Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 686 - Chương 687: Valhein Bạch Ngân

Chương 687: Valhein Bạch Ngân Chương 687: Valhein Bạch NgânChương 687: Valhein Bạch Ngân

Valhein Bạch Ngân

Valhein nhìn chằm chằm trận pháp triệu hoán người hâu Thanh Đồng trên lá Cây Ma Lực, lắc nhẹ đầu.

Dưới đáy trận pháp ma pháp không có dấu vết màu xanh nhạt, có nghĩa là trận pháp ma pháp của Valhein vẫn chưa hoàn mỹ, chưa đạt được tới cấp bậc Thánh Vực. Kế tiếp chỉ có thể không ngừng luyện tập ma pháp này để hoàn thiện trận pháp ma pháp.

Hoàn thành thắng được hoàn mỹ.

Cấp bậc càng cao thì lúc ban đầu lại càng khó đạt được trận pháp ma pháp hoàn mỹ.

Giống như trận pháp ma pháp Truyền Kỳ, lân đầu tiên khắc thì cơ bản phải tốn gân một tháng thời gian mới có thể chậm rãi khắc mới được.

Sau khi rời khỏi trận pháp ma pháp thì lấy di hài thú một sừng ra cho trận pháp hấp thu, sau đó bắt đầu triệu hoán.

"Thuật triệu hoán người hầu Thanh Đồng!"

Sau khi làm phép xong, Valhein sửng sốt cả người.

Một sinh linh cao to toàn thân hừng hực ngọn lửa màu đen xuất hiện trong phòng.

Đó là một sinh linh đen nhánh có ngoại hình giống loài ngựa nhưng lại càng cao lớn cường tráng hơn, thân dài hơn bốn mét, vai cao gần hai mét rưỡi, đầu cao hơn ba mét, đứng trong phòng thế mà cần phải cúi đầu.

Nếu nó không cúi đầu thì cái sừng xoắn ốc màu đen bị ngọn lửa màu đen quấn quanh kia rất có thể sẽ đâm thủng nóc nhà mất.

Nếu như không nhìn tới màu sắc và lửa địa ngục khắp người nó thì ngoại hình của nó giống thú một sừng như đúc, cũng giống như ngựa, chỉ là có thêm cái sừng và cao lớn uy phong, ánh mắt rất trong suốt.

Thế nhưng toàn thân con ngựa này đen kịt.

Lửa địa ngục quanh người cũng có màu đen, da lông đen, bốn vó đen, sừng cũng đen.

Toàn thân đen bóng, oai hùng hơn so với bất cứ con ngựa chiến nào trên thế giới này, cho dù là thú cưỡi của Truyền Kỳ hoặc thậm chí là Anh Hùng cũng không mạnh mẽ uy phong bằng con thú một sừng màu đen này, thậm chí cũng không đẹp bằng nó.

Nó giống như được điêu khắc từ kim cương đen vậy, mỗi cọng lông đều đen bóng trong suốt, giống như kiệt tác của Thân Linh.

Thế nhưng vì sao thú một sừng tượng trưng cho thần thánh và thuần khiết lại biến thành thú một sừng màu đen chứ? Thú một sừng màu đen cúi đầu, dùng đầu mình cọ nhẹ vào vai Valhein, đặc biệt thân thiết, giống như trẻ con đang làm nũng với cha mẹ vậy.

Thế nhưng, Valhein không thích chút nào.

Ôm sai đứa nhỏ rồi đi?

Không phải là mình khắc trận pháp ma pháp sai rồi chứ?

Không phải là mình đọc sai thân chú chứ?

Có phải ánh mắt phá huyễn thuật đã làm hư mắt mình rồi không?

Valhein nhìn về phía Địa Ngạo Thiên và Vương Đại Chùy.

Hai bọn hắn đang đứng dưới bụng ngựa, ngẩng đầu nhìn thú một sừng màu đen giống như một ngọn núi nhỏ.

Hai thần lùn nhỏ run lẩy bẩy, Hắc Ma Dương thì trực tiếp quỳ dưới đất.

