Chương 545: Kiếm Vinh Quang
Chương 545: Kiếm Vinh QuangChương 545: Kiếm Vinh Quang
Kiếm Vinh Quang
"Thật, hơn nữa giá cả cũng không đắt. Hôm nay ta muốn tìm người của thương hội Plato thường trú ở Sparta, trực tiếp để bọn họ chế tạo ma dược." Valhein nói.
Segus cười nói: "Vậy thì tốt quá. Sau này có thời gian, ta cũng sẽ tới đây hỗ trợ. Có điều... nếu ngươi không ở Sparta thì phải làm sao bây giờ?"
"Julius sẽ làm tốt tất cả." Valhein nói.
"Vậy thì chưa chắc." Segus nhỏ giọng nói.
"Chỉ cần hắn hợp tác với ta một ngày, muốn kiếm được nhiều tiền hơn thì chắc chắn sẽ làm tốt." Valhein nói.
Đúng lúc này, ở phía sau vang lên một âm thanh hùng hậu.
"Ta cũng tới hội từ thiện hỗ trợ."
Segus vừa mừng vừa sợ, quay mạnh đầu lại.
Valhein chưa từng nghe qua âm thanh này, xoay người nhìn lại.
Một người đàn ông cao lớn mặc đồ đen đứng ở phía sau, đầu đội mũ mềm màu xám, trông hắn như một tòa tháp sắt, hai người phải ngửa đầu lên mới có thể thấy rõ được toàn diện người đàn ông này.
Làn da màu đồng, gương mặt vuông vắn, đôi mắt màu nâu đậm, vết sẹo bắt mắt từ phần trán bên trái kéo dài tới bên phải, giống như một khe rãnh.
Cho dù bị lớp áo đen bao trùm nhưng cơ thể hắn vẫn giống như những ngọn núi nhỏ chen chúc nhô ra bên ngoài. Hai cánh tay khoanh trước ngực, tay áo phồng lên như sắp rách toạc tới nơi.
"Xin chào Vua Giác Đấu Commodus các hạ tôn kính." Segus vội vàng khom lưng hành lễ.
"Thân phận võ sĩ giác đấu của ta hằng năm thu vào quả thực không tới hai vạn đồng vàng đại bàng." Khóe miệng Commodus lộ ra nụ cười thản nhiên.
Segus cười xấu hổ.
"Xin chào, Vua Giác Đấu Commodus các hạ." Valhein gật nhẹ đầu.
"Đều là người mình cả, đừng khách sáo như vậy." Commodus lộ ra nụ cười hiền lành.
"Khụ... Commodus các hạ, trước đây ngài cũng tới nơi này sao?" Segus lấy can đảm ngẩng đầu hỏi.
Commodus nhìn một vòng khe sâu, trong mắt tựa hồ có mây đen ngưng tụ.
"Trên gò núi sau căn nhà kia, chính tay ta đã đào hố để chôn em trai ta. Một đứa con trai của ta cũng chôn cất ở bên cạnh."
"Xin lỗi, ta không nên hỏi bậy." Segus vội nói.
Ánh mắt Commodus thực thản nhiên, nói: "Sai không phải ngươi, cũng không phải ta."
Hắn vẫn khoanh tay trước ngực như cũ, giống như mãng xà quấn chặt.
"Ngươi không muốn làm chút gì đó cho khe sâu vứt bỏ này sao?" Valhein hỏi.
"Ta không có hứng thú với chuyện làm chúa cứu thế." Commodus không nhìn Valhein, vẫn như cũ nhìn phương xa.
"Ta rất có hứng thú làm chuyện ta muốn làm." Valhein cười nhạt một tiếng.
"Bao giờ hội từ thiện của ngươi thành lập? Ta muốn quyên góp." Commodus nói.
"Ngươi không sợ bị tổn hại danh tiếng sao?" Valhein hỏi.
"Thỉnh thoảng bị người ta mắng cũng là chuyện tốt, ngươi nói xem đúng không, kẻ đọc sách trên sân đấu?" Khóe miệng Commodus lộ ra độ cong vi diệu.
Valhein cười cười, nói: "Ta đã xem qua nơi này rồi, chuẩn bị trở vê mua ma dược, Commodus các hạ ở lại nơi này hay cùng trở về?"
"Cùng trở về đi, cũng lâu rồi ta không rời khỏi thành, vừa vặn đi bộ một chút." Commodus nói.
"Lời mời của ngài làm chúng ta rất vinh hạnh." Segus vội vàng nháy mắt với Valhein.
Valhein chỉ mỉm cười.
Ba người xoay người đi ra ngoài hẻm núi.
Thiếu nữ ở trong phòng đưa bàn tay trắng nõn vịn khung cửa nhìn ba người, nhìn về phía bóng lưng Valhein.
Con ngươi sáng lóng lánh như viên đá quý hồng nhạt.
Ba người rời khỏi khe sâu, chậm rãi đi về phía thành Sparta, hai cỗ xe ngựa theo phía sau.
Commodus buông thống hai cánh tay.
Valhein nhìn tòa thành hùng vĩ ở phía trước, tường thành cao như tòa nhà mười tâng, mặt trên tường thành đủ rộng để cung cấp cho bảy tám cỗ xe ngựa chạy song song.
Đó là tòa thành to lớn do phân thân Thần Linh xây dựng nên.
Bức tượng Thần Zeus, Hera và Ares to lớn có thể thấy rất rõ ràng.
Bọn họ không chỉ là chúa tể bầu trời, tựa hồ cũng là chúa tể vùng đất này.
"Ngươi chuẩn bị tham gia cuộc thi đấu Vua Giác Đấu năm nay hả?" Giọng nói của Commodus lại càng hiền hòa hơn khi nấy. "Ừ, vất vả tới Sparta một lần, lại gặp được trận thi đấu giác đấu nổi tiếng như vậy, sao có thể không tham gia chứ." Valhein nói.
Năm nay có người, có lẽ còn hơn ta. Commodus nói.
Segus kinh hãi, khó tin nhìn vị Vua Giác Đấu này.
Ở trong suy nghĩ của võ sĩ giác đấu, Commodus khẳng định chính là hóa thân của Chiến Thần.
"Người nhà Bán Thần à?" Valhein hỏi.
“Pollux.'
Valhein gật đầu, nhân vật có cái tên vang dội, một trong hai anh em của hóa thân chòm sao song tử trong truyền thuyết.
Segus vội hỏi: "Chính là cái người mà trước đó không lâu ngài lén so tài mà không phân thắng bại á hả? Chuyện đó là thật sao?"
Commodus cười nhạt một tiếng, nói: "Lén so tài là thật, thế nhưng ta thắng."
"Ta đã nói ngài không thể nào bị một đứa bé đánh ngang tay được mà." Segus nói.
"Đó là chuyện ba tháng trước, hiện giờ hắn đã thăng cấp lên Bạch Ngân rồi." Commodus nói.
Segus nhỏ giọng lẩm bẩm: "Chiến sĩ Bạch Ngân, huyết mạch Bán Thần vốn đã hơn phân nửa chiến sĩ Hoàng Kim rồi, kích hoạt sức mạnh huyết mạch thăng lên một cấp, kích hoạt Chiến Thần bảo vệ lại tăng thêm một cấp, đủ để so sánh với chiến sĩ Hoàng Kim bậc cao nhất, ngài quả thực có khả năng thất bại."
"Có điều chỉ cần ngài có thể tiến vào trận chung kết, cho dù hắn thắng thì ngài vẫn là Vua Giác Đấu như cũ, đúng không?" Valhein hỏi.