Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 592 - Chương 593: Dân Chúng Nóng Giận

Chương 593: Dân chúng nóng giận Chương 593: Dân chúng nóng giậnChương 593: Dân chúng nóng giận

Dân chúng nóng giận

Rất nhiều võ sĩ giác đấu Học viện Đệ Nhất đang đứng trên nóc nhà phá nhà.

Chỉ một chốc lát sau, mặt tường cuối cùng bị đạp vỡ, hai chiến sĩ Hoàng Kim mỉm cười võ tay hoan nghênh, thu tay lại.

Tiếp đó, võ sĩ giác đấu Học viện Đệ Nhất đông nghìn nghịt từ sâu trong Học viện Bạch Ưng quay trở về, đội ngũ không chỉnh tê nhưng tràn đầy khí thế, giống như có âm thanh hào hùng vang lên trên bâu trời của bọn họ.

dulius hất cao đầu, tay không đi đầu đội ngũ.

Bên tai Valhein mơ hồ vang vọng khúc nhạc 'Người Trong Giang Hồ.

Rất nhiều người nắm lấy cổ chân người của Học viện Bạch Ưng kéo đi tới trước.

Đi tới bên cửa thì võ sĩ giác đấu Học viện Đệ Nhất ném nhóm võ sĩ giác đấu Học viện Bạch Ưng ra trước cửa, chất thành một ngọn núi nhỏ.

Thỉnh thoảng có võ sĩ giác đấu đột nhiên tỉnh lại, chỉ cần có chút dị động sẽ nghênh đón một trận đạp loạn rồi lần thứ hai ngất xỉu.

dulius dán râu mép pháp thuật trên miệng, hắng giọng một tiếng, lớn tiếng nói: "Sparta tất thắng!"

"Sparta tất thắng!"

"Sparta tất thắng!"

Nhóm võ sĩ giác đấu Học viện Đệ Nhất cùng gào to, rất nhiều dân chúng cũng gào theo.

dulius hài lòng dẫn đông đảo võ sĩ giác đấu rời khỏi Học viện Bạch Ưng.

Rất nhiều dân chúng xem xong trò hay, vừa trò chuyện vừa rời đi.

Vẫn còn mấy nghìn người đứng ở bên ngoài Học viện Bạch Ưng, vẻ mặt mỗi người đều là chỉ hận không thể rèn sắt thành thép mà nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm chằm nhóm võ sĩ giác đấu Học viện Bạch Ưng.

Chỉ một chốc lát sau, rất nhiều võ sĩ giác đấu lục tục tỉnh lại, bọn họ mơ mơ màng màng bò ra khỏi đống người, lảo đảo đứng dậy, ánh mắt mờ mịt mê mang, chán chường không gì sánh bằng.

Mặt mũi bọn họ bâm dập, máu me đầy mặt, còn có người bị trật khớp tay, miệng mồm cũng bị lệch.

Đột nhiên một chiến sĩ trong nhóm Sparta ở bên ngoài mắng: "Bị ma pháp sư đánh thành như vậy mà còn mặt mũi xx đứng dậy à? Sao không chết luôn đi?" "Mẹ nó, quả thực là mất hết mặt mũi võ sĩ giác đấu bọn ta mài"

"Xem dáng vẻ x của đám bọn ngươi đi, so với người Shiloh còn không bằng."

'Càng nhìn lại càng giận!"

"Ông đây nhịn hết nổi rồi!"

Chỉ thấy một người vạm vỡ tức giận lao ra.

Chỉ thấy mấy nghìn người quát mắng tiến tới vung tay mãnh liệt đấm đá nhóm võ sĩ giác đấu Học viện Bạch Ưng vẫn còn chưa hiểu trời trăng gì.

Đám võ sĩ giác đấu đáng thương còn chưa hiểu xảy ra chuyện gì, ngay cả kêu oan cũng không kịp, một lân nữa bị đánh ngất.

