Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 665 - Chương 666: Chờ Ngươi Trở Về

Chương 666: Chờ ngươi trở về Chương 666: Chờ ngươi trở vềChương 666: Chờ ngươi trở về

Chờ ngươi trở về

Valhein nhìn theo ánh mắt Commodus, nhìn về phía Eculid, chỉ thấy hơn mười vị ma pháp sư Hoàng Kim đang trò chuyện vui vẻ với Eculid.

Tuổi của nhóm ma pháp sư Hoàng Kim kia đều đã ngoài bốn mươi, thậm chí có lão ma pháp sư râu tóc bạc phơ, vẻ mặt ôn hòa nói chuyện với Eculid.

"Không cần, Eculid đang âm thầm giúp chúng ta. Hiện giờ nếu chúng ta quá thân thiết với Eculid thì sẽ bị người có tâm chú ý. Kế tiếp nhiệm vụ chủ yếu của các ngươi là bảo vệ ta, mà ta thì chủ yếu là sử dụng thuật cạm bẫy trì hoãn quân Ba Tư." Valhein nói.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Trong đại quân Ba Tư, quan truyền lệnh cưỡi ngựa không ngừng truyền đạt mệnh lệnh, đội ngũ Quân Đoàn Quốc Vương và Quân Đoàn Bất Tử dần dần chỉnh tê.

Cùng lúc đó, tướng lĩnh cánh trái, trung quân và cánh phải của Hy Lạp bắt đầu sử dụng râu mép ma pháp phát ra âm thanh.

Hai bên bài binh bố trận.

Mặt trời phương đông giống như điểm phân cách của mặt biển xanh đậm và bầu trời xanh nhạt, dưới ánh mặt trời, hai đội quân hoàn toàn không cân xứng từ xa nhìn nhau.

Bên thế trận lớn có khoảng mười hai vạn người, cộng thêm ba nghìn người của Quân Đoàn Bất Tử.

Bên kia thì chỉ có hai vạn năm nghìn người, trung quân thậm chí còn không tới một vạn.

Nhìn trận hình đối diện, một bên trong lòng nóng như lửa, một bên thì trong lòng lạnh như băng.

Valhein nhìn thấy trên mặt phần lớn người Ba Tư ở đối diện đều lộ ra ý cười, cho dù là nhóm bộ binh hạng nhẹ quần áo lam lũ cũng thế, đại đội trưởng ngay cả trường mâu cũng không nắm vững nhưng vẫn mang theo sự kiêu ngạo của nước lớn.

Nhóm ma pháp sư ở phía sau nhóm chiến sĩ lại càng cười vui vẻ hơn, trận này đã định trước là sẽ giống như trận chiến ở đảo Euboea vậy, chỉ là một trận giết chóc nghiêng hẳn về một bên.

Valhein nhìn về phía liên quân Hy Lạp.

Ngoại trừ một số rất ít chiến sĩ lộ ra vẻ mặt lạnh nhạt, phần lớn ánh mắt chiến sĩ đều rất căng thẳng, lòng bàn tay đổ mồ hôi, không ngừng buông trường mâu ở bên người để chà lau lòng bàn tay.

Còn có một số ít chiến sĩ lộ ra vẻ mặt tuyệt vọng, sắc mặt trắng bệch, run nhè nhẹ. Phía sau vang lên một tiếng nói già nua.

"Ta, Miltiades, vì Hy Lạp mà đứng ở nơi này, cũng chắc chắn sẽ ở nơi này chứng kiến một màn kỳ tích."

Valhein quay đầu lại nhìn vê phía cụ già đứng trên tường thành.

Mái tóc của ông cụ đã hoa râm, khác với phần lớn người Hy Lạp để tóc xoăn, hắn để kiểu tóc đầu đinh ngắn ngủn, mái tóc bạc cứng rắn dựng đứng như kim châm.

Hắn thoạt nhìn giống như một ông cụ mũi tròn bình thường mà thôi, thế nhưng thân hình của hắn quá cao lớn, giống như một con gấu bự đứng ở nơi đó, cơ thể cao đến mức thậm chí có hơi còng lưng.

Nhưng lưng còng không chỉ không ảnh hưởng tới khí thế của hắn, ngược lại làm cho hắn giống như một con thú dữ sẵn sàng tấn công bất cứ lúc nào.

