Chương 726: Vua Người Khổng Lồ?
Chương 726: Vua Người Khổng Lồ?Chương 726: Vua Người Khổng Lồ?
"Oách thế?" Người đàn ông kia cũng giật mình ngây người, đầu ngón tay rút khỏi rừng lông ngực.
So với ngai vua và áo giáp địa ngục thì lông ngực của hắn quá yếu.
"Giát"
Valhein ra lệnh một tiếng, thú một sừng Địa Ngục chân đạp boong tàu nhảy lên cao, nhảy xuống đại dương, bay hướng phương xa.
Thủy thủ hải quân nguyên chiếc thuyền vội chạy tới mép thuyền, chợt thấy thú một sừng Địa Ngục giống như lông chim lướt nhẹ trên biển, bốn vó đạp nước, sóng nước nổ tung, lần thứ hai nhảy lên cao giống như đang bay trên trời.
Valhein vững vàng ngôi trên ngai địa ngục.
Như quân như vương.
"Ta cũng muốn!" Themistocles hai mắt sáng rực.
“Đại tướng, đây chính là Vua Ma Thú Địa Ngục.'
Themistocles lau khóe miệng:
"Sau trận chiến lớn này ta đi Địa Ngục một chuyến, bắt một con vê!"
Trong mưa phùn.
Trên biển màu xanh đen, hải quân Hy Lạp xông hướng hải quân Ba Tư.
Trên đất bùn màu nâu sẫm, đại quân Ba Tư giẫãm lên cỏ dại trong bùn xông hướng đại quân Hy Lạp.
Trên đồng bằng Marathon bao la, Valhein giống như một hạt lúa, nhỏ bé không bắt mắt bằng giọt mưa.
Nhưng xuất hiện cảnh tượng kỳ lạ.
Trong Quân Đoàn Vua Người Khổng Lồ, Người Khổng Lồ từng đánh với thú một sừng Địa Ngục đều ngừng bước, xoay người chạy.
Binh tướng Ba Tư vốn theo sau bọn họ đều nghi hoặc khó hiểu, chưa đợi phản ứng lại, đã bị một trăm Người Khổng Lồ hoặc là giãm xuống bùn đạp chết, hoặc bị đụng bay.
Trên mặt một trăm Người Khổng Lồ lộ rõ hoảng sợ, và nét kính sợ quái dị.
"Đáng chết! Các ngươi đang làm cái gì!"
Vua Người Khổng Lồ cảm thấy lạ, rõ ràng đại quân Hy Lạp cách chưa đầy 500m nhưng buộc phải ngừng lại. Đám Người Khổng Lồ chạy trốn không trả lời hắn.
"Đám ngu, tại sao vẫn không chịu nói nguyên nhân lần trước chạy trốn? Các ngươi không có lý nào không đánh thắng được người hầu Bạch Ngân tâm thường! Tại sao không nói cho ta! Mà hiện tại, các ngươi lại bị con ngựa đen dơ bẩn kia dọa chạy! Ta nhất định phải ăn nó, phải ăn thịt nó! Siêu bổ! Siêu bổi Đi cùng ta, ăn thịt Vua Ma Thú Địa Ngục!"
Vua Người Khổng Lồ gầm rống, bất chấp quân lệnh, vụt xoay người tấn công Valhein và thú một sừng Địa Ngục.
"Ăn thịt Vua Ma Thú Địa Ngục!"
Người Khổng Lồ khác gầm rống chuyển hướng, đạp nước bùn bì bõm chạy theo Vua Người Khổng Lồ hướng tới bờ biển.
Vua phi xà ngừng lại giữa không trung, ngây ra một lúc, thè lưỡi đỏ ra, quay đầu nhìn phi xà bốn phía.
Không có con nào muốn tiếp tục xung phong.
Phi xà rất mạnh, nhưng rất khó độc lập tác chiến, mũi giáo dưới đất, mũi tên phá ma pháp, ma pháp cấp bậc Hoàng Kim đều là khắc tinh của chúng nó.
Vua phi xà đảo tròng mắt, di chuyển theo Vua Người Khổng Lồ.
