

"Rất tốt! Ta tuyên bố Valhein thành công thăng lên võ sĩ giác đấu cấp bậc cọc gỗ thứ ba." dulius nhìn cả tòa đấu trường bị Valhein khuấy đảo tới mức bừng bừng sức sống, vẻ mặt đầy tươi cười.

Vẻ mặt của rất nhiều võ sĩ giác đấu trở nên khó coi.

Segus cười tủm tỉm nói: "Các người anh em cọc gỗ thứ hai, các ngươi nên trực tiếp đầu hàng đi cho rồi. Các ngươi cũng chỉ là Thanh Đồng mà thôi, chẳng qua kỹ thuật mạnh hơn bọn ta một chút, sức mạnh lớn hơn bọn ta một chút, kinh nghiệm phong phú hơn bọn ta một chút, chạy không thoát khỏi kết cục bị bùn nhão chảy vào tai đâu. Ít nhất phải là thần lực Bạch Ngân mới may ra chạy qua được đầm lầy này, nhưng cũng sẽ bị giảm bớt tốc độ rất lớn."

"Ngươi phản bội nhanh quá đấy."

“Ta đây rõ ràng là ăn ngay nói thật, đúng không?”

Nhóm võ sĩ giác đấu không thể làm gì được Segus.

Nhóm chiến sĩ nhìn về phía chiến sĩ Bạch Ngân.

"Segus nói không sai, căn cứ vào các dấu hiệu suy đoán thì chỉ có thân lực Bạch Ngân mới không bị rơi xuống đầm lầy, nhưng sẽ bị kéo chậm tốc độ, nếu nắm giữ sức mạnh không tốt thì vẫn có thể rơi vào."

"Không sai, thuật đâm lầy của hắn rõ ràng có thiên phú chậm chạp."

"Ma pháp sư Thanh Đồng có nhiêu thiên phú như vậy, có để người ta sống không chứ?"

Một ma pháp sư Bạch Ngân bất đắc dĩ nói: "Không chỉ thiên phú, rõ ràng còn có sức mạnh huyết mạch."

"Cái gì? Chẳng lẽ là Aristoteles thứ hai?"

Mọi người kinh hãi, kinh ngạc nhìn Valhein.

"Vừa nấy ta có nhìn thấy Aristoteles."

"Người anh em à, ngươi không phải là học sinh của Aristoteles chứ?" Segus hét to.

Valhein mỉm cười nói: "Ta có thể tính là học sinh của hắn."

"Xong rồi..."

Sĩ khí của đấu trường giống như đột nhiên bị Thần Gió thổi đi, vẻ mặt của đám người xám xịt.

Nhất là nhóm võ sĩ giác đấu kỳ cựu, trong mắt giống như phừng lên nỗi sợ bị Aristoteles chi phối.

"Sẽ không giống như lần đó, cuối cùng phải là Commodus ra tay mới thắng được Aristoteles chứ?”

"Vua Giác Đấu tới!"

Mọi người đột nhiên đồng loạt nhìn về phía lộ đài trên miệng rồng.

Một chiến sĩ cao lớn đội mũ giáp sư tử mạnh mẽ khoanh tay đứng ở nơi đó như một pho tượng Anh Hùng, toàn thân tỏa ra khí thế như ngọn lửa bùng cháy.

Bên tai thậm chí có thể nghe thấy tiếng lửa đốt phừng phừng.

Giống như có thể thiêu đốt cả tòa đấu trường, cũng có thể đè sập cả tòa đấu trường.

Nửa thân trên hắn để trần, quanh người chỉ chít vết thương, cơ thể giống như được đúc bằng đồng, mơ hồ có ánh kim nhàn nhạt.

"Commodus." Julius mỉm cười ngoắc ngoắc Vua Giác Đấu ở phía xa.

Commodus đặt tay phải lên trước ngực trái, hơi cúi đầu chào hỏi Julius, sau đó một lần nữa khoanh tay, hiên ngang nhìn nhóm người.

"Guồng quay tơ của Nữ Thần Vận Mệnh chậm rãi chuyển động, sợi tơ của hai người mang vận mệnh đã gặp nhau ở đấu trường, là Commodus trở thành Vua Giác Đấu suốt mười một năm có một không hai, hay là học sinh của Aristoteles sẽ báo thù cho thầy mình, tất cả sẽ trình diễn ở Sparta..." Segus giống như thi sĩ bắt đầu ngâm nga.

Một đám đàn ông thô kệch trợn trắng mắt, bọn họ căm ghét nhất chính là điệu bộ của đám thi sĩ.

Valhein khá bất ngờ liếc mắt đánh giá Segus, không ngờ trong số nhóm chiến sĩ Sparta lại có người tinh thông hí kịch, cứ tưởng đâu trong đầu óc người Sparta chỉ có cơ bắp mà thôi.

dulius mỉm cười: "Nhóm võ sĩ giác đấu thân mến của ta, Vua Giác Đấu đang chăm chú nhìn các ngươi đấy, chẳng lẽ các ngươi không muốn chiến thắng ma pháp sư ngoại lai này, nhận được sự chú ý và ca ngợi của Vua Giác Đấu hay sao? Augustu, ngươi chọn ba người trong số cọc gỗ thứ hai đi."

Augustu gật đầu một cái, lại chọn ba người.

Vẻ mặt Valhein so với khi nãy lại càng nghiêm nghị hơn.

Ba người này cũng đều là chiến sĩ Thanh Đồng, thế nhưng lại làm người ta có cảm giác hoàn toàn khác trước.

Hai người trước hung ác như hổ báo, người thứ ba mới nhìn trông không hề hung ác độc địa gì, có vẻ rất ôn hòa, nhưng Valhein biết, đó là một con voi.

dulius mỉm cười: "Ubiku đã từng chiến thắng chiến sĩ Bạch Ngân bình thường." Valhein gật đầu, nói: "Vậy ta sẽ dùng pháp thuật tấn công khá nhu hòa."

Valhein lục tục đối chiến với ba chiến sĩ Thanh Đồng.

Hai trận trước Valhein đều dùng thuật đầm lầy thoải mái chiến thắng.

Ubiku bước đi trên chiến trường.

Đây là một người trung niên tóc dài thắt thành bím ở phía sau, xem ra hẳn là người Thrace.

"Ngươi là một ma pháp sư nhân từ, không phải là tự đại." Ubiku nói.

Nhóm võ sĩ giác đấu khác muốn phản bác nhưng lại tìm không ra lý do.

"Dù sao ta cũng là thành viên của Học viện Đệ Nhất, không cần bởi vì thắng bại nhất thời mà làm bị thương người khác." Valhein mỉm cười nói.

"Tốt lắm. Như vậy kế tiếp, ta cũng sẽ cố gắng không làm ngươi bị thương." Ubiku ngẩng cao đầu, sắc màu Thanh Đồng uyển chuyển như dòng nước chậm rãi khuếch tán trên người.

"Chỉ cần ngươi có thể tiếp cận ta trong vòng năm mét thì coi như ta thua."

"Cho phép ta dùng mâu không?” Ubiku cầm hai cây mâu trong tay.

"Quy tắc thi đấu chính quy là gì?" Valhein hỏi.

dulius nói: "Trong khi chiến đấu đoàn đội thì không có bất cứ hạn chế nào, bởi vì trước khi giao chiến ma pháp sư đã thi triển một lượng lớn ma pháp phòng ngự cho chính mình. Nếu một mình đối chiến thì ma pháp sư có thể tăng thêm một pháp thuật phòng ngự cho mình.”
Bình Luận (0)
Comment