Chương 525: Trận đấu hành hình
Chương 525: Trận đấu hành hìnhChương 525: Trận đấu hành hình
Trận đấu hành hình
Đột nhiên dưới chân truyền tới lực cản, tiếp sau đó là kim đâm đau đớn và cảm giác tê liệt rất nhỏ.
"Trúng kế rồi!"
Chiêu sâu của cạm bẫy không phải năm mét như trước đó, tối đa ba métI
Augustu cúi đầu nhìn, chỉ thấy hai chân mình giẫm lên trên đống gai nhọn chỉ chít.
Bên ngoài gai ngọn lóe sáng màu kim loại, còn có lấm tấm màu xanh nhạt.
Cạm bẫy nguyên tố kim loại.
Augustu than nhẹ một tiếng, nếu là thời kỳ hoàn toàn khỏe mạnh thì hắn đã sớm phát hiện rồi, nhưng hắn bị thương đã nhiều năm, không bằng thực lực năm xưa.
“Ta chịu thuat"
Âm thanh của Augustu quanh quẩn trong đấu trường.
Sương mù trắng tản đi, Augustu ngồi dưới đất, hai chân cách mặt đất một khoảng, thần lực Bạch Ngân theo bước chân của hắn chậm rãi tràn ra, lẫn bên trong còn có chút chất độc màu xanh lá cây và máu biến thành màu đen.
Rất nhanh, chất độc biến mất, thần lực Bạch Ngân bao trùm bàn chân, Augustu đứng dậy.
"Tổng huấn luyện viên, hắn làm sao làm được vậy?" Segus nghi hoặc khó hiểu.
Augustu suy nghĩ một chút rồi nói: "Valhein ngay từ bắt đầu đã không phải muốn nhanh chóng giải quyết ta. Trước tiên hắn lợi dụng chiều sâu của bẫy rập chế tạo ra ảo giác cho ta, để ta cho rằng cạm bẫy sâu năm mét. Sau đó lại lợi dụng sức mạnh thiên phú ảnh hưởng tới thính giác của ta. Cuối cùng sử dụng chiến thuật đơn giản nhất nhưng cũng là cốt lõi nhất, sương mù dày đặc phối hợp với cạm bấy. Thị lực và thính lực của ta đều bị tổn thương, kế tiếp căn bản không có sức chống cự."
Augustu quay đầu nhìn Valhein, nói: "Tương lai của ngươi sẽ không có giới hạn, bởi vì ngươi không phải dùng sức mạnh ma pháp để chiến thắng ta, mà là dùng trí tuệ ma pháp."
"Ngài quá khen rồi, ta chẳng qua là may mắn mà thôi." Valhein nói.
Người đàn ông thô kệch cao hai mét tư này đột nhiên hơi cúi đầu làm lễ, nói: "Cám ơn sự nhân từ và lương thiện của ngươi. Nếu như ngươi gia tăng nguyên tố hỏa hoặc nguyên tố phong trong cạm bấy thì không chỉ làm ta bị thương, thậm chí còn có khả năng hủy hoại hoàn toàn thính giác của ta."
"Đầu là võ sĩ giác đấu cùng học viện, không cần phải ra tay quá nặng. Huống chi nếu ngươi không bị thương, chúng ta thắng bại thế nào cũng chưa chắc." Valhein mỉm cười nói.
"Ngài đúng là một người khiêm tốn." Augustu nói.
Ánh mắt nhóm võ sĩ giác đấu rơi vào người Địa Ngạo Thiên và Vương Đại Chùy, hai người này từ khi bắt đầu vẫn chưa ra tay.
"Ta tuyên bố, Valhein vinh dự trở thành võ sĩ giác đấu cọc gỗ thứ nhất!" Julius nói.
"Rống!" Một vài võ sĩ giác đấu giơ nắm tay, miệng phát ra tiếng hoan hô, là lễ nghi chúc mừng cọc gỗ thứ nhất.
