Chương 590: Valhein bị đánh lén
Chương 590: Valhein bị đánh lénChương 590: Valhein bị đánh lén
Valhein bị đánh lén
"Làm tốt lắm Julius! Tuy ngươi tham tài nhưng chỉ có ngươi có thể nuôi dưỡng ra võ sĩ giác đấu ưu tú nhất Spartal"
"Đúng thết"
"Người Sparta sẽ không dùng âm mưu đối phó người một nhài"
"Quyết đấu thì phải công bằng công chính!"
"Không ai có thể sỉ nhục sự quan tâm của Thần Linh!"
"Sparta chúng ta không cần Học viện Bạch Ưng rác rưởi!"
Đông đảo dân chúng hét to.
dulius gật đầu, nói: 'Cám ơn mọi người đã hiểu. Nguyên nhân thứ hai tới nơi này rất đơn giản, Học viện Đệ Nhất bọn ta, mỗi người đều là chiến sĩ! Các ngươi xem đi, Valhein và những võ sĩ giác đấu ma pháp sư kia đều tay không mà tới; các ngươi xem đi, trên quân áo của đầu bếp học viện bọn ta vẫn còn dính vụn thịt; các ngươi xem đi, võ sĩ giác đấu kỳ cựu của bọn ta đã hơn sáu mươi tuổi cũng từ trong nhà tới đây; các ngươi xem đi, một võ sĩ giác đấu thương nhân vẫn luôn bị mọi người cười nhạo như ta đây cũng mặc áo giáp tới đây."
dulius vừa nói vừa giơ cao hai chiếc khiên cánh tay.
"Nhìn ta như thế này, các ngươi cảm thấy ta rất sợ chết đúng không? Được rồi, ta quả thực rất sợ chết." Julius cười phá lên.
Dân chúng cũng phát ra tiếng cười thiện ý.
dulius thu lại nụ cười, lớn giọng nói: "Đúng vậy, ta sợ chết, ta chỉ là một chiến sĩ Hắc Thiết không luyện tập nhiều năm rồi, ta bị người ta mắng là ngồi không hưởng lợi, đếm không hết người nói xấu nguyền rủa ta. Thế nhưng ta đây, .Julius, một công dân Sparta bình thường nhát gan sợ chết bỏ bê luyện tập, lúc Học viện Đệ Nhất bị ám toán, ta không dùng âm mưu để ám toán ngược lại như con chó lai căng Học viện Bạch Ưng kia, cũng không nhút nhát bỏ trốn để lại những đứa con mà ngày thường hắn vẫn luôn tung hô, mà là người đầu tiên đứng rail"
Dân chúng Sparta chăm chú nhìn Julius.
dulius mỉm cười, đưa tay chỉ về phía Ba Tư nói: "Nếu có một ngày, không quản là người Ba Tư hay người Ai Cập bao bây Sparta, ta vẫn nhát gan sợ chết như trước, thế nhưng ta, dulius, vẫn như cũ giống như tất cả các công dân Sparta, mặc giáp cầm khiên như hôm nay, bước lên chiến trường! Ta, Julius, Học viện Đệ Nhất bọn ta, người Sparta chúng ta, chính là phải đường đường chính chính giẫm nát kẻ địch ở dưới chân! Đây mới chính là Sparta!" Câu cuối cùng, Julius dùng hết toàn lực rống thật to.
'Spartal"
'Spartal"
Dân chúng ở hiện trường đều bị lời nói của .Julius dẫn dắt tâm trạng, cùng gào to.
"Tiêu diệt Học viện Bạch Ưng!" Julius hét lớn một tiếng, xoay người giãm lên đoạn tường sụp đổ, ào ào chạy vào bên trong Học viện Bạch Ưng.
"Tiêu diệt Học viện Bạch Ưng!" Võ sĩ giác đấu tính bằng hàng nghìn giống như đàn sói xông về phía trước.
“Tiêu diệt Học viện Bạch Ưng!" Dân chúng Sparta vây xem cũng hô to.
Hai chiến sĩ Hoàng Kim vẫn ở chỗ cũ phá hủy bức tường.
Valhein theo dòng người đi vê phía trước, có chút suy nghĩ nhìn thoáng qua tường rào đang bị phá vỡ.
Dân chúng bên ngoài có thể thấy rõ ràng chuyện xảy ra bên trong.
Valhein và Chrismay nhìn nhau, đêu mỉm cười.
Hai người ngẩng đầu nhìn bóng lưng .Julius ở phía trước.
Hơn năm nghìn người tràn vào đấu trường chỉ có nhân số khoảng một nghìn người, dũng mãnh như sóng thần ập vào làng, như đàn heo rừng xông vào ổ chuột.
Valhein vốn muốn tìm cơ hội thử khả năng sáp lá cà của mình, dù sao thì hai bên cũng không thể dùng vũ khí, không thể dùng thần lực, kết quả hắn và Chrismay bị tách ra, chờ đến khi hiểu được thì đã muộn, đã không thể làm gì khác, chỉ có thể đứng ngoài rìa, cùng nhóm dân chúng bên ngoài rướn cổ quan sát.
Võ sĩ giác đấu Học viện Bạch Ưng kêu rên liên hồi.
Nhóm võ sĩ giác đấu không phải bị đánh bị thương, mà là bị giãm.
Không phải võ sĩ giác đấu Học viện Đệ Nhất không muốn đánh, mà là vừa vung tay một cái đã bị đám người phía sau đẩy tới, sau đó vô thức giãm lên võ sĩ giác đấu Học viện Bạch Ưng xông tới trước.
Hơn năm nghìn người giống như thủy triều càn quét, tan hoang.
Đột nhiên Valhein cảm thấy mình giẫm lên thứ gì đó, cúi đầu nhìn một chút thì thấy một chiến sĩ mặt mũi đầy dấu chân hộc máu nằm dưới đất, thân lực hộ thể Thanh Đồng ở trên người đang từ từ biến mất.
Không rên tiếng nào đã bị tươi sống giãm ngất.
Kẻ này thực thảm, bị ép dùng thần lực hộ thể mà vẫn bị giãm ngất, có lẽ có không ít chiến sĩ Bạch Ngân lén ra độc thủ. Valhein ngẩng đầu thì thấy mình đã thoát ra khỏi đội quân, trên mặt đất phía trước là võ sĩ giác đấu Học viện Bạch Ưng bị giãm tới choáng váng.
Âm...
Valhein bất đắc dĩ nhìn về phía trước.
Nhóm võ sĩ giác đấu Học viện Đệ Nhất phá tường xong còn chưa hài lòng, bắt đầu phá nhà luôn rồi!
Nhóm võ sĩ giác đấu trốn trong nhà kêu cha gọi mẹ xông ra ngoài, chờ đợi bọn họ chính là nắm tay hoặc là bàn chân ở khắp mọi nơi.
Valhein đang đi vào bên trong thì chợt thấy ba bóng người lén lén lút lút men theo đoạn tường bể khom người vòng ra sau lưng đội ngũ Học viện Đệ Nhất, chuẩn bị chạy trốn.
"Đứng lại!
Valhein rống to một tiếng, ba võ sĩ giác đấu Học viện Bạch Ưng sợ tới mức giật thót.
Ba người ngẩng đầu nhìn lên, là Valhein, sững sốt.
Này không phải ma pháp sư kia sao?
Này không phải võ sĩ giác đấu ngồi ghế chỉ biết dựa vào người hầu Thần Tích à?
Ba võ sĩ giác đấu nhìn nhau, cùng gật mạnh đầu, trong mắt lóe ra tia sáng tàn nhẫn.