"Đây là... thú một sừng Địa Ngục, bệ hạ, tâm của ngài phải đen tới mức độ nào mới có thể làm thú một sừng thuần trắng triệu hoán thành thú một sừng Địa Ngục vậy chứ... lẽ nào ta theo nhầm người mất rồi... Vương Đại Chùy tự lẩm bẩm, nói xong lời cuối cùng thì đột nhiên ngậm miệng.

"Thú một sừng Địa Ngục?" Valhein lắng lặng nhìn thú một sừng toàn thân bốc lửa cực ngầu này.

Thật là đẹp quá, thậm chí so với thú một sừng thuần trắng còn đẹp hơn.

Chỉ là màu sắc không khớp mà thôi.

Vương Đại Chùy vội nói: "Đúng vậy, là thú một sừng rất hiếm thấy trong truyền thuyết. Xem ra di hài thú một sừng kia của ngài có huyết mạch Địa Ngục, vì thế dẫn tới di hài kia biến thành di hài Kỳ Tích chứ không phải di hài Thần Tích. Thế nhưng ngài sử dụng Đá Thần Tích cưỡng chế nâng cao sức mạnh của nó, làm nó hoàn chỉnh được sức mạnh huyết mạch. Ta nghi ngờ là Đá Thần Tích mà ngài có được cũng có thiên hướng nghiêng về sức mạnh Địa Ngục, lệch đi một chút như thế liên xuất hiện một con thú một sừng Địa Ngục."

"Thú một sừng Địa Ngục có thực lực thế nào?"

Valhein thở dài, đưa tay sờ sờ cổ thú một sừng Địa Ngục.

Còn có thể thế nào đây? Dù sao cũng là do mình gọi tới, cũng đâu thể nào ném đi?

Trước tiên cứ giữ lại, chờ đến khi tìm được di hài Phong Hậu rồi không triệu hoán nó nữa là được.

Vương Đại Chùy lộ ra vẻ mặt xấu hổ nói: "Số lượng thú một sừng Địa Ngục quá ít, ta cũng không rõ thực lực của chúng, nhưng chúng nó có một danh hiệu, gọi là thú cưỡi của Ma Thần. Không phải Thần Linh trong Địa Ngục thì không có tư cách cưỡi chúng nó. Về phần thực lực... ta sợ là vì lệch nên nó chỉ có thể làm thú cưỡi, năng lực chiến đấu thì chưa chắc. Đương nhiên, hiện giờ không thể kết luận, vần phải ra chiến trường kiểm tra một chút. Có điêu cho dù nó lệch lạc thì vẫn có thể một chân sút bay ta đi, dù sao thì nó vừa ra đời đã đột phá hạn chế, thăng lên cấp Bạch Ngân."

"Nó và thú một sừng khác nhau chỗ nào?" Valhein phát hiện lửa địa ngục được khống chế rất tốt, giống như không có độ ấm vậy, hơn nữa da lông trên người con ngựa này rất nhẫn nhụi, trơn mướt như nước, sờ tới sờ lui rất thoải mái, vì thế nhịn không được sờ vài cái.

Tuốt ngựa.

Từ mũi thú một sừng Địa Ngục phun ra hai ngọn lửa nhỏ, híp mắt, thoải mái hưởng thụ.

"Thú một sừng Địa Ngục khẳng định có được khả năng của thú một sừng, ví dụ như miễn dịch khống chế tinh thần, có điều xem dáng vẻ của nó thì không có cách nào sử dụng ma pháp hệ ánh sáng, có lẽ cũng không thể sử dụng ma pháp hệ lôi điện, chỉ có thể sử dụng ma pháp hệ hỏa. Có điều nó có thể sử dụng lửa địa ngục, luận về sát thương thì hẳn là mạnh hơn thú một sừng bình thường một chút. Giống như ta có thể nâng cấp thành Vua Sơn Khâu, Địa Ngạo Thiên có thể tự bạo, nó cũng có năng lực mạnh mẽ như thế. Có điều... nó sẽ không thể nói chuyện." Vương Đại Chùy nói.
Bình Luận (0)
Comment