Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 645 - Chương 646: Bất Ngờ (2)

Chương 646: Bất ngờ (2) Chương 646: Bất ngờ (2)Chương 646: Bất ngờ (2)

Bất ngờ (2)

Ngoại trừ Castor, những chiến sĩ khác đều cố kiêm chế lén quan sát hoàn cảnh xung quanh, thậm chí là ngắm nhìn cảnh sắc bên ngoài.

"Thầy Eculid, đặc sứ Athens không rời đi sao?" Valhein hỏi.

"Hắn còn chút chuyện phải làm, ta mới không quản hắn. Lần này chúng ta cấp tốc tiến tới đồng bằng Marathon, cho dù đi ngang qua Athens cũng sẽ không dừng lại." Eculid ở bên cạnh vừa xem sách ma pháp vừa nói.

"Ừm, ta biết." Âm thanh của Valhein ẩn chút phiền muộn rất nhỏ không thể nhận ra.

"Hiện giờ không cân lo lắng, khi tới gần đồng bằng Marathon thì cẩn thận một chút, có khả năng đối phương sẽ phái trinh sát dò xét xung quanh." Eculid nói.

"Cấp bậc rất cao à?" Valhein hỏi.

"Cũng không cao, một chiến sĩ Hoàng Kim hoặc ma pháp sư Hoàng Kim đánh lén thì chiếc xe ngựa này cũng sẽ bị tổn hại. Đây chỉ là xe ngựa ma pháp Thánh Vực mà thôi, không phải Truyên Kỳ." Eculid nói.

"Thầy Aristoteles có xe ngựa ma pháp Truyền Kỳ không?" Valhein hỏi.

Eculid đột nhiên khép sách lại, nhìn phía trước, ánh mắt đờ đẫn, thở dài một hơi nói: "Ta nghi ngờ hắn có vô số vị diện thần lực, bắt đầu từ khi biết hắn, hắn đã không thiếu đồ rồi, muốn cái gì thì có cái đó. Ngươi rất có tiền, nhưng cũng chỉ là có tiền mà thôi, còn tên kia là phú khả địch quốc, không chỉ có tiên mà thôi. Có một lần ta tận mắt nhìn thấy một việc đã dọa hoảng ta một phen."

"Chuyện có thể làm ngài ghi nhớ, khẳng định rất đặc biệt!" Valhein hứng thú.

Vậy mà Eculid vừa lật sách vừa nhỏ giọng thì thâm: "Chuyện đó sao? Ah ah, thấy rồi. Thucydides nợ hắn hai món ma pháp khí Truyền Kỳ, hơn nữa còn là ma pháp khí cao cấp. Hơn nữa từ nội dung nói chuyện của hai người bọn họ khi đó thì bậc thây Plato cũng nợ Aristoteles.'

"Này... không thể nào, hắn buôn bán gì à?" Valhein hỏi.

Eculid liếc nhìn Valhein thật sâu, nói: "Ngươi khinh thường Aristoteles như thế à?"

"Ý của ngài là..."

"Giống như ta đã nói trước đó, ta nghi ngờ hắn có vị diện thân lực đếm không hết. Hắn chưa bao giờ buôn bán, cũng chưa bao giờ tới chỗ người khác mua đồ, mà ta thì biết ngươi vẫn luôn nhờ Niedern mua đồ giúp mình. Mỗi món đồ của Aristoteles đều là của hắn, là cái loại tùy tiện lấy ra dùng ấy." Eculid nói. Trong lòng Valhein có chút sụp đổ, hỏi: "Hắn rốt cuộc có bao nhiêu vị diện thần lực?"

"Cụ thể thì không rõ lắm, dù sao thì hắn chỉ cần tùy tiện đi ra ngoài dạo bộ một chút là có thể thu hoạch được một lượng lớn báu vật. Ta tổng cộng hợp tác với hắn ba lần, lần nào ta cũng dính một thân bụi đất, tay không mà về, hắn thực sự không nhìn nổi nên đã chia cho ta một chút chiến lợi phẩm. Tuy nói vậy rất tổn thương lòng tự trọng của ta, nhưng đồ mà hắn tùy tiện đưa cho ta còn nhiều hơn đồ mà ta thu hoạch được nếu tự mình đi rèn luyện, là cái loại nhiêu hơn rất nhiều ấy." Vẻ mặt Eculid thực bất đắc dĩ.

