Chương 522: Chấn động cọc gỗ thứ nhất (3)
Chương 522: Chấn động cọc gỗ thứ nhất (3)Chương 522: Chấn động cọc gỗ thứ nhất (3)
Chấn động cọc gỗ thứ nhất (3)
Một vị ma pháp sư Bạch Ngân lẩm bẩm: "Sương mù dày đặc, áp lực nước, ẩm ướt hoặc trơn trượt, huyết mạch của Valhein này có lẽ không bằng Aristoteles nhưng thiên phú tốt thì tựa hồ còn nhiều hơn cả Aristoteles..."
"Xong rồi, khắc tinh của chiến sĩ xuất hiện rồi!" Vẻ mặt Segus tuyệt vọng.
"Người tới, dẫn Didos tới điện thần điều trị. Kế tiếp." Julius vẫn tươi cười như trước.
Chiến sĩ Bạch Ngân thứ hai cười khổ nói: "Ta có thể trực tiếp chịu thua không?"
"Muốn từ bỏ vinh quang của võ sĩ giác đấu à?" Augustu nói.
"Thật ra có thể đổi thành khoảng cách của ma pháp sư để áp sát chiến thắng hắn." Chiến sĩ Bạch Ngân kia nói.
Ánh mắt võ sĩ giác đấu toàn trường sáng lên.
Khoảng cách làm phép của ma pháp sư Thanh Đồng là bốn mươi mét, mà khoảng cách làm phép của Bạch Ngân là sáu mươi mét, nếu là ma pháp phạm vi lớn thì khoảng cách làm phép còn có thể kéo dài.
"Các ngươi không phát hiện khoảng cách của thuật cạm bẫy đã vượt quá phạm vi làm phép của ma pháp sư Thanh Đồng rồi à?" Một ma pháp sư nói.
Vị ma pháp sư Bạch Ngân kia cười lạnh nói: "Đừng có nằm mơ. Ma pháp tiến hóa có thể làm cự ly của hệ ma pháp gia tăng gấp bội, ngoại trừ ma pháp sư Hoàng Kim sớm sử dụng thuật bay lượn, bằng không, chỉ riêng nham thạch đột thứ của Valhein thôi không biết đã chết bao nhiêu ma pháp sư. Các ngươi có biết ma pháp tiến hóa có một biệt danh không? Gọi là ma pháp sư dao phay, bởi vì ma pháp sư có ma pháp tiến hóa giết chết ma pháp sư cùng cấp đơn giản như băm đồ ăn vậy. Chỉ có điêu, sức mạnh của Valhein có chút mạnh mẽ, ma pháp sư và chiến sĩ cấp cao cũng sẽ giống như đồ ăn thôi."
"Tiếp tục!" Augustu nói.
Chiến sĩ Bạch Ngân thứ hai bất đắc dĩ ra sân.
Valhein từ bỏ dựng pháp đài đại địa, trực tiếp sử dụng thuật cạm bẫy dưới chân chiến sĩ Bạch Ngân.
"Ta đầu hàng!" Chiến sĩ Bạch Ngân vừa rơi xuống vừa hô to.
Chỉ còn lại một trận chiến cuối cùng.
Mọi người nhìn vị chiến sĩ Bạch Ngân thứ ba, tổng huấn luyện viên Augustu.
Augustu vừa tiến ra sân vừa nói: "Ta chỉ có thể toàn lực chiến đấu ba phút, sau ba phút nếu không thể thắng thì ta thua là không thể nghi ngờ. Tất cả mọi người phải quan sát thật kỹ trận chiến của hai bọn ta."
"Vâng!" Tất cả võ sĩ giác đấu đáp lại, thân thái sáng ngời, hai mắt sáng như đèn pha.
"Rốt cuộc có thể nhìn thấy tổng huấn luyện viên đại nhân dốc toàn lực rồi!"
"Đúng vậy, cũng gần nửa năm rồi hắn không đánh toàn lực."
"Nghe nói năm đó hắn từng đánh hòa với Aristoteles."
