Chương 705: Cướp công lao (2)
Chương 705: Cướp công lao (2)Chương 705: Cướp công lao (2)
Khi mặt trời ngả về phía tây, hoàng hôn buông xuống, người Ba Tư mới ngừng công thành.
Đêm khuya ngày đó, Valhein nghe được một tin tức không thể tưởng tượng.
Bởi vì là cuộc chiến phòng thủ, hơn nữa Ba Tư không cử ra quân đoàn mạnh, thương vong của liên quân Hy Lạp ít hơn ngày hôm qua, thế nhưng bị quý tộc thổi phồng là công lớn.
Sau đó lệnh khen ngợi của Basaro đến, gọi trận chiến này là cuộc chiến vĩ đại nhất chiến dịch Marathon, bởi vì số người bỏ mạng của liên quân Hy Lạp thấp hơn năm trăm, ít hơn số người bỏ mạng trong hai trận chiến trước.
Valhein nhìn thấy lệnh khen ngợi này thì ngây người.
Một loại cảm giác quen thuộc quanh quẩn trong lòng hắn.
Nếu lần sau số người bỏ mạng lớn hơn, bị người Ba Tư giết không còn một manh giáp, có khi nào bọn họ thổi phồng trên dưới toàn quân ra sức kháng chiến, vì không để tướng quân bỏ mình cảm thấy lạnh lòng dưới Minh Phủ, càng khen ngợi gấp đôi?
Rất nhanh, Valhein nghe được tin đặc biệt.
Andrea từ một thiếu niên mười mấy tuổi quân công bằng không trực tiếp thăng cấp binh đoàn trường, nguyên nhân là hắn dẫn dắt binh sĩ chẳng những không lui về phía sau một bước, ngược lại tạo thành thương vong to lớn đối với binh sĩ Ba Tư công thành, đồng thời, toàn binh đoàn không có một người tử vong.
"Thì ra đây mới là con đường tắt lấy được quân công nhẹ nhàng nhất, ta quả nhiên không hiểu quý tộc "
Trong đầu Valhein hiện ra một trường hợp, binh đoàn tinh anh với Hắc Thiết hoặc chiến sĩ cấp cao hơn chiếm tỷ lệ trên 70% đang ra sức tác chiến, Andrea đứng ở phía sau đội ngũ lớn tiếng cổ vũ.
Cuộc chiến phòng thủ kéo dài ba ngày, quý tộc liên tục kiếm quân công ba ngày.
Núi Chiến Thần liên tục ba ngày ban phát lệnh khen ngợi, quân công của các quý tộc tăng lên vùn vụt.
Nhưng không ai phát hiện số người thương vong bên người Hy Lạp liên tục nâng cao.
Có một số người bị thương nặng chết trong hậu phương, không bị đặt vào số liệu thống kê bỏ mình.
Ngày thứ ba, số người bỏ mình nhiêu hơn một nghìn, người bị thương vô số kể.
Đối với Ba Tư thì một nghìn người này chỉ là con số, nhưng ở Hy Lạp, mỗi người đều là chiến sĩ kinh nghiệm phong phú.
Thầy trò của Học viện Plato dù cho có ma pháp sư bảo hộ, một khi bị thương nặng sẽ bị mục sư trị liệu, cũng không ngừng có người ngoài ý muốn bỏ mình.
Dù không đi ra chiến trường, Valhein cũng có thể phán đoán ra, đây là kế hoạch của Ba Tư, hơn nữa không ngừng sửa đổi dựa theo tình huống của liên quân Hy Lạp.
Các tướng lĩnh Ba Tư bó tay với chiến lược ma pháp sư, nhưng đối phó quý tộc Hy Lạp thì dễ như trở bàn tay.
"Quả nhiên, vẫn là quý tộc hiểu rõ quý tộc nhất."
Tối ngày thứ ba, Valhein nghe được một tin tức điên cuồng, vì mở rộng chiến công, phe quý tộc quyết định ngày mai ra khỏi thành tác chiến.
Valhein nghe thấy tin tức này liên chạy tới chỗ ở của Eculid.
Valhein hỏi:
"Thầy Eculid, thây còn cần tài trợ nghiên cứu mười vạn vàng đại bàng không?”
Eculid vươn tay sửa lại mũ vải màu tím, vẻ mặt nghiêm túc nói:
"Muốn chứ! Ta nhới"
"Vậy lập tức khiến Học viện Plato rút khỏi chiến đấu ngày mai, cấm bọn họ tham gia chiến đấu! Nếu ngươi không làm như vậy thì ta sẽ liên hệ Palomal" Valhein nói.