Toàn quân Ba Tư mờ mịt, muốn điên, đây là chuyện gì?
Tướng lĩnh ở hậu phương đại quân Ba Tư tức điên rít gào, Vua Người Khổng Lồ làm ngơ như không nghe thấy, trong miệng không ngừng la hét 'siêu bổ.
Thống soái Mardonius vừa bị sóng biển vỗ vô cùng chật vật lau nước mưa và nước biển trên mặt, chửi âm lên:
"Giết con ngựa đen chết tiệt đó, giết nó! Ta có thể bị một con súc sinh vũ nhục một lần, nhưng không thể bị vũ nhục lặp đi lặp lại!" Mardonius luôn nổi tiếng là tính tình hiên hòa rốt cuộc không kiềm được gào rống.
Nói xong, Mardonius nhìn về hướng hai vị Thuật Sĩ Vận Mệnh.
"Ngươi biết là ta không thể ra tay." Thuật Sĩ Vận Mệnh Thánh Vực mới tới không nhìn Mardonius, ngược lại dào dạt hứng thú nhìn vê phía Valhein và thú một sừng Địa Ngục.
Nàng là một người phụ nữ trưởng thành ba mươi mấy tuổi, đeo mạn che mặt màu trắng, cao kêu đứng giữa đám đàn ông, không lộ vẻ mảnh mai, cao hơn nhiều chiến sĩ Hoàng Kim.
Một Thuật Sĩ Vận Mệnh Hoàng Kim khác nói:
"Vận Mệnh Tan Vỡ và một số pháp thuật nhỏ khác cự ly thi pháp là 200m, ta không giết nổi người hầu của hắn, càng vô dụng với hắn. Trên người của hắn ước chừng có nhiều vị Thần Linh ưu ái, thậm chí có Chủ Thần. Vận Mệnh Thánh Viêm quả thực có thể hòa tan hắn, nhưng cần hắn ở trong vòng trăm mét. Ngài kêu khiến ta ra tay, không bằng phái một đội tổ hợp ma pháp sư Hoàng Kim và chiến sĩ Hoàng Kim thôi khỏi, đã thử rồi, ngài nên ngẫm nghĩ lại biện pháp khác."
Mardonius hung hăng trừng hai Thuật Sĩ Vận Mệnh một cái, rất hiển nhiên, một người vì cấp bậc nên không tiện ra tay, một người thì sợ chết.
"Ta tin tưởng, Quân Đoàn Vua Người Khổng Lồ và Quân Đoàn Phi Xà Vương nhất định có thể giải quyết hắn!" Mardonius hừ lạnh một tiếng, quay đầu nhìn hướng hải quân Ba Tư, trong lòng cầu nguyện hải quân có thể chống chọi lâu một chút, chỉ cần chiếm lĩnh cứ điểm Marathon thì sứ mệnh của hải quân đã hoàn thành hơn phân nửa.
"Giết"
"Cho dù chết trong tay Người Khổng Lồ cũng không lỗt"
"Giết "
Chiến sĩ Hy Lạp vốn tay chân mềm nhũn khi thấy quân hàng đầu bên địch đã mất thì tin tưởng trào dâng, mang theo quyết tâm phải chết lao qua.
Binh sĩ Ba Tư chửi thâm Vua Người Khổng Lồ và vua phi xà, bất đắc dĩ nghênh hướng binh sĩ Hy Lạp. Nhưng sĩ khí của bọn họ rất ổn, xem bộ dạng thì hai quân đoàn hàng đầu chỉ là rẽ qua chỗ ngoặt giết người mà thôi, rất nhanh sẽ quay vê, không chừng có thể từ bên cạnh bọc đánh người Hy Lạp.
Hai đại quân đụng độ nhau, bọt nước tung tóe, bùn lây văng khắp nơi.
Valhein nhìn hai quân đoàn hàng đầu hùng hổ, trong lòng đánh trống rút lui, hắn vốn định lao vào đại đội Hy Lạp, nhưng tại sao hai quân đoàn hàng đầu lao qua?
Một nghìn Người Khổng Lồ, một nghìn phi xà thì dù là đại quân mười vạn người cũng không chịu nổi.