Thế nhưng ngoại trừ Segus và nhóm ma pháp sư đầy phấn khởi, phần lớn võ sĩ giác đấu đều ỉu xìu.
dulius cười tủm tỉm nói: "Đám đũy nhỏ bé thân mến của ta, nhìn thấy không hả? Đấu trường này giống như một cái giếng, đám các ngươi chỉ là lũ ấch ngồi đáy giếng ở truông mà thôi. Sparta này chẳng qua là một cái giếng lớn hơn một chút. Bây giờ có một con đại bàng xẹt qua miệng giếng, các ngươi đã cảm nhận được sức mạnh của hắn chưa? Nói cho ta biết, cảm nhận được chưa?"
"Cảm nhận được!" Võ sĩ giác đấu nhỏ giọng nói.
"Đám đũy thiến không có trứng các ngươi, ta không nghe được." Sắc mặt .Julius thay đổi, ánh mắt lạnh như băng.
"Cảm nhận được!" Tất cả võ sĩ giác đấu đều cố sức rống to.
"Rất tốt, cảm nhận được thì tốt rồi." Julius lại khôi phục dáng vẻ cười híp mắt: "Ngày mai Học viện Đệ Nhất chúng ta sẽ tham gia nhiều trận thi đấu giác đấu, nhưng cọc gỗ thứ nhất hoặc cấp bậc Thanh Đồng chỉ có thể tham gia năm trận. Một trận đấu thú, một trận trận đấu hành hình, ba trận thi đấu mười người, ta sẽ để Valhein liên tục tham dự năm trận, các ngươi có ý kiến gì không?”
"Không có!" Tất cả võ sĩ giác đấu đều tâm phục khẩu phục.
"Như vậy, các ngươi nên làm sao chúc mừng võ sĩ giác đấu cọc gỗ thứ nhất xuất hiện?" Âm thanh của .Julius truyền khắp toàn trường.
"Rống!" Tất cả võ sĩ giác đấu giơ cao hai tay, siết chặt nắm đấm, đầu hướng tới trước, lớn tiếng rống to, phần cổ lộ gân xanh.
Trên mặt Valhein chợt lóe lên chút nghi hoặc.
"Đi thôi, người bạn ma pháp sư thân mến kiêm cọc gỗ thứ nhất của ta, chúng ta trở về tâm sự chuyện hợp tác thôi. Julius nói xong câu này mới gỡ ria mép, ôm vai Valhein cười tủm tỉm đi trở về.
Tất cả nhóm võ sĩ giác đấu đều nhìn chằm chằm bóng lưng Valhein, suy nghĩ phức tạp.
Lời này của .Julius không phải nói cho Valhein nghe, mà là nói với đám võ sĩ giác đấu ở đây.
Ngay cả tổng huấn luyện viên cũng không chiếm được loại ưu đãi này.
Valhein vừa theo Julius đi vào bên trong vừa nghiêng đầu nhìn thoáng qua lộ đài trên miệng rồng.
Bóng dáng Vua Giác Đấu đã biến mất không thấy nữa.
Valhein và .Julius trở lại phòng tiếp khách.
dulius đặt mông ngồi xuống chiếc ghế dài có thể vỡ nát bất cứ lúc nào, mỉm cười nói: "Ngươi có chút lo lắng về trận đấu hành hình đúng không?”
Valhein gật đầu.
"Tại sao chứ?” Julius hỏi.
"Trận đấu hành hình của Sparta có phải là lợi dụng các phương pháp hành hạ tù binh hoặc tù nhân đến chết, sau đó dựa vào tiếng hoan hô của người xem quyết định, người nào được hoan hô nhiều hơn thì người đó sẽ chiến thắng?" Valhein hỏi.
"Đúng vậy. Tiếng hoan hô trong trận đấu hành hình của Aristoteles vẫn luôn cao nhất." dulius nói.