Chương 634: Công bằng (2)
Chương 634: Công bằng (2)Chương 634: Công bằng (2)
Công băng (2)
Thần Chiến Đấu tiếp nhận, toàn bộ người Spartar cũng sẽ tiếp nhận.
Valhein kinh ngạc nhìn lướt qua khán đài, không ngờ thế mà lại có nhiều người quỳ xuống như vậy, ở Athens cũng không có bao nhiêu người quỳ xuống với Thần Linh.
"Ca ngợi Thần Chiến Đấu!" Valhein lớn tiếng hoan hô, dáng vẻ cung kính.
Nghi thức trao giải kết thúc, Valhein bước xuống đài cao, trọng tài ở bên cạnh đưa ma pháp khí tới.
Valhein đeo vào, sau đó bỏ cúp, vòng nguyệt quế và Kiếm Vinh Quang vào trong nhẫn không gian.
Valhein liếc mắt nhìn Commodus, nhìn thấy tia sáng kỳ dị trong mắt đối phương.
"Ngươi đã nghĩ thông suốt rồi?" Valhein hỏi.
"Nghĩ thông rồi! Trải qua nhiều lần truy hỏi muốn hiểu được, so với trở thành võ sĩ giác đấu, ta lại càng khao khát trở thành Anh Hùng hơn! Ta muốn trở thành Anh Hùng! Ta muốn trở thành Anh Hùng!"
Trong giọng nói của Commodus tràn đầy kích động không thể che giấu.
"Rất tốt, như vậy đây chính là mục tiêu mới của ngươi. Có điều, vì sao ngươi vẫn là chiến sĩ Bạch Ngân?”
Valhein nhìn làn da của Commodus, không có chút thay đổi nào, không có tầng ánh sáng dịu nhẹ ở bên ngoài cơ thể như chiến sĩ Hoàng Kim.
"Ta muốn tham gia đại hội Pythia, sau khi tham gia đại hội Pythia xong ta sẽ thăng cấp Hoàng Kim, tiến lên con đường Anh Hùng." Commodus nói.
Valhein lại mỉm cười, nói: "Ồ, xem ra ngươi cảm thấy giải thi đấu thể dục quan trọng hơn con đường trở thành Anh Hùng, vậy ngươi có thể đặt mục tiêu là Tổng Vua Quán Quân chứ đừng làm Anh Hùng làm chỉ."
"Ngươi đang châm chọc ta sao?” Commodus nói.
"Ta đang tự thuật một sự thật: Ngươi vì giải thi đấu Pythia, vì quán quân thể dục mà có thể chậm lại con đường Anh Hùng, ngươi có thể vì càng nhiêu chuyện mà ngươi cho là đúng đắn làm chậm lại con đường Anh Hùng, thế nhưng ngươi đã quên mất, trở thành Anh Hùng mới là chuyện quan trọng nhất trong cuộc đời ngươi. Một khi ngươi tự thiết lập cản trở, tìm cớ cho mình, cơ bản là vì hai nguyên nhân chủ yếu, thứ nhất, ngươi không biết mình muốn gì, thứ hai, trong lòng ngươi có sợ hãi." Valhein nói.
Commodus lẳng lặng nhìn Valhein, nhẹ giọng thở dài. "Ta nghi ngờ ngươi biết thuật đọc tâm, đọc được thứ sâu thẳm trong trái tim mà chính bản thân ta cũng không ý thức được. Ta và ngươi, chênh lệch quá xa." Commodus nói.
"Chênh lệch? Không có lớn vậy đâu, ta có thể hiểu được ngươi là vì ta đã từng phạm phải sai lâm như thế, hơn nữa còn phạm sai lầm tương tự như thế nhiều đến đếm không hất. Sau đó ta muốn làm tốt hơn, chỉ thế thôi."
