Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 651 - Chương 652: Cứ Điểm Marathon (2)

Chương 652: Cứ điểm Marathon (2) Chương 652: Cứ điểm Marathon (2)Chương 652: Cứ điểm Marathon (2)

Cứ điểm Marathon (2)

Ánh mắt của Eculid đột nhiên trở nên cực kỳ ôn hòa, thậm chí còn có chút ôn nhu, ôn nhu tới mức làm Valhein ớn lạnh.

"Ta trực tiếp lấy đi à2" Valhein hỏi.

"Trực tiếp lấy đi đi, lỡ như còn có người khác bị nhốt thì công lao của ngươi sẽ còn lớn hơn nữa. Có điêu nhớ kỹ phải nhanh chóng đeo mặt nạ ma pháp vào, à đúng rồi, ngươi cần phải đặt cho mình một cái tên giả." Eculid nói.

"Uracrates? Dài quá... Urala... không dễ nghe, hay là Urak đi." Valhein thuận miệng nói.

Nhóm người tò mò nhìn Valhein, không rõ vì sao hắn lại đặt cái tên này.

Vương Đại Chùy và Địa Ngạo Thiên nhìn nhau, nhún nhường cúi thấp đầu.

Eculid nghi ngờ liếc nhìn Valhein, gật đầu nói: "Vậy sẽ gọi ngươi là Urak. Bây giờ có thể rút Trụ Babylon, toàn bộ kết giới ma pháp sẽ nhanh chóng mất đi hiệu lực, nhớ kỹ lập tức lấy mặt nạ ma pháp trong nhẫn không gian ra."

"Vâng. Commodus, ngươi tới đi. Valhein nói.

Commodus gật đầu, dùng lực ôm lấy Trụ Babylon, chậm rãi rút ra.

Nháy mắt Trụ Babylon rời khỏi mặt đất, lấy vị trí của cột đá làm trung tâm, ánh sáng nhàn nhạt nhanh chóng khuếch tán.

Valhein phát hiện mình có thể sử dụng nhẫn không gian, lập tức lấy ra mặt nạ ma pháp mềm mại như da sứa đeo lên mặt.

Nháy mắt liên kết với mặt nạ ma pháp, Valhein lựa chọn một gương mặt, mặt nạ ma pháp châm chậm biến hình, cuối cùng hoàn toàn ngưng kết.

Valhein mở sách ma pháp, nhìn chính mình ở trong gương.

Mũi ưng sắc bén, hốc mắt sâu, con ngươi màu vàng óng ánh nhàn nhạt, khóe mắt có một vết sẹo nhạt dài một tấc, trông càng giống chiến sĩ hơn là ma pháp sư.

"Đừng để người ta thấy sách ma pháp của ngươi."

Valhein bất đắc dĩ cất đi, hỏi: "Vậy sau này ta học bài thế nào đây?”

"Sử dụng phòng nhỏ ma pháp, hoặc là lu ma pháp." Eculid nói.

"Nhưng ta không có lêu ma pháp." Valhein nói.

Eculid hít sâu một hơi, chỉ mũi mình hỏi: "Ngươi muốn luộc lều ma pháp từ trên người ta à?"

"Ngài đã hiểu nhầm rồi, ta chỉ muốn mua lại theo giá thị trường thôi. Ta sợ luộc chết ngài mất, ngài cũng không phải thầy Aristoteles, có thể lấy ra cả một chiếc xe ngựa ma pháp." Valhein nói.

"Coi thường ta à? Cầm lấy đi! Không lấy tiền của ngươi! Dù sao ta cũng là giáo viên!" Khóe miệng Eculid hơi co rút. Đưa tay, cố nén đau đớn ray rứt trong lòng, từ nhẫn không gian lấy ra một cái bao vải đưa cho Valhein.

"Ngài đúng là người cẩn thận."

Valhein không ngờ thứ này lại còn có người dùng vải bọc lại, mở ra xem thì thấy một cái lêu thu nhỏ lớn cỡ bàn tay.

