Chương 554: Chung kết bắt đầu, vé vào cửa bán hết sạch
Chương 554: Chung kết bắt đầu, vé vào cửa bán hết sạchChương 554: Chung kết bắt đầu, vé vào cửa bán hết sạch
Chung kết bắt đầu, vé vào cửa bán hết sạch
"Giết hai người hầu trước, rồi giết ma pháp sư ngạo mạn, tự đại và cuồng vọng! Chúng ta phải ngay mặt đánh gục đối phương, khiến bọn họ hoàn toàn không còn lời nào để nói!"
"Vì Nộ Long"
"Vì Nộ Long"
Tám đấu sĩ không phân biệt quốc tịch, đoàn kết một lòng.
Các tư tế của Điện Thần Tranh Chấp thấy cảnh này, hơi nhíu mày.
Nữ Thần Tranh Chấp chán ghét đoàn kết.
Trưởng tư tế đột nhiên mở miệng nói:
"Nếu hai đứa nhóc kia có thể đánh qục tất cả mọi người phía đối diện thì chắc chắn Nữ Thần sẽ thấy vui vẻ vì điều này."
Tư tế và người gia tộc Bán Thần ở gần đó nhẹ gật đầu.
Một ma pháp sư Ba Tư ở phía sau, bảy chiến sĩ ở phía trước.
Đội ngũ chậm rãi tăng tốc, xông hướng Địa Ngạo Thiên và Vương Đại Chùy.
Vương Đại Chùy trực tiếp xung phong, Địa Ngạo Thiên theo ở phía sau.
Một ngọn đèn Thanh Đồng lơ lửng trên đâu ma pháp sư Ba Tư, miệng đèn phun ra cát vàng mịn, chợt thấy mặt đất phía trước đột nhiên chui ra những cánh tay cát dài hai mét chặn lại Vương Đại Chùy và Địa Ngạo Thiên.
Địa Ngạo Thiên câm Đuôi Dê nhảy lên, đứng ở sau lưng Vương Đại Chùy. Bất ngờ là Vương Đại Chùy không né tránh, xông lên nhanh hơn.
Khán giả toàn trường sửng sốt nhìn cảnh này, đây chính là ma pháp Ba Tư rất nổi tiếng, Sa Chi Thủ, cực kỳ khó chơi, sao Vương Đại Chùy dám lao qua?
Hắc Ma Dương lao vào Sa Chi Thủ, cánh tay cát chộp hướng chân của nó.
Trên người Hắc Ma Dương như bôi dầu, những bàn tay cát dù gồng sức cỡ nào đều sẽ bị trơn trượt ra, không cách nào ngăn trở bước chân của Hắc Ma Dương.
Ma pháp sư kinh nghiệm phong phú khẽ lắc đầu, dùng ma pháp hệ thổ ở trước mặt người lùn đá, quả thực múa búa trước cửa Lỗ Ban.
Ma pháp sư Ba Tư kia giờ phản ứng lại, nhưng Hắc Ma Dương tựa như ngựa bay nhảy lên cao, lướt qua chiến sĩ Thanh Đồng ở hàng trước, đáp xuống chỗ ma pháp sư Thanh Đồng.
Đám chiến sĩ Thanh Đồng hấp tấp vung chiến mâu đâm ra, chỉ có ba người đâm trúng Hắc Ma Dương, nhưng Hắc Ma Dương chỉ lảo đảo trên không, chẳng hề bị tổn thương. Chiến sĩ Thanh Đồng trợn mắt há hốc mồm, cẩn thận quan sát mới phát hiện trong da lông của Hắc Ma Dương dường như có một lớp đá.
Ma pháp sư Ba Tư luống cuống tay chân phòng ngự, Vương Đại Chùy ném một cây chùy qua, tất cả ma pháp phòng hộ đều nát.
Ma pháp sư ở trong đám khán giả thâm giật nảy mình, không biết là thiên phú xuyên thấu ma pháp hay là thiên phú chiết xuất ma pháp.