Nhóm chiến sĩ còn lại tò mò nghe nhóm thiên tài này tám chuyện.

"Ý của ngài là, vận may của hắn rất tốt?"

"Nếu dùng từ may mắn để hình dung thì có hơi hạ thấp hắn. Nói thế này đi, bình thường khi hình dung một người có vận may rất tốt thì hay nói người đó là con riêng của Nữ Thần May Mắn, mà ta thì nghi ngờ Aristoteles chính là cha của Nữ Thân May Mắn." Eculid bất đắc dĩ nói.

Nhóm chiến sĩ Spartar hoảng sợ, ngay cả Commodus cũng dở khóc dở cười, chỉ có Castor là không thèm để ý.

Valhein thở dài nói: "Ta đại khái có thể hiểu được, là dạng tâm tình giống như khi ta biết hắn có huyết mạch nguyên tố ánh sáng Đại Quân vậy."

Eculid gật đầu, nói: "Nếu như ngươi còn chút tôn nghiêm thì rời xa hắn đi. Ta lớn tuổi rồi, không có cách nào, chỉ có thể dựa vào chút chỗ tốt mà hắn cho ta thôi."

Valhein dở khóc dở cười nói: "Ta cũng không tranh với ngươi, ta tay làm hàm nhai, ta tin tưởng tương lai ta sẽ kiếm được tiền không ít hơn hắn."

Eculid liếc nhìn Valhein từ trên xuống dưới, nói: 'Lúc hắn ở cấp bậc Bạch Ngân đã phát hiện một ma pháp khí Truyền Kỳ nên đặt trong nhà làm tác phẩm nghệ thuật, ngươi được thế không?"

"Ừm... ừm... ừm..." Valhein trầm tư hồi lâu, bất đắc dĩ nói: "Kém một chút."

"Lúc hắn ở cấp bậc Hoàng Kim đã giải phẫu đầu của di hài Bán Thần, chú ý, là của chính hắn, không phải của học viện, ngươi được thế không?”

"Ừm..." Valhein nói: "Thầy Eculid, chúng ta đừng nói tới người không quan trọng này nữa. Chúng ta nói một chút về hành động kế tiếp đi, ngài có đề nghị gì với ta về trận chiến Marathon không?”

Eculid trầm ngâm hồi lâu mới nói: "Ngươi muốn mau chóng trở lại Athens hay là không gấp?"

"Ta muốn lập công." Valhein nói.

"Nếu là giết người thì ngươi giết không nổi, bởi vì một khi ngươi giết quá nhiều người, người Ba Tư sẽ chú ý tới ngươi, sẽ nghĩ cách phái ma pháp sư hoặc chiến sĩ Hoàng Kim mạnh mẽ nhắm vào ngươi...' Eculid nói.

Valhein lại nói: 'Chờ đãt Bọn họ sẽ nhắm vào ta à?"

"Lá gan của ngươi lớn thật." Eculid kinh ngạc nhìn Valhein.

Valhein mỉm cười nói: "Giết nhiều chiến sĩ Hoàng Kim hoặc ma pháp sư Hoàng Kim một chút thì không phải chiến công sẽ tăng cao à?"

"Nhưng ngươi phải cân nhắc tới nguy hiểm." Eculid nói.

Valhein quay đầu nhìn vê phía Commodus nói: "Ngươi có thể chống đỡ được bao nhiêu chiến sĩ Hoàng Kim bậc đỉnh?"

Commodus suy nghĩ một chút rồi nói: 'Năm người."

Nhóm chiến sĩ xung quanh lộ ra kính sợ.

Không ai nghi ngờ.
Bình Luận (0)
Comment