Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 661 - Chương 662: Đủ

Chương 662: Đủ Chương 662: ĐủChương 662: Đủ

Đủ

Vương Đại Chùy nhìn chằm chằm di hài khô quắt nhưng vẫn tràn đầy mỹ cảm kia, sờ sờ chòm râu xồm xoàm nói: "Bệ hạ, ngài nói như thế thì có loại tàn nhẫn khá hài hước đó."

"Bô lô ba la." Địa Ngạo Thiên cười tủm tỉm.

Valhein nói: "Qua một thời gian nữa ta sẽ sử dụng Đá Thần Tích làm thú một sừng biến thành người hâu Thân Tích của ta, các ngươi không có đề nghị gì chứ?"

Vương Đại Chùy lập tức nói: "Ta khuyên ngài không nên sử dụng, dứt khoát bán đi."

"Vì sao?" Valhein tò mò hỏi.

"Thú một sừng là sinh linh rất thuân khiết, chúng tượng trưng cho sinh linh Thần Kỳ lương thiện, loài ngân phi mã mạnh mẽ không gì sánh bằng ở hậu thế chẳng qua cũng chỉ là hậu duệ của chúng mà thôi. Thú một sừng mạnh mẽ nhất chính là sự tôn tại mà ngay cả cự long cũng không dám trêu chọc...

"Nói trọng điểm!" Valhein nói.

"Trọng điểm chính là thú một sừng rất lương thiện, nhưng tính nóng cũng khá lớn, loại người tâm đen như ngài... khụ khụ, người có tâm thiếu thuần khiết như ngài, rất có thể sẽ bị thú một sừng chống cự." Vương Đại Chùy vừa nói vừa chậm rãi cúi đầu.

"Ngươi muốn chết đúng không hả?" Valhein lườm trắng mắt.

"Dù sao thì tộc đàn thú một sừng chướng mắt ta, mà ta thì đã đủ lương thiện rồi, ngài thế nào thì ngài cứ tự mình nghĩ đi." Vương Đại Chùy càng nói thì âm thanh lại càng nhỏ.

Địa Ngạo Thiên len lén gật đầu.

"Ta là đứa nhỏ tâm tư đơn thuần, lương thiện chính trực, hồn nhiên ngây thơ! Ta không sợ!" Giọng nói của Valhein đầy kiên định.

Vương Đại Chùy và Địa Ngạo Thiên nhìn nhau, yên lặng cúi đầu, trợn trắng mắt.

"Quyết định như vậy đi, cho dù thú một sừng không nghe lời ta thì cũng có thể cung cấp thiên phú cho ta, thiên phú của thú một sừng rất mạnh, không lỗ đâu. Được rồi, hai ngươi canh cửa đi, ta chuẩn bị tu luyện."

Valhein nói xong thì tiến vào không gian phế tích.

Di hài thú một sừng yên tĩnh nằm ở trong đó.

"Chờ có cả Đá Thần Tích thì cùng hiến tế một lượt, có thể sẽ nhận được huyết mạch nguyên tố ánh sáng, đó chính là huyết mạch đặc biệt hiếm có, toàn bộ Athens có lẽ chỉ có một mình Aristoteles có.' Nhớ tới Aristoteles, Valhein có chút chua chua. Ngày mai chính là đại chiến, cần phải gia tăng thực lực một chút.

Ánh mắt Valhein rơi vào hai phần thưởng nhận được sau giải thi đấu Vua Giác Đấu.

Vòng nguyệt quế Vua Giác Đấu.

Cúp Vua Giác Đấu.

Về phần Kiếm Vinh Quang, Valhein không dám mang vào không gian phế tích.

Bởi vì bên trên đó có thần uy, mặc dù bình thường chỉ là thân uy Bán Thần mà thôi, nhưng cẩn thận vẫn tốt hơn. Lỡ như lúc hiến tế bị Thân Chiến Đấu Ares cảm ứng được thì sẽ xảy ra vấn đề lớn.