"Paloma là ai? Mà thôi không quan trọng, ta đang suy xét về chuyện mà ngươi nói. Nếu ngay cả ngươi đều phát hiện không đúng, chứng minh ngày mai là nguy cơ lớn. Ta sẽ mệnh lệnh bọn họ ngày mai không được tham gia chiến đấu, tiếp đó tìm tướng quân Feirste bàn bạc. Ngươi trở về đi, chuyện này giao cho ta." Eculid nói.
Hai người cùng nhau ra cửa, đi hướng khác nhau.
Bước ra một bước, Valhein quay đầu hỏi: "Không thể tránh khỏi sao?"
Eculid ngừng bước chân, đưa lưng về phía Valhein.
"Nếu như có thể tránh khỏi thì ngươi cũng sẽ không rời đi Athens. Nhưng ta cứ cảm thấy có phương pháp tránh được, nhưng ta quên rồi. Ta hoài nghi chuyện ta quên có liên quan với chuyện này, để ta tìm lại xem" Eculid vừa giở sách vừa đi về phía trước.
Valhein ngơ ngác nhìn bóng lưng của Eculid, nhíu chặt chân mày.
"Thứ hắn quên rốt cuộc là thật hay giả?"
Valhein lắc đầu, tiếp tục trở về.
Đi một lúc sau, bóng dáng rực lửa đi tới trước mặt hắn.
Dù là thiếu nữ thích xinh đẹp nhưng lúc này bất chấp giáp da hư hỏng và dơ bẩn, vẻ mặt lạnh lùng đi tới trước. Ánh mắt Valhein vụt qua Paloma, hơi rũ mí mắt, nhưng luôn nhìn nàng qua khóe mắt.
Paloma vẫn luôn nhìn thẳng đằng trước.
Giống như mọi thứ trên đời này đều không đáng giá nàng nhìn thẳng một lần.
Hai người lướt qua nhau.
Valhein tiếp tục đi vê phía trước.
Mũi Paloma hít nhẹ, sửng sốt xoay người, nhìn hướng bóng lưng của Valhein, chân mày đen mảnh hơi cau.
Nàng nhẹ nhàng lắc đầu, xoay người rời đi.
Cơ bắp càng nhiều, tấm lưng càng rộng, thân hình càng cao, khí chất lộ ra chút tà dị, không chỉ có một người bị huyết mạch ma quỷ ảnh hưởng.
Chỉ là cảm giác hơi giống thôi.
Có lẽ chỉ là
Paloma cúi đầu, vuốt nhẹ chiếc nhẫn khỏe mạnh trên ngón tay.
Nàng tiếp tục đi tới trước, nhưng con ngươi có chút buồn, bước đi chậm chạp.
Về phòng, Valhein thở hắt ra, rồi lại thở dài thườn thượt.
Cưỡng bức mở sách ma pháp ra, nhưng suy nghĩ bất ổn.
Valhein chuyển sang đọc du ký của các bậc thầy.
Vẫn không tập trung được.
Valhein đổi sang suy nghĩ mục tiêu, suy nghĩ tương lai bản thân nên làm cái gì.
Suy nghĩ sống động trong đầu óc khiến hắn từ từ bình tĩnh trở lại.
Suốt ba ngày, Valhein chỉ học sáu ma pháp Bạch Ngân.
Thuật quang diễm, sóng lửa hệ hỏa, máu cuồng hóa đã học xong, áo choàng lửa này nọ thì chờ sau này rảnh học tiếp.
Làn gió đổi hướng có thể biên độ nhỏ ảnh hưởng tất cả mũi tên thậm chí là ma pháp bay, phối hợp huyết mạch tướng quân nguyên tố phong sẽ có hiệu quả cực mạnh, đã học xong.
Mông lung mờ nhạt thì có thể khiến thân thể trở nên mơ hồ, phối hợp làn gió đổi hướng thì dù gặp chiến sĩ tấn công gần thân cũng có thể ảnh hưởng phán đoán của kẻ địch, tác dụng rõ ràng, cũng đã học xong.
Một ma pháp cuối cùng, Valhein lựa chọn băng sương nở rộ.
Ma pháp giống như làn gió đổi hướng, là ma pháp mạnh có thể dùng mãi cho tới bậc Truyền Kỳ.