Chương 731: Mượn quân công (2)
Chương 731: Mượn quân công (2)Chương 731: Mượn quân công (2)
Hài cốt hình người cỡ bàn tay sáng trong suốt giống như thủy tinh màu xanh, lằng lặng cuộn lại.
"Đẹp quá.'
"Quả thực là tác phẩm nghệ thuật."
"Nghe nói toàn là di hài từ mấy nghìn năm trước, lưu giữ hoàn chỉnh như vậy, Andrea, ngươi siêu may mắn."
Quan quân nhu mỉm cười nói:
"Di hài của sinh linh thần kỳ vốn là rất nhiều, nhưng rất khó lưu giữ nguyên vẹn. Bị tổn hại một chút là uy lực của người hầu ma pháp sẽ giảm mạnh, thậm chí sẽ triệu hoán thất bại. Chúc mừng cậu chủ Andrea."
Andrea nhếch môi cười, có Phong Hậu thì không cần hâm mộ thú một sừng Địa Ngục nữa rồi.
Andrea nói:
"Được, ta đổi."
Ngay lúc này, một tiếng cười già nua hùng hậu vang lên bên ngoài kho quân dụng:
"Capoulos, di hài Phong Hậu kia còn đó không?”
Tất cả mọi người ngây ra một lúc, âm thanh quá quen thuộc.
Đại tướng Miltiades.
Tại sao hắn tự mình đến nơi này?
Tại sao hắn nhắc đến di hài Phong Hậu?
Quan quân nhu Capoulos dùng ánh mắt quái dị nhìn thoáng qua Andrea, lớn tiếng cười nói: "Đại tướng, ngài đến đúng lúc, có mấy người bạn quý tộc đang định đổi di hài Phong Hậu."
"Hửm?"
Một bóng người cao lớn vào cửa, giống như gấu lớn xâm nhập.
Ánh mắt Miltiades nhin từng người.
Mỗi người đều cảm thấy làn da bị ánh mắt của Miltiades đốt cháy.
"Đại tướng Miltiades!"
Tất cả mọi người cúi đầu vái chào.
Đại tướng Miltiades nhìn Andrea. "Nhóc Andrea, ta đã nói ánh mắt của ta không sai, ngươi tương lai nhất định sẽ trở thành một ma pháp sư ưu tú. Ta đã thấy chỉ huy của ngươi trên chiến trường, tuy hơi non nhưng có phong phạm của cha ngươi. Ngươi tới Marathon khiến ta rất vui vẻ." Miltiades khen ngợi.
"Ta chẳng qua là làm việc mình nên làm." Andrea vội vàng khiêm tốn nói.
Miltiades quét mắt qua mọi người, hơi cau mày, theo sau mỉm cười, vẻ mặt ôn hòa hỏi:
"Trong các ngươi ai có quân công cấp bậc ba binh đoàn trưởng chăng? Có lẽ là ta nhớ lâm."
Tất cả mọi người cứng ngắc tại chỗ, sắc mặt lúng túng.
Cổ họng Andrea lên xuống, mờ mịt bối rối, vắt óc tìm cách.
Quan quân nhu nói:
"Đại tướng, Andrea mượn quân công."
Trên mặt Andrea giống như có dung nham lưu động, trong lòng dường như có ác ma gầm rống.
Quan quân nhu chết tiệt!
Miltiades sững sờ nhìn Andrea, tia sáng trong mắt vụt tắt, không còn phong thái vừa rồi.
Hắn nhẹ nhàng gật đầu, nói:
"Capoulos, ta đổi di hài Phong Hậu."
"Tuân mệnh, đại tướng." Quan quân nhu dứt khoát đóng nắp hòm gõ, hai tay nâng đưa tới trước.
Đại tướng Miltiades dùng tay phải nâng lên hòm gỗ, đang định cất bước xoay người nhưng bỗng tiến lên một bước, tay trái vỗ vai của Andrea.
"Tiếp tục cố gắng." Nói xong, đại tướng Miltiades xoay người rời đi.
Một số quý tộc hâm mộ nhìn Andrea, được đại tướng Miltiades khen ngợi và khích lệ, đây chính là vinh diệu to lớn.
Nhưng số ít quý tộc thì giống như Andrea, sóng lòng trào dâng.
Mọi người đều biết tính tình của đại tướng Miltiades, ngay thẳng lương thiện, rất ít nổi giận.
Nhưng không có nghĩa hắn là ông ba phải.
Câu "Tiếp tục cố gắng”, nếu đổi thành người hơi nóng tính thì mang nghĩa à "Ngươi khiến ta rất thất vọng”.
Mượn quân công không phải vết nhơ lớn gì, nhưng ở trong mắt đại tướng xem vinh diệu quân nhân nặng hơn tất cả giống như Miltiades thì là một hạt cát lớn trong mắt. Huống chị, tại sao đại tướng Miltiades tự mình đến đổi lấy di hài Phong Hậu?
Andrea tính giành chiến lợi phẩm với đại tướng Miltiades sao?
Nghĩ đến điểm này, một ít quý tộc vã mồ hôi lạnh, Andrea đang tìm đường chết.
Tuy rằng đại tướng Miltiades sẽ không so đo, nhưng không có nghĩa là cấp dưới của hắn cũng chịu bỏ qua.
“Các ngươi chọn đi, ta đi trước. Andrea nói xong lặng lẽ đi ra kho quân dụng.
Mấy quý tộc nịnh nọt Andrea vội vàng theo kịp.
Đi một lúc sau Andrea mới nhỏ giọng mắng một câu.
"Gặp quỷ!"
"Andrea, đừng đặt trong lòng, chỉ là ngoài ý muốn mà thôi. Kế tiếp nhờ người đề nghị chuyện tăng quân công cho Urak, đây là kiến nghị của ngươi, ta tin tưởng đại tướng sẽ cải thiện quan cảm với ngươi."
"Đúng rồi, hơn nữa kế tiếp ngươi sắp tham gia thi đấu Pythian, đại tướng nhất định sẽ đi quan sát. Chỉ cần ngươi thành công đoạt được Quán Quân Thụ Cầm, nổi tiếng như cồn thì đại tướng tất nhiên sẽ quên chút lấn cấn này."
"Những thứ này đều là việc nhỏ."
Andrea gật đầu, trong lòng suy tư, đại tướng Miltiades không thể sử dụng di hài Phong Hậu, rốt cuộc muốn tặng cho ai?
Đám người Valhein đứng trong sân, nhìn theo thân vệ của Miltiades rời đi.
Sau đó mọi người nhìn hòm gỗ trên bàn đá.
"Ài, không hổ là đại tướng, tặng di hài thú một sừng xong lại tặng di hài Phong Hậu! Sao không thấy ai tặng gì cho ta?” Castor vô cùng hâm mộ nói.
"Mấu chết là tiết kiệm một số lớn quân công!" Commodus nói.
"Có thể là do sức hấp dẫn cá nhân không gì sánh bằng của ta đã chinh phục đại tướng Miltiades, giống như chinh phục đại tướng Themistocles vậy." Valhein vô cùng cảm khái.
"Phil"
"Phi!"
Các chiến sĩ Sparta phun nước miếng.
Castor nói:
"Ngắm Phong Hậu đi, ức chế một nửa dợn ói."
"Ngắm Phong Hậu nào."
"Cảm tạ Phong Hậu cứu mạng."