"Nhưng mà ngươi còn nhỏ, rất nhiều chuyện ngươi có thể học một lần nữa, thay đổi một lần nữa, nhưng ta thì liệu có được không? Ta có thể đột phá khỏi trói buộc của đấu trường hay không?" Commodus mờ mịt nhìn vách tường to lớn của đấu trường ở xung quanh.
Khán giả đang tiến ra lối ra, bọn họ nhỏ như những con kiến.
Lúc này Commodus mới ý thức được, mình cũng chỉ là một con kiến nhỏ bé.
"Trông một cái cây, thời gian tốt nhất là mười năm trước, mà thời gian tốt hơn chính là hiện tại!" Valhein mỉm cười nói.
"Thế nhưng, con người rất khó sửa đổi chính mình." Commodus thở dài.
"Vì thế, lựa chọn vào sức mạnh mà ngươi tin tưởng. Ta tin tưởng trí tuệ, tin tưởng kiến thức, tin tưởng Sokrates, tin tưởng Plato, tin tưởng Aristoteles, tin tưởng những bậc thây hiền triết. Đương nhiên, thay vì nói là tin tưởng 'con người' bọn họ thì không bằng nên nói là tin tưởng tư tưởng của bọn họ, tin vào suy nghĩ của bọn họ, tin vào con đường mà bọn họ từng đi qua. Ngươi không tin những nhân vật vĩ đại này nhưng ngươi lại tin tưởng một chính mình nhỏ bé, tin tưởng người xung quanh, tin tưởng những kẻ kém xa tít tắp những nhân vật vĩ đại kia, rốt cuộc là vì sao chứ?" Valhein hỏi.
Môi Commodus khẽ động, vẻ mặt phức tạp, đắn đo thật lâu mới thở dài nói: "Ngu ngốc."
"Hiện giờ có một cơ hội để không ngu ngốc, phải xem xem ngươi muốn làm thế nào." Valhein đi về phía cổng sinh tử.
'Ngươi đúng là một nhân loại vĩ đại.'
"Ta không phải người sản xuất vĩ đại, ta chỉ là người vận chuyển vĩ đại mà thôi." Valhein mỉm cười.
Commodus hồn bay phách lạc đi theo Valhein, trong miệng nhiều lần lẩm bẩm trồng cây, hiện giờ là thêm cả vĩ đại nữa...
Khán giả gần rời khỏi đấu trường Thần Chiến Đấu Khổng Lồ thỉnh thoảng quay đầu liếc nhìn lại, đột nhiên cảm thấy Commodus so với trước kia lại càng đáng thương hơn.
Đi qua cổng sinh tử, Julius đưa tay ôm lấy Commodus.
"Đừng quá để ý mà bạn già của ta, chỉ cần Valhein vê Athens thì ngươi vẫn sẽ là Vua Giác Đấu lần tiếp theo thôi." Trong giọng Julius tràn đầy chân thành.
Commodus có chút sửng sốt, ngơ ngác tùy ý .Julius ôm mình. "Ngươi... làm sao vậy? Tuy nhiêu năm qua đã lâu rồi vợ chồng chúng ta không ôm nhau nhưng cũng không tới mức ngươi hoàn toàn không có cảm giác chứ?” Julius nửa đùa nửa thật nói.
Augustu và nhóm võ sĩ giác đấu nhìn Commodus, thở dài.
"Ngươi chỉ thua một lần mà thôi, không có ai là vô địch mãi được, ngươi cứ coi như Valhein là con riêng của Bán Thần đi, tuy ta nghi ngờ hắn là con riêng của Chân Thân." Augustu nói.
"Nếu ngươi mà cũng như thế thì bọn ta có còn cần sống nữa không chứ-" Á quân Ubikus nói.
Commodus lại nói: "Các ngươi hiểu lầm rồi, ta đang nghĩ tới một chuyện. Thì ra ở trong mắt .Julius, nếu Valhein không trở về Athens thì ta không thể trở thành Vua Giác Đấu. Hoặc là, ta chỉ có thể là Vua Giác Đấu."
Nhóm người kinh ngạc nhìn Commodus.