Ngay cả nhóm người vẫn chưa tỉnh lại cũng không thoát được kiếp nạn, mấy nghìn người lần lượt giãm qua bọn họ một lần.

Sau khi xả một phát cho hả giận, nhóm dân chúng sảng khoái bá vai cặp cổ đi tới các quán rượu uống rượu trò chuyện.

Sau khi trở lại học viện giác đấu, buổi tiệc ăn mừng lớn được mở ra.

Khác với trước đó có hạn chế uống rượu, lần này Julius trực tiếp mang số rượu trong hâm rượu tới nhà ăn, cho phép uống không hạn chế.

Có điều phần lớn võ sĩ giác đấu vẫn như cũ uống chậm và giữ tỉnh táo, chỉ có một số võ Sĩ giác đấu cá biệt nốc rượu ừng ực, uống tới say mèm.

Lúc ban đầu mọi người cao hứng nói chuyện mình đấm đá nhóm võ sĩ giác đấu Học viện Bạch Ưng như thế nào, nói một hồi thì đột nhiên chuyển sang người Valhein.

Rất nhiều người vây tới.

"Valhein, ngươi là thật hay giả thế? Một đánh ba? Còn là dùng nắm tay?"

"Ta cũng không tin, khẳng định là tên Segus kia nịnh nọt ngươi!"

"Lời của Segus không thể tin được!"

"Thân thể nhỏ bé kia của ngươi... ây, lúc ta mười sáu tuổi hình như còn không bằng ngươi. Không đúng! Một ma pháp sư như ngươi sao lại cường tráng như vậy chứ? Ta sờ cái coi... ngươi thậm chí còn có cả cơ bắp nữa?”

"Ta cũng sờ...'

Valhein trợn trắng mắt đập tay đám võ sĩ giác đấu hèn mọn kia.

"Valhein, dám đấu một trận không dùng thần lực không dùng ma pháp với ta không hả?”

"Đúng đấy, đấu một trận đi! Bằng không thì ngươi chỉ giỏi khoe mẽ thôi!"

"Ngươi là ma pháp sư chứ không phải Vương Đại Chùy, lấy đâu ra sức mạnh chống lại ba chiến sĩ Thanh Đồng chứ!"

"Nếu ngươi thắng ta, sau này thấy ngươi ta sẽ gọi ngươi là chaI"

Một võ sĩ giác đấu uống hơi nhiều gào to.

Nhóm người cười vang.

Valhein dở khóc dở cười, trong lòng biết rõ thật ra nhóm người này vẫn còn rất khắc chế, nếu hắn là chiến sĩ thì không biết nhóm người này sẽ nói ra những lời khó nghe tới cỡ nào nữa.

“Đánh một trận!"

“Đánh một trận!"

Đám đông trong đấu trường bắt đầu ồn ào, bọn họ vừa ồn ào vừa dọn mấy cái bàn ở giữa nhà ăn ra bốn phía.

Võ sĩ giác đấu ở các vị trí khác trong nhà ăn thấy náo nhiệt thì cũng tham gia giúp vui, cùng võ bàn hô to.

"Đánh một trận!"

“Đánh một trận!"

Rất nhanh, chính giữa nhà ăn đã được dọn ra một khoảng trống lớn, tất cả mọi người đều đứng sát rìa, Commodus uống rượu tới mặt đỏ hồng, đang kê vai với Julius đã uống ngà ngà say, cười tủm tỉm nhìn Valhein trong sân đấu.

Chrismay ngồi trong một góc nhà ăn lén nhấp một ngụm rượu nho, sau đó bị hương vị chua chát làm gương mặt nhỏ nhắn nhăn nhó, nhe răng nhếch miệng, ông cụ đánh xe ở bên cạnh cười trộm, đồng thời lấy đi ly rượu của nàng.

Đối diện Valhein là một chiến sĩ Thanh Đồng đã ngà ngà say.

"Ngươi thắng, ta sẽ gọi ngươi là cha!" Chiến sĩ Thanh Đồng kia hô to.
Bình Luận (0)
Comment