Chương 631: Đổi mới (2)
Chương 631: Đổi mới (2)Chương 631: Đổi mới (2)
Đổi mới (2)
Commodus liếc nhìn Valhein, tiếp tục nói: "Tất cả của ngươi thực tế đều vượt xa khỏi phạm vi đấu trường, thế nhưng ta vẫn như cũ dùng cách thức của đấu trường để suy nghĩ cách chiến đấu của ta và ngươi. Ta không... dùng cách nói 'sinh ra cái mới' mà ngươi nói để tự hỏi, ta chỉ có thể đánh bại ngươi khi ta cũng đứng ở độ cao như ngươi và có tâng tư duy không thua kém ngươi."
"Bây giờ ngươi đã biết vì sao Leonidas và Sisyphus có thể chiến thắng ngươi chưa?” Valhein hỏi.
Ánh mắt Commodus chậm rãi trừng to.
"Ta nhớ ra rồi, Leonidas từng nói một câu, hắn phải giống như Heracles vậy, trở thành người mạnh nhất dưới Thần, trong mắt của hắn là thế giới của tất cả con người, hắn tất nhiên có thể nhìn thấy chân lý toàn thế giới."
"Sisyphus có nói, hắn muốn trở thành Sisyphus của các thế giới, hắn rất ngông cuồng, thế nhưng chỉ cân hắn nói ra lời đó thì nó sẽ ép buộc hắn đưa mắt mình nhìn ra thế giới. Cái mà hắn thấy cũng là chân lý thế giới."
"Ngươi cũng giống như thế, các ngươi đều thế, các ngươi muốn xem thế giới, cũng nhìn thấy thế giới, vì thế đấu trường sẽ không vây khốn các ngươi. Mà ta, ta chỉ biết đối phó với đám cá nhỏ trong cái hồ đấu trường này, một khi một con rồng khổng lồ từ biển tiến vào hô, cho dù chỉ là rồng nhỏ thì trong mắt ta đó cũng chỉ là một con cá hơi lớn một chút mà thôi. Ta dùng phương pháp đối phó với đám cá để đối mặt với rồng thì làm sao có thể giành được thắng lợi. Ta đã hiểu rồi..."
Commodus than nhẹ một tiếng, tiếp tục nói: "Ta rốt cuộc cũng hiểu được vì sao ngươi lại lấy sách vở ra học tập trước mặt mọi người, vì sao không chú ý tới sự ủng hộ hay phản đối của người xem, vẫn luôn làm ra những chuyện không nên làm ở đấu trường rồi, không phải tính cách ngươi kỳ lạ, không phải vì lòe thiên hạ, không phải vì ngươi là kẻ đặc biệt, không phải vì cái gì khác. Chỉ vì trong mắt ngươi, đấu trường và nơi khác không hề khác biệt, chỉ là một phần của thế giới mà thôi."
"Như vậy, Vua Giác Đấu Commodus, bây giờ mộng tưởng và mục tiêu của ngươi là gì? Giống như ước mơ của trẻ con, tiếp tục làm Vua Giác Đấu sao?" Valhein hỏi.
"Ta đã không phải là Vua Giác Đấu nữa rồi..." Nói tới đây, cơ thể Vua Giác Đấu đột nhiên chấn động, đầy kinh hãi nhìn Valhein.
Valhein vẫn nhìn bầu trời như cũ, khóe môi nhếch lên.
"Ta hiểu rồi... ta rốt cuộc hiểu được sự kinh khủng của người như ngươi và Aristoteles. Khi ta còn làm Vua Giác Đấu, ta chỉ biết làm Vua Giác Đấu, khi ta không còn là Vua Giác Đấu, ta vẫn chỉ nghĩ tới chuyện giành lại Vua Giác Đấu. Hiện giờ sau cuộc nói chuyện với ngươi, khi ta đã không còn là Vua Giác Đấu, ta mới xem xét tới mục tiêu khác. Thế nhưng ngươi, Aristoteles, những thiên tài trong mắt mọi người như các ngươi, ngay từ lúc ban đầu đã trực tiếp không thèm để mắt tới loại mục tiêu ngắn ngủi như Vua Giác Đấu này mà trực tiếp hướng tới mục tiêu càng xa hơn."
"Ta chỉ tổng kết sắp xếp lại những điểm giống nhau của các vị bậc thầy, sau đó học tập mà thôi.' Valhein nói.
"Có điêu, mục tiêu của các ngươi xa như vậy, thật sự có thể hoàn thành sao?” Commodus hỏi.
"Bọn họ chưa bao giờ hỏi, ta cũng không hỏi, ta chỉ hỏi vì sao."
Valhein thở hắt một hơi, đứng dậy.
Trên khán đài, một số người rất ít ỏi nhìn chằm chằm Valhein, rơi vào suy ngẫm.
Valhein nhặt râu mép ma pháp, phủi phủi bụi đất, sử dụng thuật tạo nước rửa sạch rồi dán dưới mũi.
"Xin lỗi vì đã để các vị đợi lâu, ta đang khai thông cho Commodus, dù sao thì tên biến thái trong đầu đầy suy nghĩ xấu xa như thế một khi thất bại rất có thể sẽ làm ra chuyện đáng sợ, ví dụ như chạy ra đường lớn nhổ lông người khác."
Toàn trường cười to, rất nhiều người vừa cười vừa mắng Valhein.
Có điều khán giả cũng thở phào, khi nãy mặc dù không biết hai người đang nói gì nhưng hiển nhiên không phải chỉ là nghỉ ngơi.
Commodus thua quá thảm.
Thậm chí còn thảm hơn bại tướng dưới tay hắn những năm qua, nếu Valhein hỗ trợ khuyên nhủ thì mọi người cũng yên tâm hơn.
Không có người Spartar nào muốn thấy võ sĩ giác đấu nổi tiếng nhất thành bang mình gục ngã không gượng dậy nổi.
Valhein quay đầu lại nhìn chằm chằm Commodus nằm dưới đất, đưa tay.
"Tới, thể nghiệm cảm giác người khác giành được Vua Giác Đấu đi nào, đã mười năm rồi ngươi không có được cảm giác này, khẳng định rất hoài niệm."
Lẫn trong tiếng cười mắng, Commodus liếc Valhein trắng mắt, đưa tay.
Valhein kéo Commodus một cái.
Toàn trường hoan hô.
"Commodusl"
"Commodusl" '€ommodusl"
Khán giả toàn trường đồng loạt hô to, cổ vũ Commodus, cám ơn hắn đã mang tới một trận chiến đấu đặc sắc cho mọi người.
Hai người đi tới dưới lộ đài miệng rồng, nơi đó bày rất nhiều bức tượng gỗ của Thần Linh.
Pho tượng Chủ Thần chỉ có một vị là Thần Chiến Đấu Ares, những cái khác đều là Chân Thần, cấp bậc thấp hơn Chủ Thần.
Valhein nhìn một vòng tượng thần, sau đó nhìn về phía vị chủ tư tế đã cứu chữa cho Commodus.
Đây là một cụ già mỉm cười hiền lành, áo choàng trắng trên người tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt.
"Chúc mừng ngươi, Valhein thân mến, từ hôm nay trở đi ngươi chính là Vua Giác Đấu, thậm chí có thể trở thành Vua Giác Đấu Spartar.' Cụ già giang hai tay cho Valhein một cái ôm.
Lúc hai người tách ra, cụ già thuận tiện tháo xuống râu mép ma pháp của Valhein.