Chương 698: Dung nham lửa địa ngục
Chương 698: Dung nham lửa địa ngụcChương 698: Dung nham lửa địa ngục
Từng luồng sáng ma pháp rực sáng trên người Người Khổng Lồ, đám ma pháp sư Hoàng Kim của Ba Tư ra tay.
Cây giáo bốn nguyên tố dễ dàng xé rách tất cả ma pháp phòng hộ, nhưng mà, nguyên tố trôi đi, tốc độ giảm bớt, có một phần bị kéo chệch.
Chỉ có hơn mười cây giáo bốn nguyên tố bắn trúng Người Khổng Lồ, rơi vào giáp kim loại kèm ma pháp siêu trọng dày cỡ một tấc của Người Khổng Lồ.
Cây giáo bốn nguyên tố chui vào áo giáp kim loại, cắm mạnh vào, nhưng không cách nào xuyên thấu.
Cùng lúc đó, đám mũi tên phá ma pháp rậm rạp như đàn châu chấu bay lượn, rơi vào người của Quân Đoàn Người Khổng Lồ.
Bùm bùm bùm!
Mũi tên đụng vào áo giáp của Người Khổng Lồ giống như khớp đốt ngón tay va chạm với cổng thành.
Đám Người Khổng Lồ vươn ra bàn tay to bụm mặt, hơi híp mắt nghe âm thanh êm tai kia.
Ngẫu nhiên có mũi tên may mắn đâm vào da của Người Khổng Lồ thì giống như một mảnh dằm chui vào tay người, nhổ một cái, bắn ra tí máu, vậy thôi.
Liên quân Hy Lạp dốc hết sức xuất kích không tạo thành chút ảnh hưởng nào cho Quân Đoàn Người Khổng Lồ.
Mặt đất vẫn rung rinh, liên quân Ba Tư vẫn đang xung phong.
Các ma pháp sư Hoàng Kim, chiến sĩ Hoàng Kim Hy Lạp nhìn nhau, gật đầu.
Vào lúc thế này, không thể khiến những người cấp bậc cỡ trung và thấp hơn ra tay, tác dụng của bọn họ quá nhỏ.
Chỉ có cấp bậc Hoàng Kim mới có thể đối kháng Người Khổng Lầồ.
Còn về sống chết, trước cứ điểm Marathon thì bọn họ đã không rảnh suy nghĩ nhiêu nữa.
Chỉ suy nghĩ cách thắng trận chiến tranh này.
Quân Đoàn Người Khổng Lồ càng lúc càng gần, bốn quân đoàn hàng đầu càng lúc càng gần, đại quân Ba Tư tập hợp lại cũng càng gần hơn.
Giây phút này là khoảnh khắc đại quân Ba Tư tự tin nhất.
Dù là đám binh bộ nhẹ câm giáo không chắc thì trong ánh mắt cũng tràn ngập tự tin.
Valhein khe khẽ thở dài:
"Thuật triệu hoán người hầu Thanh Đồng." Ma pháp trận hiện ra, thú một sừng Địa Ngục cao lớn sinh ra từ trong ánh sáng màu xanh.
Lửa địa ngục cháy hừng hực toàn thân nó, da lông đen nhánh sáng lấp lánh dưới ánh sáng mặt trời, giống như kim cương đen.
Sừng nhọn hình xoắn ốc với lửa địa ngục vòng quanh dường như là giáo thân đâm thủng bâu trời.
Thân thể hoàn mỹ tựa như vị thân điêu khắc tự mình điêu khắc ra, mỗi một khối cơ bắp đều giống như được mài giũa tỉ mi.
Tất cả người nhìn thấy thú một sừng Địa Ngục đều ngẩn ngơ.
Sao lại có thú một sừng màu đen được?
Hơn nữa sao con thú một sừng màu đen này chỉ có thể hình dung bằng từ ngầu, rõ ràng là ma thú nhưng rất tuấn tú, giống như một nam thanh niên điển trai đứng ở nơi đó.
Một ít nữ chiến sĩ cùng nữ ma pháp sư lộ vẻ si mê.
Eculid và Feirste nhìn nhau, bộ dạng gặp quỷ.