Chỉ có những nơi mà sức mạnh của Ares yếu đi mới được, ví dụ như gần điện thần của các vị Chủ Thần khác, có lẽ trở lại thành Athens rồi hãy nói.

"Cúp Vua Giác Đấu có giá trị rất lớn, đến khi đó phải đổi một ít đồ vật quý giá, hiện giờ không thể dùng để hiến tế, để tránh lúc đổi đồ vật có hiệu quả hiến tế kém hơn."

Valhein câm lấy vòng nguyệt quế Vua Giác Đấu.

Vòng nguyệt quế là tượng trưng cho vinh quang, thế nhưng mức độ vinh quang của vòng nguyệt quế Vua Giác Đấu quá mạnh mẽ, đối với chiến sĩ mà nói thì nó đã vượt xa giải đấu thể dục.

"Hi vọng đừng như Thần Chiến Đấu cho mình một cái thiên phú chiến sĩ là chuyên gia vũ khí." Valhein thâm lẩm bẩm trong lòng.

Valhein cầm vòng nguyệt quế đặt lên tế đàn.

Vòng bốn không chút ngoài ý muốn sáng lên.

"Phù...

Valhein thở phào nhẹ nhõm, trên mặt hiện ra nụ cười.

Đủ rồi!

Huyết mạch nguyên tố thủy Tướng Quân!

Tứ đại nguyên tố cơ sở là địa hỏa phong thủy đã có đủ rồi!

Valhein chỉ tay một cái, vương miện nguyên tố thủy màu xanh nhạt hóa thành một dòng nhỏ tuôn vào trong cơ thể.

Rời khỏi không gian phế tích, Valhein bắt đầu ngồi thiền, hấp thu sức mạnh của vương miện nguyên tố thủy.

Địa Ngạo Thiên và Vương Đại Chùy khó tin nhìn nhau, sau đó nhìn chằm chằm Valhein mà đờ người ra.

"Lễ nào... bệ hạ đang từng bước tìm lại sức mạnh thuộc vê mình sao?" Vương Đại Chùy nhỏ giọng nói. “Bồ lô ba la.'

"Không thể nào là mới chiếm được cả, tốc độ phát triển này quá nhanh rồi, chỉ thua kém Thần Linh trời sinh mà thôi. Khẳng định là bệ hạ đang khôi phục lại sức mạnh ngày xưa!" Vương Đại Chùy nhỏ giọng nói.

"“Bô lô ba la...

"Được rồi, ngươi đúng hết đấy, lười tính toán với ngươi. Có điều, chúng ta hiện giờ cũng có đủ bốn huyết mạch lớn rồi, chúng ta lại là sinh linh Thần Kỳ..."

Trong mắt Vương Đại Chùy và Địa Ngạo Thiên đều lộ ra mừng rỡ như điên.

"Bô lô ba la!" Mặt Địa Ngạo Thiên đỏ bừng.

Vương Đại Chùy hít sâu một hơi nhưng không thể nào áp chế được hưng phấn trong lòng.

"Đủ bốn huyết mạch nguyên tố tương đương với khôi phục sức sống, chúng ta đã có thể trưởng thành bình thường! Ta lập tức có thể thăng lên Bạch Ngân!" Vương Đại Chùy siết chặt nắm tay nói.

Sau khi ngồi thiên, Valhein nhìn Cây Ma Lực ở giữa tháp ma pháp của mình, hoàn toàn mặc kệ nhóc béo đang ôm chân mình.

Đầu tiên là rễ cây nguyên tố thủy đang cấp tốc phồng to lên, rất nhanh đã thô to giống như ba cái rễ cây khác.

Sau đó một màn càng kỳ dị hơn đã xảy ra, bốn chiếc rễ đồng thời chậm rãi phình to lên một vòng mới dừng lại.
Bình Luận (0)
Comment