"Thây à, sao lêu vải của thầy lại có màu xanh lá cây nhạt vậy? Ta nhớ chúng nó thường có màu xanh lá mạ mà?" Valhein vừa nói vừa cất lều vải ma pháp vào trong nhẫn không gian.

Eculid trịnh trọng nói: "Đây là quà mà bạn ta tặng cho ta, nghe nói đã truyên ba đời rồi, ngươi phải quý trọng nó đấy."

Valhein dở khóc dở cười, xem ra Eculid đã mua hàng giá rẻ từ một cửa hàng bán đồ cũ, cũng không biết đã dùng bao nhiêu năm rồi, có thể từ màu xanh lá mạ trở thành màu xanh nhạt như thế.

"Vâng, ta sẽ quý trọng nó, dù sao cũng có giá vài trăm đồng vàng đại bàng!" Valhein nói.

"Bên kia có người." Commodus nhỏ giọng nói.

Sau đó, nhóm người theo tâm mắt Commodus nhìn sang, chỉ thấy trên con đường kia có một đội buôn hơn năm mươi người đang ngơ ngác nhìn xung quanh, thấy nhóm Valhein thì lộ ra vẻ cảnh giác.

Ánh sáng tiếp tục khuếch tán, càng lúc càng nhanh.

Không bao lâu sau, ảnh hưởng của Trụ Babylon đã hoàn toàn tiêu tan.

Trong màn đêm, ngày càng nhiều người xuất hiện trên đường, không chỉ đội buôn, còn có vài đội ngũ lẻ tẻ, thậm chí có hai đội binh sĩ có nhân số khổng lồ.

Hai đội binh sĩ này đều vượt quá hai nghìn người.

Eculid phóng ra ánh sáng lơ lửng, đeo râu ma pháp ho nhẹ một tiếng, nói: "Bọn ta là viện quân Spartar tới cứ điểm Marathon chi viện, khi nấy các ngươi đã bị Trụ Babylon vây khốn, là ta và Urak đã cùng giải quyết. Đến khi đó chúng ta sẽ báo quân công lên liên quân, hi vọng các vị làm chứng. Trong lòng Commodus chính là Trụ Babylon.'

Nhân mã các phe cùng nhìn về phía Eculid.

"Đó là ma pháp sư Eculid, tứ kiệt của Học viện Plato Athens, ta đã từng gặp qua một lần rồi, hắn sẽ không nói dối. Có điều, sao hắn lại xưng là viện quân Spartar nhỉ?"

"Commodus! Thế mà lại là Commodus kìa, Vua Giác Đấu của Spartar!" "Xem ra Eculid đã tới Spartar mời được Vua Giác Đấu!"...

Eculid nói: "Bọn ta chuẩn bị ngồi xe ngựa ma pháp rời đi, bên các ngươi có đặc phái viên hay người truyền tin hay không, có thì có thể cùng sử dụng xe ngựa ma pháp để đi nhanh hơn.”

Thế nhưng, không có ai đáp lại.

"Tốt lắm, bọn ta đi đây, gặp lại ở đại doanh liên quân." Eculid nói xong thì phóng xe ngựa ma pháp ra.

Valhein sử dụng nhẫn không gian thu Trụ Babylon đi, cùng nhóm người tiến vào trong xe ngựa, bay về phía đồng bằng Marathon.

Không bao lâu sau, xe ngựa ma pháp đáp xuống, tốc độ cũng giảm chậm lại.

"Có binh sĩ nhìn thấy chúng ta, xuống xe thôi."

Valhein xuống xe ngựa, nhìn vê phía trước, chỉ thấy hai ngọn núi cao như hai người khổng lồ lẳng lặng đứng ở phía trước.

Trong hẻm núi ở giữa, một cái bóng màu xám trắng nằm ngang ở đó, đó là tường thành cao hơn mười mét chắn ngang hẻm núi.

Trên tường thành, nhóm binh sĩ câm trường mâu đang tuân tra.
Bình Luận (0)
Comment