Cặp mắt của hắn trong veo, tựa hồ có một cây thần kiếm băng giá, ánh mắt sắc bén như có thể đâm thẳng vào mắt người khác.

"Năm ngoái, ta đã biết bọn chúng sẽ đổ bộ vào Marathon! Ta tự mình liên lạc với các thành bang, cuối cùng đạt được nhất trí sẽ xuất binh cùng chống lại Ba Tư. Hôm nay, giống như năm ngoái đã nói, Marathon ta sẽ đặt cược vinh quang của quá khứ và cuộc đời tương lai để chỉ huy trận chiến này. Viện quân ở các nơi của Hy Lạp đang không ngừng tới đây. Chúng ta chỉ cần chống đỡ một ngày, chỉ cần một ngày thì nhóm viện quân đầu tiên sẽ tới, sống qua ngày thứ hai, sẽ có càng nhiều viện quân xuất hiện hơn."

"Phía sau chúng ta không phải chỉ là cứ điểm Marathon, mà còn có đồng ruộng mênh mông, có thôn làng và nông dân, còn có thành bang, có người nhà của Hy Lạp chúng ta. Hiện giờ ta đã chán ghét bà lão trong nhà ta lắm rồi, nàng cứ lải nhải suốt cả ngày, cứ trách móc ta, có đôi khi ta còn nghi ngờ là năm đó mắt mình mù rồi mới cưới nàng! Các ngươi cũng có vợ, có phải cũng nghĩ như thế không?"

Rất nhiều người lính già cười rộ lên.

"Bọn ta không dám nói thế trước mặt mấy vạn người đâu."

"Không, toàn Hy Lạp này chỉ có ngài nghĩ như thế thôi”

Nhóm binh sĩ vốn đang rất căng thẳng cười phá lên.

Âm thanh của Miltiades một lần nữa truyền khắp đại quân.

"Không chỉ có bà lão kia làm ta phiên chán, đứa con trai của ta cũng rất ngốc. Nó rõ ràng chỉ là chiến sĩ Hoàng Kim mà ta đưa tay bóp một cái là chết, rõ ràng đã lập gia đình rồi, cháu của ta cũng cao hơn nó rồi, thế mà nó vẫn ngốc hệt như năm đó! Lúc ta bảo nó ngoan ngoãn ở lại Athens đi, thằng ngốc này không chỉ lén ra chạy tới cứ điểm Marathon, không chỉ tự mình dẫn binh, thậm chí còn đang đứng giữa các ngươi, đứng ở trung quân!"

Binh sĩ toàn trường hết nhìn đông lại nhìn tây. Chỉ có rất ít người nhận ra.

Valhein tìm nửa ngày cũng không tìm được con trai của đại tướng Miltiades.

Thế nhưng ở trong lòng tựa hồ có thứ gì đó bị châm lên.

"Đứa con trai ngu ngốc đó của ta nói rằng, đứa con trai thứ ba của nó vừa mới sinh, lúc nó rời khỏi Athens thì thằng bé còn chưa kịp mở mắt. Nó nói, nó tới nơi này, nó đứng ở trung quân, nó dùng ngực mình đối mặt với Ba Tư là vì muốn con mình ít nhất cũng có thể sống tới ngày mở mắt ra nhìn thấy ánh mặt trời Hy Lạp."

Toàn trường lặng ngắt như tờ.

"Mà ta thì rất phiền chán bà lão trong nhà, nàng cứ luôn huyên thuyên, cứ luôn ghét bỏ ta, thế nhưng lúc đưa ta ra ngoài cửa, nàng không còn lải nhải nữa. Giống như lần đầu tiên ta xuất chiến sau khi kết hôn, cũng như mỗi lần ta xuất chinh, nàng vẫn luôn đứng bên cạnh cửa, nói với ta, chờ ta trở vê. Ta không biết nàng nói bao nhiêu lần, ta cũng quên mất rằng mình đã nghe bao nhiêu lần rồi, thế nhưng ta nhất định có thể sẽ được nghe lần tiếp theo nàng nói với ta, chờ ta trở về! Nhất định có thể nghe thấy!"
Bình Luận (0)
Comment