Đã giao hẹn là thú một sừng thuần trắng đâu? Tại sao biến thành thú một sừng Địa Ngục.
Không chỉ mình người Hy Lạp kinh ngạc, ngay cả người Ba Tư nhìn thấy thú một sừng Địa Ngục đều ngẩn ngơ.
Đặc biệt là những ma pháp sư tự cho rằng tinh thông ma pháp thì càng ngạc nhiên hơn ai hết.
Thú một sừng Địa Ngục khoe đẹp trai một giây sau đó thè lưỡi to liếm mặt Valhein.
Valhein nghiêng đầu tránh đi, chỉ hướng Quân Đoàn Người Khổng Lồ, nói:
"Hãy bày ra lực lượng mạnh nhất của ngươi, thắng sẽ cho ngươi liếm."
Thú một sừng Địa Ngục bỗng nhiên quay đầu nhìn hướng Quân Đoàn Người Khổng Lồ xông đến, mặt lộ vẻ chán ghét:
"Hí hí"
Thú một sừng Địa Ngục khẽ kêu như con ngựa, xoay người, móng chân cứng rắn đạp nhẹ mặt đất, ưu nhã cất bước nhẹ nhàng chạy tới trước, tăng tốc từ từ.
Tất cả người của hai bên địch ta đều bị nó hấp dẫn ánh nhìn.
Bởi vì thân thể của nó bắt đầu thay đổi.
Đâu tiên là to ra, to từng vòng, cuối cùng vai cao hơn 3m5, cao hơn một mét.
Đầu của thú một sừng Địa Ngục cao hơn đa số Người Khổng Lồ. Tùy theo thân thể biến lớn, cơ bắp toàn thân càng rõ ràng, giống như từng cục bướu thịt nhô ra, ngoại hình vẫn khỏe đẹp nhưng tăng thêm sự tà dị và bạo ngược.
Trong quá trình biến to, da lông màu đen của thú một sừng Địa Ngục vỡ ra, từng khe nứt lan tràn trên bề mặt thân thể của nó, dung nham đỏ thẫm đặc quánh chảy trong vết nứt.
Chốc lát sau vết nứt và dung nham lan tràn toàn thân thú một sừng Địa Ngục.
Thú một sừng Địa Ngục vẫn đẹp, nhưng từ vẻ đẹp bê ngoài hoàn toàn chuyển hóa thành một vẻ đẹp bạo lực hung ác bạo ngược.
Dường như là ác thần giáng trân.
Mặt trời còn đó, Quân Đoàn Người Khổng Lồ vẫn lóe sáng, nhưng nguyên đồng bằng Marathon dường như tối xuống.
Dung nham của thú một sừng Địa Ngục giống như đang lan tràn ra bóng tối và hoảng sợ.
Sự biến đổi của nó chưa dừng lại.
Thiên phú thuộc vê Valhein không ngừng khuếch tán trên người thú một sừng Địa Ngục, cuối cùng thiên phú chiến giáp Sơn Nhạc của huyết mạch Người Khổng Lồ hiện ra trên người thú một sừng Địa Ngục.
Đám người Valhein mặc chiến giáp Sơn Nhạc chỉ giống như đồ án khắc ngoài da, nhưng chiến giáp Sơn Nhạc trên người thú một sừng Địa Ngục hoàn toàn được đúc từ dung nham và lửa địa ngục.
Trên các ngọn núi lớn có Người Khổng Lồ uống rượu, có Người Khổng Lồ gầm lên, có Người Khổng Lồ vung rìu, có Người Khổng Lồ chẻ núi, thậm chí có Người Khổng Lồ vươn tay chộp hướng trời đầy sao.
Tiếp đó xuất hiện cảnh tượng khiến tất cả mọi người khiếp sợ.
Những bức tranh Người Khổng Lồ bám trên người thú một sừng Địa Ngục đột nhiên tách ra, bay ra ngoài.
Chợt thấy các ngọn núi dung nham cỡ nhỏ vòng quanh thú một sừng Địa Ngục, trên những ngọn núi dung nham đó, từng dung nham Người Khổng Lồ đều sống lại, có Người Khổng Lồ thật sự uống rượu, có Người Khổng Lồ thật sự đang rống to, có Người Khổng Lồ thật sự đang vung búa.