Ở ngoài trăm mét, Augustu đứng lại, bên ngoài làn da màu đồng của hắn bôi một tầng đất vàng nhẵn nhụi suy yếu, trong đêm tối, ánh mắt của hắn thậm chí còn mờ hơn cả chiến sĩ bình thường.
"Có thể bắt đầu rồi." Augustu nói.
Gương mặt chữ điền của Augustu giống như đá tảng nhìn vê phía Valhein.
Valhein nói: "Nếu như đối phó với chiến sĩ Bạch Ngân bình thường, ta có thể không cần người hầu, thế nhưng đối phó với một võ sĩ giác đấu đặc biệt mạnh mẽ như ngài, nếu không cần người hầu thì không chỉ là khinh địch, còn là ngu xuẩn."
Augustu gật đầu, nói: "Cho dù là Aristoteles năm đó cũng dựa vào người hầu Thần Tích mới có thể chiến thắng ta."
Valhein có chút sửng sốt, tên biến thái chết tiệt Aristoteles kia đã không còn ở nơi này mà vẫn gián tiếp giả ngầu được một phen.
"Năm đó thầy Aristoteles có mấy người hầu Thần Tích?" Valhein hỏi.
"Lúc ở cấp bậc Bạch Ngân, hắn có một người hầu Thần Tích, hai người hầu Kỳ Tích."
Valhein đột nhiên cảm thấy trong lòng thực ấm áp, ít ra xét về phương diện người hầu thì mình cuối cùng cũng không bị Aristoteles hoàn toàn nghiền ép.
Valhein trước tiên gọi ra Thần Lùn Lửa.
"Trên tay thần lùn sao lại có thể đeo tám chiếc nhẫn ma pháp chứ!" Segus một lần nữa bùng nổ văng tục.
"Là tám chiếc nhẫn thuật hỏa cầu." Một ma pháp sư bổ sung.
"Còn đáng tiên hơn toàn thân cao thấp của ta luôn!" Trên mặt Segus tràn đầy tuyệt vọng.
Nhóm võ sĩ giác đấu dùng ánh mắt quái dị nhìn Valhein.
"Triệu hoán người hầu Hắc Thiết!"
Vương Đại Chùy cưỡi dê hùng hổ từ trong trận pháp ma pháp xuất hiện.
"Lại còn một kỹ sĩ đầu đội vương miện, áo giáp lóe sáng, ta nói này Valhein, ngươi tới đây khoe của đấy hả?" Segus hô to.
Nhóm võ sĩ giác đấu cũng cùng chung mối thù nhìn sang Valhein. 'Be be...
Hắc Ma Dương đột nhiên coi thường liếc mắt nhìn thoáng qua Segus, sau đó lệch miệng dê không ngừng nhai nhai.
"Hình như ta nghe thấy con dê này đang mắng ta là quỷ nghèo...' Cả người Segus đần hẳn ra.
"Ha ha ha ha..." Nhóm võ sĩ giác đấu cười to.
Vương Đại Chùy cực kỳ lễ phép nói: "Ngươi nghe nhầm rồi, nhân loại, nó không phải mắng, nó chỉ nói ra một sự thật mà thôi."
Nhóm người lần thứ hai cười phá lên.
Valhein rất muốn đá Vương Đại Chùy một cước, từ khi vớt được chỗ tốt từ chiến trường thân ma cổ xưa, Vương Đại Chùy bắt đầu cà phất cà phơ.
Ánh mắt Augustu rơi vào chiếc vương miệng trên đầu Địa Ngạo Thiên và Vương Đại Chùy.
"Cả hai bọn họ đều là người hầu Thần Tích..." Augustu nói.
-Đúng vậy.'
Tiếng cười im bặt ngừng lại.
"Be be..." Hắc Ma Dương quay đầu nhìn một vòng toàn trường.
Nhóm võ sĩ giác đấu dở khóc dở cười.
Nhóm ma pháp sư thì khẽ thở dài.
"Có tiên thật tốt."
Valhein ngẩng đầu nhìn sang Augustu.
"Thân phận của ngươi không tâm thường, ta sẽ dốc toàn lực ứng phó."