Khi Vương Đại Chùy định ném chùy thứ hai thì ma pháp sư Ba Tư vừa chạy trốn vừa hét 1o:
"Ta đầu hàng! Ta buông bỏ trận chiến đấu này!"
Vương Đại Chùy vừa lòng thu về chiến chùy Hoàng Kim, hợp sức với Địa Ngạo Thiên đối kháng bảy chiến sĩ Thanh Đồng khác.
Chiến đấu vừa bắt đầu, bảy chiến sĩ Thanh Đồng đã tràn ngập tuyệt vọng, bọn họ phát hiện công kích của mình rơi vào hai người kia hoàn toàn không có tác dụng.
Hai người dường như từng giây từng phút được bảo vệ từ ma pháp phòng hộ cường đại.
Chiến mâu còn có thể để lại vết trầy màu trắng nhạt trên người Địa Ngạo Thiên, nhưng Vương Đại Chùy thì khác, áo giáp bao trùm toàn thân hắn, nếu không dùng kỹ năng chiến đấu thì chiến mâu thậm chí không cách nào để lại dấu trên áo giáp.
Nhìn lần lượt từng người Ba Tư ngã xuống, khán giả điên cuồng hét to:
"Vương Đại Chùy!"
"Địa Ngạo Thiên!"
"Học viện Đệ Nhất!"
'Spartal"
Trong sóng hò reo toàn trường, Vương Đại Chùy đánh xỉu chiến sĩ Thanh Đồng cuối cùng, rồi cùng Địa Ngạo Thiên cưỡi trên Hắc Ma Dương, chạy một vòng lớn quanh Valhein, đạp bụi bay lên.
Khán giả hoan hô càng thêm nhiệt liệt.
Đám đấu sĩ của Học viện Nộ Long chán nản buồn rầu, người Ba Tư bối rối nhìn Valhein.
Thương nhân đấu sĩ của học viện khác bắt đầu ra lệnh:
"Khi vê hãy điều tra Valhein này!"
"Tra rõ chi tiết của người này."
dulius thì nhìn hướng ban công miệng rồng, phát hiện các đại nhân vật ở nơi đó mỉm Cười.
dulius thở phào. Trong tiếng hoan hô đầy rẫy, Valhein vẫn dửng dưng như chẳng liên quan đến mình, cất ghế trở về bên cạnh Julius.
"Giỏi quát"
dulius cho Valhein một cái ôm siết đầy nhiệt tình.
Valhein mỉm cười.
dulius lớn tiếng khen ngợi:
"Ngươi thi đấu mấy trận đã được chú ý từ tư tế điện thần! Tiếng hò reo vừa rồi lớn còn hơn tiếng hò reo vòng chung kết ở các mùa trước! Ngươi là niềm kiêu hãnh của Học viện Đệ Nhất!"
Đấu sĩ ở một bên hâm mộ nhìn Valhein.
Sau khi kết thúc cuộc chiến hai đấu tám thì tiến hành cuộc chiến hai đấu bảy, lần này Địa Ngạo Thiên yên phận chiến đấu bình thường.
Valhein vẫn ngồi trên ghế đọc sách.
Tuy trận chiến hai đấu bảy không hấp dẫn bằng lúc trước hai người đấu với tám người, nhưng mà khán giả đã thích Vương Đại Chùy, Địa Ngạo Thiên rồi, không chút keo kiệt lời cổ vũ.
Trận chiến hai đấu bảy cuối cùng kết thúc lịch trình thi đấu của ngày thứ nhất.
Ngày thứ hai, cuộc tranh tài giác đấu cử hành đúng hạn.
Thi đấu thú và thi đấu biểu diễn mở màn sau khi kết thúc thì bắt đầu cuộc chiến hai đấu sáu.
Khán giả vô cùng nhiệt tình.
Khi người chủ trì đọc tên của Valhein thì càng nhiều người đồng loạt hét to:
"Valhein! Thua chắc!"
Valhein đã lười để ý mấy fan nhìn không ra là phe mình hay phe địch.
Nhưng sau khi Valhein gọi ra Địa Ngạo Thiên và Vương Đại Chùy, toàn trường kêu hai cái tên nhiệt tình còn hơn Valhein.