Chương 715: Người đàn ông kia (2)
Chương 715: Người đàn ông kia (2)Chương 715: Người đàn ông kia (2)
Hắn là một thân thoại, trong tất cả chiến sĩ Truyền Kỳ còn sống, hắn là người duy nhất xuất thân từ bình dân.
Là quý tộc Truyền Kỳ đời đầu chân chính.
Là nhân vật có tính tranh luận nhất Athens.
Người căm thù hắn thì cho rằng hắn bại hoại đạo đức, trong mắt chỉ có quyền lợi dụng vọng, sử dụng các loại âm mưu quỷ kế đối đãi đối thủ, rất nhiêu quý tộc Athens đều bị Themistocles làm cho thống khổ không muốn sống, chủ động cầu hòa.
Người thích Themistocles thì cho rằng hắn là ánh sáng của bình dân, tuy vê mặt đạo đức hơi bại hoại, nhưng đó là đối với quý tộc, đối với thành bang khác, với Ba Tư, với tất cả kẻ địch, nhưng với Athens thì hắn vẫn luôn hết lòng hết dạ.
Qua thật lâu, đội tàu liên quân Hy Lạp đến Marathon, người trên tường thành thế này mới nhìn thấy hình dạng đội tàu.
Phần lớn người Hy Lạp bắt đầu hoan hô, nhưng quý tộc lại lên tường thành thì mặt đen thui.
Thông qua màn nước, Valhein nhìn thấy một người trung niên vóc dáng bình thường đứng ở đầu thuyền chủ soái của đội tàu Hy Lạp.
Đó là một người đàn ông chỉ mặc chiếc quần lửng da nâu, mình trân đỏ đến mức thành màu đen, chói mắt hơn lông ngực của hắn là lông đen ở phần bụng lộ ra trên lưng quân, lông đen rậm thiếu chút nữa có thể nối liền với lông ngực.
Hơn một nửa khối cơ bụng rõ ràng bị lông đen rậm che lấp.
Valhein bỗng hiểu tại sao quý tộc luôn cười nhạo Themistocles là nhà âm mưư, lông đen trên bụng hơi giống lông chỗ kia.
"Không hổ được gọi là người đàn ông kia." Valhein dở khóc dở cười.
Tuy Themistocles để mình trân nhưng đầu đội chiếc mũ Thanh Đồng ma pháp, trong đôi mắt nâu sâu thẳm không có tia sáng cơ trí của Truyền Kỳ bình thường, hoặc sự trầm ổn của đại tướng, ngược lại lộ ra tia trêu tức, rất giống người trẻ tuổi bất cần đời, không giống quý tộc Truyền Kỳ đời đầu hơn bốn mươi tuổi.
Valhein nhìn râu quai nón rậm rạp ở cằm của Themistocles, râu rậm tới mức nối liền với lông ngực.
Không cao lớn, không cường tráng, thậm chí làn da không săn chắc, cơ bụng, cơ ngực cũng không đẹp, đặc biệt toàn thân đầy lông, nhìn sao đều không giống như Truyền Kỳ và đại tướng. Valhein dời ánh nhìn chuyển sang xem thanh kiếm phía bên phải Themistocles.
Nó không phải kiếm, càng giống là ván cửa.
Dài khoảng hai mét, rộng nửa mét, lưng kiếm đen ngòm, mũi kiếm càng đen hơn.
Cự kiếm yên lặng trôi nổi ở giữa không trung.
Cửa Thâm Đen, kiếm của Anh Hùng.
Vì thanh kiếm này, Themistocles chẳng những phá sản còn nợ số tiền lớn, đến nay vẫn chưa trả xong.
Kiếm này là Themistocles mặt dày mày dạn mua từ tay của Heracles, nghe nói ôm chân Heracles khóc chảy nước mũi xin được mua ngay trước mặt bao người, làm Heracles buồn nôn đành phải bán.
Chủ nợ là nhà Pandion.
Chuyện của Themistocles thường lưu tuyên trong Athens, dù Valhein không đặc biệt chú ý cũng nghe qua nhiều lần.
"Ôi, quý tộc của Athens, sao các ngươi còn mặt mũi đứng trên tường thành? Mau kêu tên già Miltiades ra, chờ lúc bố lên tường thành mà còn thấy có rác quý tộc nào đứng trên đó là bố cho ăn đấm!"
Các quý tộc đứng trên tường thành hai mặt nhìn nhau, có người nhỏ giọng chửi rủa, có người nhỏ giọng oán trách, nhưng đều chuẩn bị xuống lầu.
Themistocles bỗng nhảy xuống thuyền, chân đạp giữa không trung, một bước đi trăm mét, giống như chim to bay lượn.
Cửa Thâm Đen theo sát hắn.
Các quý tộc ở trên tường thành sôi chảo dầu, chạy tán loạn như chuột bị phá hang, thậm chí có chiến sĩ cấp bậc cao nhảy xuống từ tường thành.
Nhưng Themistocles là chiến sĩ Truyền Kỳ.
Tốc độ của hắn quá nhanh, mấy giây sau đã vọt lên tường thành, nhấc chân đá đám quý tộc, đá bay vèo vèo.
Thống soái Thánh Vực đại biểu núi Chiến Thần thấy một chân đá tới thì vội hét to:
“Đại tướng, là ta ˆ
Themistocles đá bay thống soái liên quân đương nhiệm, đường đường tướng quân Thánh Vực mà cắm đầu xuống nóc nhà bên dưới như con lợn chết, vách tường nổ tung, khói bụi nổi lên bốn phía.
"Đá ngươi chứ ai! Nếu không phải bố kịp thời đuổi tới nơi, cứ điểm Marathon đã thành nhà vệ sinh của Người Khổng Lồ! Phế vật, đều là phế vật!" Themistocles chưa bớt giận, bỗng nhảy xuống tường thành đá đám quý tộc bay vèo vèo.
Cấp bậc thấp thì bị đá gãy xương sờn, cấp bậc cao thường bị đá dính vách.
"Đại tướng, chúng ta đã xuống tường thành rồi át"
Người nói chuyện bay ngược ra đập vào vách tường, ọc máu.
"Cho nên nói các ngươi đều là tên ngốc." Themistocles lạnh lùng cười, trong con ngươi màu nâu lóe tia sáng lạnh.
Trước màn nước, đám người Valhein ngơ ngác nhìn mấy chục quý tộc nằm dưới đất.
"Không chút nương tay, nhẹ nhất cũng gãy hai khúc xương sườn."
"Có người xui xẻo đã hấp hối, phỏng chừng Themistocles là loại người ghét gia tộc."
Valhein hỏi:
"Themistocles lúc bình thường đều dữ dội như vậy sao?"
Castor và Antoine gật mạnh đầu.
"Quý tộc có thể nhịn được?" Valhein hỏi.
"Không phải quý tộc có nhịn nổi hay không, là hắn luôn tìm quý tộc báo thù." Castor bất đắc dĩ nói.
"Ta biết hắn sinh ra trong gia đình buôn bán, mẹ là người ngoại bang, lúc nhỏ thường bị quý tộc khi dễ, nhưng hắn đã là Truyền Kỳ mà còn tùy hứng vậy sao?" Valhein hỏi.
"Hắn từng nói, vì muốn có thể tùy hứng như vậy nên mới nỗ lực trở thành Truyền Kỳ. Nếu trở thành Truyền Kỳ còn chưa thể tùy hứng còn không bằng chết cho rồi." Castor nói.
Valhein dở khóc dở cười.