Chương 543: Khe núi vứt bỏ đứa nhỏ
Chương 543: Khe núi vứt bỏ đứa nhỏChương 543: Khe núi vứt bỏ đứa nhỏ
Khe núi vứt bỏ đứa nhỏ
"Đàn ông qua hai mươi lăm tuổi vẫn độc thân chưa kết hôn, theo luật pháp ở Sparta bọn ta nhận định rằng bọn họ cố ý không chịu cưới, phạm phải hành vi tội ác phá hỏng quốc gia. Dù sao thì người của Sparta bọn ta quá ít, nếu không cưỡng chế kết hôn sinh con thì nhân số sẽ ngày càng ít, tất nhiên sẽ bị các thành bang khác thay thế. Vì thế cứ tới thời gian nhất định sẽ kéo đám đàn ông độc thân ra diễu phố thị chúng. Ngươi xem đi, phần lớn bọn họ đều không thèm để tâm, đã quen luôn rồi."
"Lời bài hát của bọn họ cũng là một phần của trừng phạt à?" Valhein hỏi.
"Ha ha, đúng vậy. Người đi trên đường đều đang cười bọn họ, quá đáng thương." Segus nói.
"Không ngờ Sparta lại không hữu nghị với chó độc thân như vậy, đúng là quá thảm” Giọng của Valhein tràn đây đồng cảm.
"Chó độc thân? Từ này hay đấy, ha ha."
Segus vừa cười vừa hồ to với nhóm đàn ông độc thân đang bị trừng phạt kia: “Chó độc thân, mau mau kết hôn đi, kết hôn rồi thì không bị trừng phạt nữa. Chó độc thân!"
Người đi đường gân đó cười ha ha.
Một vài đứa bé cũng học theo gào to: “Chó độc thân! Chó độc thân..."
Nhóm chó độc thân đang diễu hành tức giận trừng Segus.
Segus quay trở về xe ngựa, nói: "Ta tuyệt đối sẽ không giống như bọn họ, ta nhất định sẽ kết hôn trước tuổi hai lăm."
"Có mộng tưởng là rất tốt." Valhein nửa đùa nửa thật nói.
"Sparta bọn ta cưỡng chế kết hôn, chỉ cần thương lượng xong với cô gái mình thích, tìm thời cơ dẫn theo anh em cướp về nhà được thì coi như kết hôn. Vì thế ta không sợ độc thân.' Segus nói.
"Vấn đề là, có cô gái nào thích ngươi không?" Valhein hỏi.
Segus có chút sửng sốt, gãi gãi đầu nói: "Mấy năm nay ta vẫn luôn tập trung vào đấu trường, đúng là không quen biết cô gái nào. Trước đây ta còn tưởng rằng sau khi trở thành võ sĩ giác đấu mạnh mẽ thì sẽ có gái tỏ tình với mình, kết quả căn bản không có ai cả. Đáng giận nhất chính là đêm qua ta nhìn thấy trên bức tường bị ghi nguệch ngoạc bên ngoài thậm chí còn có thiếu nữ tỏ tình với Địa Ngạo Thiên và Vương Đại Chùy."
"Vì thế, ngươi cũng là chó độc thân." Valhein nói.
Segus tự lẩm bẩm: "Hình như cũng không sai." Xe ngựa tiếp tục tiến tới, ra khỏi thành, tới khe núi vứt bỏ ở bên ngoài thành Sparta.
Valhein xuống xe ngựa, lông mày và mũi hơi nhíu lại.
Mùi hôi thối nhàn nhạt lan truyên trong không khí.
"Đây là mùi của khe vứt bỏ, aiz...' Segus than nhẹ.
“Chúng ta vào thôi.
Hai người chậm rãi đi tới phía trước.
Ngọn núi màu xám nhạt trông giống như khung cửa khổng lồ, bên trong để lại một con đường đủ để mười cỗ xe ngựa có thể chạy song song.
Lối vào khe sâu, một đội binh sĩ Sparta mặc áo giáp màu đen đi tới đi lui.
Bọn họ nhìn Valhein và Segus một chút rồi tiếp tục tuần tra.
Hai người tiến vào khe sâu, đi hơn mười phút thì phía trước rộng rãi thoáng đãng hơn.
Đồng cỏ xanh mướt trải rộng, từng dãy nhà gỗ cũ kỹ màu nâu nằm chi chít ở giữa, nóc và tường nhà gỗ đen sì, giống như bị nước mưa thấm ướt.
Ở xa hơn một chút là những gò đất nhỏ cao thấp chập chùng, xa hơn là gò đất bị phong hóa lộ ra chút trắng bệch.
Valhein thu hồi tầm mắt, hai người đi thẳng tới trước, cũng nhìn những căn nhà gần đó.
Tiếng trẻ con khóc không ngừng vang lên.
Một vài người đi tới đi lui, nữ giới chiếm đa số.
Có người phụ nữ đưa lưng về phía nhóm người, đang cho đứa bé bú.
Có người phụ nữ vừa rơi nước mắt vừa dỗ dành đứa bé trong lòng.
Có người đang đút cơm nước cho đám trẻ.
Cũng có người dọn dẹp nhà gỗ cũ nát, để đám nhỏ nằm ngủ.
Một thiếu nữ mặc áo đen đi ra khỏi một căn nhà gõ, khẽ thở dài rồi quay đầu nhìn về khe núi.
Thân hình thiếu nữ nhỏ nhắn xinh xắn, mái tóc màu đen rũ xuống, phần tóc mái che khuất hơn nửa bên mặt.
Thế nhưng tròng mắt thiếu nữ có màu hồng nhạt.
Giống như kim cương hồng vậy.
Ánh mắt của nàng tựa hồ có ma lực kinh người khiến người ta chỉ liếc mắt một cái thì khó lòng quên được.
Valhein nhìn thiếu nữ, thiếu nữ cũng nhìn lại. Hai người bốn mắt nhìn nhau.
Valhein dừng lại, gật nhẹ đầu chào hỏi, thiếu nữ nháy mắt một cái như mỉm cười nhưng lại không lộ ra chút biểu hiện nào, gật nhẹ đầu rồi đi tới một căn nhà khác.
Segus than nhẹ một tiếng, nói: "Tuy luật pháp là phải ném những đứa bé yếu ớt vào trong khe sâu, nhưng người thân không vứt bỏ bọn họ. Rất nhiều bà mẹ sẽ tới đây để cho đám trẻ có sữa bú, nhưng số lần sẽ dần dần ít đi, cuối cùng rồi cũng sẽ từ bỏ. Có một vài người tốt có thời gian rảnh rỗi sẽ tới chăm sóc đám nhỏ.
"Thành bang không cấm các nàng ấy à?" Valhein hỏi.
"Pháp luật thành bang không có quy định không được cứu giúp trẻ con, thậm chí còn quy định nếu trẻ nhỏ có thể sống tới ba tuổi thì người Sparta có thể nhận nuôi. Một số ít cha mẹ sẽ nuôi nấng đứa bé tới ba tuổi rồi xin nhận nuôi chúng. Thực tế thì ta biết khá nhiều chiến sĩ bị vứt bỏ như thế."
"Thì ra là thế." Valhein nói.
"Ngươi tới nơi này vì muốn quyên góp à? Nơi đó là thùng quyên góp." Segus chỉ về phía một cái thùng gỗ.